Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 800: Tội phạm Nam Giang phải chết (2)

Mỗi người đều triệu hồi Khế Ước Linh của mình, tổng cộng có hơn nghìn Khế Ước Linh xoay quanh đều tràn ngập khí tức tàn sát.
- Tộc trưởng Thiên Hòa, ngươi thật sự muốn đùa với lửa sao?
Trong mắt Tần Thiên hiện lên vẻ tức giận, quát lên:
- Không ai có thể bảo vệ được gia tộc các ngươi đâu!
- Điều này không làm phiền Tần hiệu trưởng hao tâm tổn trí đâu, ta tự có tính toán!
Một nam tử trung niên đang cưỡi một Phi Hành Khế Ước Linh, sắc mặt vô cùng ung dung.
Mười Khế Ước Linh Vương Cấp đang đối đầu, khí thế đáng sợ tỏa ra, thậm chí ngay cả gió tuyết đều bị đánh văng ra.
Trong mắt của Tần Thiên dần dần xuất hiện sát ý.
Trấn Linh Quân và gia tộc Thiên Hòa đã nhiều ngày đối đầu với nhau và còn xảy ra nhiều cuộc đại chiến.
Cho dù gia tộc Thiên Hòa ở thế yếu nhưng muốn đánh bại thì có chút bất khả năng.
Tộc trưởng Thiên Hòa có thể không sợ hãi trước bất kì sự hi sinh nào.
Nhưng Tần Thiên cũng không thể xem nhẹ thương vong của Trấn Linh Quân.
Trong lúc nhất thời, bên Trấn Linh Quân thật sự đã bị kiềm chế lại!
- Thả chúng ta an toàn rời đi, các ngươi có thể lấy hai thành!
Tộc trưởng Thiên Hòa mở miệng nói, có chút nhượng bộ. Hắn ta không muốn cùng Trấn Linh Quân sống chết đến cùng.
- Hai thành sao?
Tần Thiên quay đầu lại, cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Vốn dĩ di tích là nơi xuất thế của Băng Vực, một gia tộc nhỏ như các ngươi muốn chiếm tám thành sao?
- Vậy thì không cần phải nói chuyện rồi nhỉ?
Sắc mặt của tộc trưởng Thiên Hòa ung dung, kiên quyết nói:
- Gia tộc chúng ta không sợ chết, để xem Trấn Linh Quân các ngươi có sợ chết hay không!
Hắn ta đã hạ quyết tâm bằng bất cứ giá nào cũng phải mang bảo vật của di tích về!
Chỉ cần thành công trở về trong nước thì đến lúc đó tranh cãi giữa hai nước có khả năng là sống chết mặc bay.
- Vậy thì cứ thử xem sao!
Tần Thiên cười lạnh một tiếng, nhìn sang người bên cạnh rồi thấp giọng nói:
- Tổng đốc Bắc Nguyên có tới không vậy?
- Hôm nay có thể sẽ tới!
Tần Thiên gật đầu, muốn giải quyết trận chiến này chỉ có thể lại phái thêm một tên Vương Cấp Ngự Thú Sư đến trước.
Ngay tại thời điểm hai bên đang chờ đợi.
Không Gian Thông Đạo xuất hiện biến động, dường như là có người tới.
- Sắp xuất hiện rồi!
Mọi người đều nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Không Gian Thông Đạo.
Năm Khế Ước Linh của Tần Thiên sớm đã chờ đợi để hành động, trước tiên hạ quyết tâm tiêu diệt người đang đến!
Trong chốc lát, một đường màu vàng từ trong Thông Đạo chui ra ngoài, dường như là bị kẹt…
- Hả? Thứ đồ chơi gì vậy?
Trong chốc lát mọi người đều giật mình, chưa bao giờ nhìn thấy sinh vật nào xuyên qua Không Gian Thông Đạo lại tốn sức đến thế.
- Đây là tình huống gì?
- Di tích có sự biến đổi mới sao?
Mọi người ồn ào bàn tán, tạm thời đều không hành động thiếu suy nghĩ mà yên lặng nhìn di tích biểu diễn.
Một nam tử lẩm bẩm một câu:
- Ta sao cứ cảm thấy di tích này đang bị táo bón vậy?
Vừa nói ra câu này, sắc mặt mọi người đều kỳ quái, mẹ nó ngươi miêu tả rất hay!
- Táo bón? Màu vàng?
Sắc mặt Tần Thiên hơi thay đổi, lão lập tức liên tưởng đến một thứ.
Không phải là Đại Tiện Quái Thú của Trần Thư chứ?
Lão trấn an Khế Ước Linh một chút rồi quyết định án binh bất động.
Lỡ như trực tiếp giết chết Trần Thư thì không phải là toang luôn sao?
Rất có thể sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan!
- Khò khò!
Lúc này, Golden Slime nhắm nghiền đôi mắt, đã ở trong trạng thái ngủ say.
Nhưng lông mày nó lại nhíu lại, cơ thể to lớn bắt đầu khởi động, muốn chui ra khỏi Thông Đạo.
Rầm rầm!
Trong chốc lát, mấy kỹ năng đáng sợ đánh tới, trực tiếp đánh vào cái mông của Slime.
- Òm ọp!
Mượn lực tấn công này, cuối cùng Slime cũng vượt ra khỏi Thông Đạo.
Chỉ thấy một quả cầu lớn màu vàng trôi nổi trong không trung, sắc mặt của một đám người lập tức ngơ ngác, chưa bao giờ gặp qua món đồ chơi nào lớn như vậy.
- Trần… Trần Thư?
Tần Thiên thử gọi một tiếng, với bộ dáng kia của Slime thì lập tức có thể xác định là Trần Thư.
- Hiệu trưởng?
Chỉ thấy trên đỉnh quả cầu lớn kia nhúc nhích một cái, một khuôn mặt hèn hạ lộ ra.
- Cứu mạng với!
Vừa nhìn thấy Tần Thư, Trần Thư lập tức kêu rên lên:
- Hiệu trưởng, có điêu dân muốn giết ta!
- Cái gì?
Đôi con ngươi của tộc trưởng Thiên Hòa co rụt lại, cũng không dự liệu được người đầu tiên đi ra lại là người Hoa Quốc.
Trong lòng hắn ta có chút bất an, chẳng lẽ kế hoạch bị phá sản rồi?
Rầm rầm!
Đột nhiên Khế Ước Linh bên cạnh lại tung ra kỹ năng, muốn giết chết Trần Thư trong nháy mắt.
- Mẹ nó, lão già này muốn đánh lén à?
Con ngươi Trần Thư co rụt lại, lập tức phóng ra kỹ năng để tấn công, trực tiếp chửi ầm lên.
Ầm!
Ngay vào lúc kỹ năng sắp đánh trúng thì một đạo kỹ năng Phòng Ngự ngăn cản lại trước mặt hắn.
Tần Thiên ung dung nói:
- Trở về đây!
Trần Thư vội vàng cưỡi Slime về lại phe của Trấn Linh Quân.
- Òm ọp!
Lúc này, Slime lại không ngamaja được thức ăn trong miệng, phun ra một lượng lớn huyết nhục Quân Vương.
- Trời ơi! Bị thương nghiêm trọng như vậy à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận