Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1732: Các ngươi sao phải làm mức này chứ?

- Hả?
Trần Thư sững sờ, chỉ thấy không gian ấn ký phía trước hóa thành Không Gian Lợi Nhuận sắc bén, chém về phía trước!
- Dừng tay đồ con thỏ mập này!
Một giọng nói lanh lảnh vang lên, không gian lực đột nhiên xuất hiện, buộc phải thuấn di không Gian Lợi Nhuận đến một nơi khác.
Ngay lập tức, không gian hàng trăm mét phía trước bị bóp méo.
Một con Hồ ly ngân sắc thanh nhã bước ra, nhìn chằm chằm con thỏ có chút bất ngờ.
Đó chính là lão hiệu trưởng của Khế Ước Linh: Không gian Ngân Hồ!
- Các vị, mời vào..
Không đợi mọi người lên tiếng, đuôi của Ngân Hồ khẽ động, mở một đạo Không gian thông đạo, trong đó có không gian liên tiếp vô danh.
Bên trong không gian truyền đến âm thanh thảo luận náo nhiệt.
Trần Thanh Hải và Phương Vệ nắm chặt nắm đấm nhìn về phía Ngân Hồ sau đó dẫn đội tiến vào trong không gian thông đạo.
Rõ ràng đích đã ở phía trước!
Hơn một trăm ngàn người nối đuôi nhau lũ lượt đi vào bên trong không gian thông đạo.
Tuy nhiên, Ngân Hồ lập tức thuấn di, đến phía sau đội ngũ dùng đuôi vỗ nhẹ vào Thỏ không gian nói:
- Sao ngươi lại trở nên mạnh mẽ nhanh như vậy được?
Nó nhớ lần trước nhìn thấy Thỏ Không gian, trông có vẻ yếu ớt, nhưng bây giờ sức mạnh của nó có lẽ đã vượt xa Ngân Hồ rất nhiều.
Vù vù .
Thỏ Không Gian chống nạnh, ra hiệu với Trần Thư đang đứng bên cạnh mình, ánh mắt hiện rõ vẻ tự hào.
Đương nhiên, tất cả đều bởi vì Trần Thư!
-Trần Tiểu Tử, ngươi thật lợi hại!
Ngân Hồ nhìn Trần Thư có chút buồn bã nói:
- Tiếc là chủ nhân của ta không tốt, thật lãng phí với tài năng của ta.
- ...
Trần Thư không ngờ rằng Ngân Hồ này cũng nói xấu sau lưng Ninh Bất Phàm.
Hắn nhướng mày, giọng điệu như dỗ dành một đứa trẻ:
- Hay là ngươi đi theo ta đi, đảm bảo ngươi sẽ sớm tấn thăng lên Truyền kỳ!
- Thôi dẹp đi! Ngươi lừa ai đấy?
Ngân Hồ liếc hắn một cái, nói:
- Ngươi mạnh lên cũng không liên quan gì tới ta, ta làm sao có thể lên được cấp truyền kỳ cơ chứ.
Trần Thư lắc lắc đầu, ngược lại cũng không thật sự muốn lừa gạt Ngân Hồ, chuyển chủ đề nói:
- Đúng rồi, lão hiệu trưởng đến chưa vậy?
- Hắn đang trên đường tới, đoán chừng cũng sắp đến rồi.
Ngân Hồ sờ sờ đuôi của mình, nói:
- Hơn nữa, có ta ở đây, làm sao có thể gặp nguy hiểm cơ chứ.
- Ngươi chắc chứ?
Trần Thư nhìn về hướng đại hải tối tăm sâu thẳm, trong lòng lại dâng lên một chút bất an.
- Không gian ngươi xây dựng an toàn chứ?
- Đương nhiên!
Ngân Hồ gật đầu lẩm bẩm, nói:
- Dưới cấp truyền kỳ, không ai có thể phá vỡ.
- Vậy truyền kỳ cấp thì sao?
- ...
Ngân Hồ trầm mặc trong chốc lát, giữa cấp Vương tam tinh và Truyền kỳ cấp dường như lạch trời vậy, hoàn toàn không thể vượt qua được.
- Tên tiểu tử nhà ngươi có thể đừng hỏi những câu hỏi như này được không?
Ngân Hồ chống nạnh, nói:
- Cả một hải vực công cộng chỉ có một Thú Hoàng, sao có thể đụng mặt được chứ?
- Lỡ như..
Trần Thư đang muốn mở miệng thì bị Liễu Phong bên cạnh cắt ngang:
- Đi thôi, hai người không cảm thấy trên mặt biển rất thối sao?
Lúc hai người đang nói chuyện, đội ngũ đã lần lượt tiến vào trong không gian, ẩn nấp.
- Cũng phải.
Ngân Hồ nhìn xuống hải vực màu vàng phía dưới, thở dài, nói:
- Sau này kể cả chúng ta có thắng, Lam Tinh cũng không thể nào ở được nữa! Cũng không biết là ai làm, đúng là tên khốn mất trí!
- ...
Vẻ mặt Trần Thư ngưng trệ, vậy mà không dám phản bác:
- Là một người qua đường, ta muốn nói một câu công bằng…
Hắn ho một tiếng, vẫn muốn gỡ gạc lại cho mình một chút, nói:
- Ta cảm thấy hắn vì chống cự hung thú, người có thể làm ra việc vĩ đại như vậy, nhất định là đại nhân vật nổi danh.
-??
Ngân Hồ nhìnchằm chằm Trần Thư, vô cùng chắc chắn nói:
- Là ngươi làm!
- ...
Trần Thư vội vã xua tay, nói:
- Ngươi đùa gì thế…
- Là ngươi làm!
Ngân Hồ lặp lại y như cũ, chỉ là ngữ khí càng trở chắc chắn hơn.
- ...
Khoé miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Vì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận