Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 722: Hóa ra thật sự có thể nhặt được tiền à (2)

- Mẹ nó! Chơi ăn gian à?
- Làm sao lại thất bại nhanh như thế cơ chứ?
- Kha Đạt, con mẹ nó có phải ngươi đến nhầm đấu trường rồi không hả? Ta yêu cầu phải tra xét chặt chẽ!
Khóe miệng Kha Đạt giật giật, một bộ dạng vô cùng uất ức.
Ai mà dám giả vờ giả vịt trong Huyết Tinh Ngự Thú Trường cơ chứ?
Cái giá phải trả là Khế Ước Linh của bản thân sẽ phải chết đó, không ai có thể gánh chịu được điều này đâu.
- Ghi nợ một ngàn vạn!
Trần Thư nhếch môi cười cười. Hóa ra đúng thật là có thể nhặt được tiền à!
Mà trong một bao gian của Ngự Thú Trường, một tên trung niên mặc áo đen nhìn xuống phía dưới, đó chính là người chủ trì của Ngự Thú Trường.
Hắn ta sờ lên hình xăm trên mu bàn tay của mình rồi nói nhỏ:
- Tiểu tử này, có chút tà dị đó!
Lúc này, Trần Thư ở trên đài khoát tay áo, lớn tiếng nói:
- Thao tác cơ bản mà thôi! Cũng không cần quá kích động đâu!
Hắn thu hồi hai Khế Ước Linh của mình lại rồi rời khỏi đài tỷ thí, tìm tới nhân viên công tác.
- Ngươi?
Nhân viên đánh giá qua lại hắn một lượt những vẫn có vẻ không thể tin được.
Trần Thư mở miệng nói:
- Phiền ngươi sắp xếp cho ta trận tiếp theo nhanh lên một chút, ta đang vội nhặt tiền đây!
Một khi Liễu Phong điều tra ra kết quả, hoặc là xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, vậy hắn cũng sẽ không có cơ hội nữa.
- …
Nhân viên gật đầu một cái, nhìn hắn thật sâu một chút rồi mới chuẩn bị đi đến xin chỉ thị của lão bản.
- Đúng rồi, một ngàn vạn vừa rồi của ta đâu?
Nhân viên công tác quay đầu lại nói:
- Cần phải chờ ngươi đánh xong mười trận thì mới có thể cầm tiền đi được!
Trần Thư nhếch miệng lên, mở miệng nói:
- Ta không mang đi, toàn bộ đều đặt cược hết cho ta thắng!
Dựa theo quy tắc, người tham dự cũng có thể đặt cược, cũng không có ai lo rằng bọn hắn sẽ giả vờ thi đấu cả.
- ?
Nhân viên nhướng mày, sau đó quay người rời đi.
Mười phút đồng hồ sau, trận đấu thứ hai của Trần Thư lại bắt đầu.
Tỉ lệ đặt cược của hắn đã tới 1-2, đối thủ là một tên Ngự Thú Sư Hắc Thiết Tam Tinh thành danh đã lâu.
Hiển nhiên, Ngự Thú Trường cũng đã công nhận thực lực của hắn rồi!
Trận thứ hai, rõ ràng người đặt cược cho Trần Thư đã nhiều hơn, nhưng bên cạnh đó vẫn có người đầu sắt không tin tưởng vào Trần Thư.
Trận tỷ thí bắt đầu, vẫn miểu sát không một chút bất ngờ nào!
Toàn trường lại náo động một lần nữa. Thiên tài đứng đầu cũng sẽ không lưu lạc đến mức đi làm quốc tế tội phạm, bọn hắn có lúc nào gặp phải một người có thiên phú đáng sợ như vậy đâu chứ?
- Lại để cho hắn thắng một trận nữa rồi!
Người chủ trì của Ngự Thú Trường lạnh lùng nói, trong mắt có vẻ suy tư.
Trận thứ ba, trận thứ tư…
Lại là bảy trận tử đấu kết thúc, trên đài tỷ thí đã ngã xuống mười bốn con Khế Ước Linh Hắc Thiết Cấp rồi.
Quá trình không có gì bất ngờ, toàn bộ đều bị miểu sát một cách hoa lệ!
- Tội phạm Nam Giang! Tội phạm Nam Giang!
Không ít người đều mang vẻ mặt kích động, thậm chí còn hô to tên tuổi của Trần Thư.
Tất nhiên bọn hắn cũng sẽ không biến thành fan, chỉ là bởi vì Trần Thư khiến bọn hắn kiếm lời được không ít tiền, tất nhiên cũng muốn reo hò cho hắn một chút thôi.
- Lão bản, chúng ta đã thiệt hại không ít rồi, còn muốn cho tiểu tử kia lên đài đấu nữa không?
- Tối nay kết thúc, mười hai giờ ngày mai chính thức bắt đầu trận thứ mười!
Trong mắt người chủ trì của Ngự Thú Trường hiện lên một vòng cười lạnh.
Huyết Tinh Ngự Thú Trường không chỉ một nhà, nó đã từng xảy ra loại chuyện này từ trước rồi, tất nhiên hắn ta cũng tự có biện pháp ứng đối.
- Vâng!
Nhân viên cung kính lui ra.
- Ăn bao nhiêu cũng phải làm cho các ngươi nhổ ra hết!
Người chủ trì của Ngự Thú Trường sờ lên hình xăm trên mu bàn tay của mình, phảng phất như tất cả mọi thứ đều nằm hết trong lòng bàn tay hắn ta rồi vậy!
- Cái gì? Mẹ nó chứ, ta đều lột hết quần áo ra cả rồi mà ngươi lại nói với ta rằng không đánh nữa?
Trần Thư giang hai tay ra, trong mắt có chút bất mãn.
- ?
Khóe miệng của nhân viên công tác giật giật.
Tử đấu với việc ngươi cởi quần áo có liên quan quái gì đâu chứ?
- Xin lỗi, cần phải có thời gian để sắp xếp đối thủ. Mười hai giờ ngày mai sẽ chính thức bắt đầu!
Hắn ta cười nói:
- Chỉ cần thắng được thì ngươi sẽ có thể mang hai trăm triệu năm ngàn vạn của ngươi đi!
- Được thôi!
Trần Thư lắc đầu, nghe được hai trăm triệu năm ngàn vạn, trong mắt hắn ẩn hiện lên một tia phấn chấn.
Hắn rời khỏi Huyết Tinh Ngự Thú Trường, đi tới trên đường phố.
Tuy rằng tổng cộng Trần Thư đã đánh được chín trận, thế nhưng vẫn còn chưa qua được một giờ nữa, lúc này thời gian cũng còn chưa đến đêm khuya.
- Lại bị đuổi ra ngoài rồi…
Trần Thư lắc đầu, chuẩn bị tìm một tửu điếm để nghỉ ngơi một đêm.
- Tiểu huynh đệ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận