Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1331: Có thể tôn trọng Thú Hoàng một chút được không?

Tần Thiên nhướng mày mở miệng nói:
- Một người một triệu đấy nhé!
- Một triệu?
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Vốn dĩ hắn còn không nỡ, nhưng khi thấy vẻ mặt của Tần Thiên thì ngay lập tức hiểu ra.
- Đương nhiên không thành vấn đề!
Hắn nhếch mép cười nói:
- Các đại lão, lát nữa ta sẽ chuyển tiền cho các ngươi!
- Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi mà.
Vương Sách và nữ nhân trung niên gật đầu, ngược lại cũng không từ chối chút phí vất vả này.
Vừa dứt lời, hai người lập tức cưỡi Khế Ước Linh rời khỏi đây.
- Ta thì không cần đâu.
Nam tử nói đỡ cho Trần Thư cười cười nói:
- Tạm thời xem như đó là phí xin lỗi thay cho khuyển tử vậy.
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác, trong mắt có vẻ không hiểu.
Tần Thiên ở bên cạnh nhẹ giọng nói
- Hắn ta là đoàn trưởng của Thiên Long Ngự Thú Đoàn, cũng chính là phụ thân của Thạch Tử Minh.
Trần Thư lập tức bừng tỉnh hiểu ra, chẳng trách hắn cảm thấy quen mặt thế.
Hắn nói:
- Đại lão khách khí rồi, ta và Thạch Tử Minh cũng chỉ là náo chơi mà thôi.
- Không kết thù kết oán là tốt rồi, ta sẽ trở về dạy dỗ hắn thật tốt.
Thạch Dương gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy, ta cũng xin cáo từ trước!
Dứt lời, hắn ta cũng rời khỏi vùng trời của Hoa Hạ học phủ, giờ chỉ còn lại hai người Trần Thư và Tần Thiên.
- Quả nhiên là đồ tốt.
Trần Thư vuốt chùm ánh sáng trong tay, cứ như thể đang bóp một nắm bông vải vậy, vô cùng mềm mại.
- Nói thừa, đây chính là Thú Hoàng đấy!
Tần Thiên lắc đầu. Đó là tồn tại mạnh nhất trong giới hung thú hiện giờ, Truyền Kỳ Ngự Thú Sư cũng chưa chắc có thể săn giết được.
Trần Thư khiến cho Thỏ Không Gian thu sức mạnh linh hồn vào, đồng thời nói:
- Hiệu trưởng, ngươi gửi cho ta số tài khoản ngân hàng của bọn họ đi, ta lập tức chuyển tiền cho bọn họ.
- Ngươi cũng dứt khoát quá nhỉ?
Tần Thiên nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
- So với ân huệ thì đương nhiên tiền chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Trần Thư mỉm cười, hắn cũng không muốn mắc nợ Ngự Thú Sư Vương Cấp đâu, sau này sợ không trả nổi.
Tần Thiên cười mà nói:
- Một triệu của ta đâu?
- Hiệu trưởng à…
Trần Thư nhếch miệng, sau đó nói tiếp:
- Với quan hệ giữa hai huynh đệ chúng ta thì nói đến tiền bạc gì chứ, nói ra tổn thương cảm tình quá.
- ?
Tần Thiên trợn trừng mắt. Ngươi xưng huynh gọi đệ với ai đấy?
Tâm trạng khẽ động, Chi Điều ở bên cạnh lập tức phá không khí lao tới, muốn trói chặt Trần Thư lại, nhưng một giây sau, hắn và Thỏ Không Gian đã biến mất tại chỗ.
- Tiểu tử này…
Tần Thiên lắc đầu, xoay người đạp lên Chi Điều, sau đó đi về bên trong lầu dạy học của mình.
- Bà mẹ nó, thối thật đấy!
Nhưng vừa tới gần tầng lầu thì lão lập tức nhíu mày, không khỏi nghĩ đến trải nghiệm bi thảm của Thú Hoàng kia.
- Quả nhiên chọc tới tội phạm thì sẽ không có kết cục tốt mà…
...
Trong một không gian nào đó ở Long Uyên.
- Gào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận