Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1296: Nhét kỹ năng vào trong dạ dày

- Ta đang suy nghĩ, tại sao hung thú phải đồng thời xuất hiện bạo động, như thể bọn chúng đã sớm thương lượng xong vậy.
Từ Tinh Tinh trầm ngâm nói tiếp.
- Trước kia xuất hiện bạo động đều là từng Dị Không Gian xuất hiện riêng lẻ, khác hẳn với lần bạo động này.
- Hả?
Vương Tuyệt hơi ngẩn ra, sau đó mở miệng nói.
- Có thể là các hung thú có liên lạc với nhau chăng?
- Nhưng bọn chúng ở các Dị Không Gian khác nhau, giữa các Dị Không Gian có sương mù ngăn cách, làm sao liên lạc qua lại được?
Từ Tinh Tinh khó hiểu hỏi lại.
- Ngươi đừng nói với ta là hung thú biết gọi điện thoại hay call video…
- Có hai khả năng.
Trần Thư ngồi xuống, chậm rãi nói.
- Một loại là do nhân loại thay thế chuyển lời, ví dụ như là Thánh Ngự Hội!
- Ừm, khả năng này rất có thể xảy ra.
Vương Tuyệt gật đầu đồng ý.
- Hung thú không thể ra khỏi Dị Không Gian, nhưng nhân loại có thể tùy ý ra vào, chỉ cần mua vé vào cửa là được rồi.
- Thậm chí còn có một khả năng khác…
Trần Thư nghiêm túc nói.
- Là bọn chúng có thể mượn Không Gian Cấm Vụ để liên lạc với nhau!
- Không thể nào!
Vừa mới dứt lời, đám người A Lương trực tiếp bác bỏ.
- Cấm Vụ là cấm địa của tất cả sinh vật, hung thú có đẳng cấp như thế nào mới có thể xuyên qua được chứ?
Tạ Tố Nam lắc đầu nói.
- Nếu quả thật có thể xuyên qua, sinh vật Long Uyên hoàn toàn có thể đi đến các Dị Không Gian còn lại rồi mới tiến vào xâm lấn Lam Tinh, như vậy tất nhiên là có thể đánh nhân loại không kịp trở tay.
Căn cứ theo phương thức có khả năng nhất bây giờ là vô số Dị Không Gian có thể đều tồn tại trên cùng một đại lục, chỉ là đang bị cấm vụ ngăn cách nhau mà thôi.
Nếu như tác dụng của Không Gian Cấm Vụ thật sự biến mất, vậy các Dị Không Gian khác sẽ dung hợp lại làm một.
Đến khi đó, chỉ sợ thực sự là sẽ bộc phát đại nguy cơ.
- Chưa chắc đã là xuyên qua.
Trần Thư lắc đầu nói.
- Có thể chỉ là truyền được tin tức qua thôi.
Trong mắt hắn có chút suy tư, nghĩ tới Thanh Sắc Cự Trảo bên trong cấm vụ.
Ban đầu, Hỏa Long Vương đi nhầm vào cấm vụ, cuối cùng bị sinh linh trong đó đánh cho một trận, thậm chí thiếu chút nữa chết mất, điều này cũng có nghĩa là cấm vụ cũng không thân thiện gì với hung thú cho lắm.
- Thật ra thì chuyện này cũng không quan trọng lắm.
A Lương lắc đầu, mở miệng nói tiếp.
- Mấu chốt nhất là hung thú ở các Dị Không Gian khác nhau đã bắt đầu đoàn kết lại với nhau rồi!
- Hả?
Mọi người hơi ngẩn ra, nhưng lập tức liền hiểu được nguy cơ nằm ở đâu.
- Đúng là có chút không ổn lắm.
Trần Thư ngưng trọng nói.
- Ta đã từng đi đến Hoạt Mộc Đầm Lầy, chính mắt nhìn thấy Hoạt Mộc Đầm Lầy và Liệt Dương Sơn Khâu dung hợp với nhau! Ban đầu hai Quân Vương chém giết lẫn nhau, hơn nữa còn không phân sống chết quyết không bỏ qua, có nghĩa là hung thú ở các Dị Không Gian khác cũng không hợp gì nhau.
- Đúng vậy.
Từ Tinh Tinh gật đầu đồng ý.
- Nhưng bây giờ lại xuất hiện hiện tượng liên thủ! Hơn nữa còn là các Dị Không Gian trên toàn quốc liên thủ với nhau!
- Sợ cái gì chứ? Chỉ cần Không Gian Cấm Vụ còn tồn tại ngày nào thì hung thú vẫn chưa là uy hiếp ngày đó.
Tạ Tố Nam lại lắc đầu nói.
- Dù có liên lạc hay không thì cũng không có ảnh hưởng gì.
- Lão Tạ, không phải như vậy đâu.
Từ Tinh Tinh mở miệng nói.
- Lần này là lần đầu hung thú liên thủ với nhau, thật ra thì chỉ là một lần tiến công để thăm dò thôi!
- Thăm dò?
Tạ Tố Nam ngẩn ra, hắn hỏi lại.
- Cũng đánh tới Lam Tinh luôn rồi mà vẫn chỉ là thăm dò thôi sao?
- Tiểu Tinh nói cũng không sai.
A Lương cũng gật đầu, sau đó mặt đầy ngưng trọng nói tiếp.
- Mặc dù lần này là hung thú bạo động, nhưng theo ta được biết thì Quân Vương cũng không hề ra tay, chẳng qua chỉ thả ra khí tức để chấn nhiếp nhân loại thôi.
- Ngươi nghĩ thử xem, nếu như toàn bộ Quân Vương đều dẫn theo hung thú trong Dị Không Gian của mình rồi xuất toàn lực đánh vào các cứ điểm của Trấn Linh Quân, vậy thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?
Nghe thấy vậy, Tạ Tố Nam lập tức biến sắc.
- Nói như vậy… Chúng ta có muốn ngăn cũng không ngăn cản nổi sao?
Mặc dù nhân loại có thể canh phòng ở Lam Tinh cũng là để một khi Dị Không Gian xuất hiện bạo động, bọn họ có thể tùy thời điều động lực lượng tiếp viện.
Nhưng nếu như toàn bộ Dị Không Gian bạo động cùng một lúc thì sẽ không còn tồn tại ưu thế để tiếp viện nữa…
- Cũng chưa chắc sẽ thất thủ.
Trần Thư lắc đầu nói.
- Chúng ta có thể sinh tồn gần ngàn năm ở đây, đương nhiên là có thủ đoạn riêng, chỉ là chúng ta cũng không thể khinh thường nguy cơ lần này.
- Nghe các ngươi nói như thế, ta cũng bắt đầu cảm thấy sợ rồi đấy…
Tạ Tố Nam giật giật khóe miệng mà nói.
- Ta muốn chạy quá, làm thế nào bây giờ?
- ...
A Lương đầu đầy hắc tuyến, nói.
- Chạy cái rắm, hơn nữa, đến lúc đó chính là toàn cầu thất thủ, có thể chạy đến chỗ nào được?
- Ngươi nói cũng có đạo lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận