Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 593: Luôn cảm thấy có hơi không bình thường…

- Ta cảm thấy học tỷ của ta cũng không tệ…
- Ừm? Có biến nha! Rốt cuộc là ai?
Ba người cùng nhau nhìn lại, trong ánh mắt tràn ngập sự tò mò.
Trương Đại Lực có chút ấp a ấp úng nói:
- Chính là… Học tỷ Lâm Vi Vi cùng một đạo sư với ta, Trần Bì ngươi cũng biết đúng không?
- Hình như là có chút ấn tượng.
Trần Thư sờ lên cằm, lúc trước Chung Vĩ Tinh của Đại Học Tổng Hợp Kinh Đô muốn tìm Trương Đại Lực để gây phiền phức, chính là bởi vì Lâm Vi Vi, kết quả bị Trần Thư và Phương Tư đánh một trận tơi bời.
- Nhưng ta có chút không dám tỏ tình.
Trương Đại Lực mở miệng nói:
- Trần Bì, ngươi nói xem như thế nào đây?
- Đại Lực, ngươi sợ cái gì, tuy là ngươi rất kém cỏi…
Trần Thư vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, nói:
- Nhưng nàng ta đã bị ngươi nhìn trúng, vậy nói rõ trong mệnh nàng ta có một thảm họa.
- …
Vẻ mặt Trương Đại Lực quái dị, hắn ta nói:
- Ngươi là đang khích lệ ta sao? Tại sao ta luôn có cảm giác là lạ…
- Mặt trăng xuất hiện rồi!
Đúng vào lúc này, đám người huyên náo một trận, vô số người nhộn nhịp nhìn phía bờ biển.
- Thật đúng là một kỳ nghỉ vui sướng mà!
Hai tay Trần Thư đặt lên đầu, nhìn về ánh trăng ở trên biển, nghe tiếng huyên náo của đám người vậy mà lại có cảm giác thân thuộc, như thể hắn vốn thuộc về một phương của thế giới này…
- Đúng vậy!
Tạ Tố Nam không khỏi cảm thán nói:
- Ở cùng một chỗ với tội phạm Nam Giang, vậy mà không có mối nguy sinh mệnh xuất hiện, hiếm thấy thật đấy!
- Chính xác!
Trương Đại Lực cùng Từ Tinh Tinh đều gật đầu tán thành.
- Những lời các ngươi nói đều là tiếng người sao?
Trần Thư lắc đầu, nhìn phía chân trời bên bờ đại dương.
- Ừm?
Hai con ngươi của Trần Thư co rụt lại, trong ánh mắt hiện lên mấy phần kinh ngạc và ngờ vực.
Chỉ thấy ở đại dương đằng xa vậy mà lại xuất hiện những bóng đen trùng trùng điệp điệp, dường như có một lượng lớn sinh vật đang tiến tới.
- Chuyện gì vậy?
Tạ Tố Nam nhướng mày, theo bản năng phát giác ra điều gì không ổn.
Bà mẹ nó, ta đúng là miệng quạ đen mà, sẽ không thật sự xuất hiện nguy hiểm đấy chứ?
- Có chuyện rồi!
Trần Thư mở miệng nói, hắn đứng bật dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt biển ở phía xa xa.
Nhưng những người còn lại thì không có bất cứ phản ứng gì. Hầu hết đều là những người bình thường, một bộ phận nhỏ thì là Ngự Thú Sư cấp cơ sở, tất nhiên sẽ không nhận thấy mối nguy đang xuất hiện.
Cùng với khoảng cách ngày càng gần, cuối cùng Trần Thư cũng nhìn thấy bóng đen ở xa xa. Vậy mà là những con hung thú ở trên biển có tướng mạo vô cùng hung ác!
- Không thể nào!
Vẻ mặt Trần Thư nghiêm túc, trên Lam Tinh sao có thể xuất hiện đại lượng hung thú được chứ?
Nếu như là Dị Không Gian bị công phá thì bên phía chính phủ sớm đã có thông báo rồi. Trừ khi là có một Dị Không Gian mới khác được sinh ra. Nhưng cũng không thể nào xuất hiện đại lượng hung thú mà không có một chút dấu hiệu nào được.
Hắn lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ nguyên nhân nữa.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy một đoàn bóng đen bỗng nhiên nổi lên mặt biển, lộ rõ ra bộ dạng chân thực của nó.
Một sinh vật khổng lồ mọc ra Hắc Sắc Lân Giáp, giống hệt như Hải Xà ngoi ra khỏi mặt biển.
Thân thể của nó cao mấy chục mét đứng sừng sững, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào đám đông trên bãi biển.
- Không phải là hung thú bình thường!
Trần Thư cảm thấy ớn lạnh trong lòng, đếm lại đại khái số lượng của bóng đen một chút, ít nhất cũng hơn một nghìn con.
- Trần Bì, rốt cuộc là tình huống gì vậy?
Ba người Trương Đại Lực lần lượt đứng dậy, hướng ánh mắt nhìn về phía Trần Thư. Dựa vào thị lực của bọn hắn, không có cách nào lùng bắt được hung thú.
Bây giờ bóng đêm bao phủ, tầm nhìn của người bình thường quá thấp.
Trần Thư nuốt ngụm nước bọt, hắn nói:
- Sợ rằng là Lãnh Chúa Bạch Ngân Cấp!
- Bạch Ngân?
Thân thể của ba người run lên, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Tạ Tố Nam mở miệng nói:
- Chúng ta… Đi không?
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đám người xung quanh, ít nhất cũng phải có đến mấy nghìn người.
Một nhóm người bình thường đối mặt với Bạch Ngân Lãnh Chúa, kết quả không cần nói cũng đã biết rồi, chắc chắn là sẽ có thương vong nặng nề!
- Đến lúc này mới đi thì đã không kịp rồi.
Trần Thư hít sâu một hơi, trong mắt có sự kiên quyết, hắn nói:
- Chúng ta phải chạy thôi!
- …
Trong ánh mắt Từ Tinh Tinh có hơi không nhịn được, hắn nói:
- Những người bình thường khác phải làm sao? Không thể bỏ mặc bọn họ được chứ?
Vẻ mặt Trần Thư nghiêm túc, ngay sau đó mở họng hét lớn:
- Mọi người mau chạy đi! Có hung thú tới!
Vậy mà đám người vẫn không hề có bất cứ sự hoảng loạn nào. Những người xung quanh đều nhìn qua chỗ bọn hắn với vẻ mặt kỳ lạ.
- Người huynh đệ, ngươi đây là kể chuyện cười nhảm nhí sao?
- Bây giờ đều đã là thời đại nào rồi, trên Lam Tinh làm sao có thể có hung thú chứ!
Không ít người đều lắc đầu, chỉ coi là Trần Thư đang đùa dai, hoặc là đang làm streamer kỳ quái gì đó.
Hung thú xâm nhập, chuyện này đã quá xa vời so với thời đại bây giờ, mọi người sớm đã quên đi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận