Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1051: Ta chỉ đánh một cái để chào hỏi mà thôi

Viêm Vương không hổ là Vương Cấp Ngự Thú Sư, tốc độ phản ứng cũng không phải là để trưng cho đẹp.
Động tác của lão ta rất nhanh, trong tay cần túi phân Urea đi tới bên cạnh đầu Hoàng Kim Ngự Thú Sư.
- Ta…
Hoàng Kim Ngự Thú Sư vừa sợ hãi vừa tức giận, nhanh chóng đưa ra lời chào hỏi thân thiết!
Thân người sặc mùi phân Urea bay tới, hắn ta có một loại cảm giác bị phong ấn lại.
- Đừng sợ, ta tin ngươi có thể chịu được!
Viêm Vương vỗ vai hắn ta, thuận thế trốn vào bên trong lông vũ của Cửu Đầu Hỏa Điểu.
Rầm rầm rầm…
Ngay lập tức, đạn hạt nhân đã hoàn toàn bốc cháy!
Một vầng mặt trời thiêu đốt màu trắng chói lọi xuất hiện ngay lập tức, bao phủ cả hàng ngàn mét, hơn nữa tốc độ lan ra vẫn nhanh như cũ.
Cả hai bình Bạo Tạc Dược Tề, phạm vi lớn đến đáng sợ, toàn bộ mọi người ở đây đều bị ảnh hưởng.
Rầm rầm rầm!
Ngay lúc này, phía dưới Địa Hỏa cũng đang kích hoạt, giống như một ngọn núi lửa phun trào.
Trong khoảnh khắc, Bạch Quang cùng Hỏa Diễm cùng đan xen vào nhau, khí thế vô to lớn khiến tâm trí người ta run sợ.
- Mẹ nó! Mau chạy đi! Lại là đạn hạt nhân!
- Lão tử thực sự đã phục! Lần trước gặp mặt đưa đạn hạt nhân, mẹ nó lần này ta còn chưa nhìn thấy mặt!
Trong lúc nhất thời, mọi người giận dữ lên tiếng mắng chửi, nhưng đều bị tiếng nổ cuồng bạo che lấp.
Không ít người trong lòng đã có một vài suy nghĩ, có phải bản thân mình đã quá bốc đồng không?
Vậy mà lại gan to lớn mật có ý đồ với tội phạm lần thứ hai…
Lúc này, trong Hỏa Diễm Di Tích, bốn người đang vây quanh vị trí lối ra.
Tiểu Tinh mở miệng nói:
- Trần Thư, chúng ta ném đạn hạt nhân ra trước có quá đáng không…
- Ta chỉ đánh một cái để chào hỏi mà thôi, bày tỏ sự thân thiện.
Trần Thư nhếch mép cười, vỗ vai hắn ta nói:
- Không cần phải áy náy, bây giờ bên ngoài còn có người tập tụ, cũng không phải hạng tốt lành gì!
Xét về phương diện này, Trần Thư chưa bao giờ thua.
A Lương mở miệng nói:
- Chúng ta phải làm gì bây giờ?
- Tranh thủ lúc hỗn loạn, chuồn trước làm gương!
Trần Thư trở lại trong miệng Tiểu Hoàng, chuẩn bị rời đi.
Ba người A Lương cũng đến đi tới bên miệng, nói:
- Ngươi chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì chứ?
- Mọi thứ đã nằm trong lòng bàn tay ta!
Trần Thư tự tin nở nụ cười, khiến Tiểu Hoàng lao ra khỏi Không Gian Thông Đạo.
Ngay khi cả nhóm người rời khỏi di tích, một đạo Phong Nhận vô cùng đáng sợ cắt qua.
- Chết tiệt!
Thần sắc Trần Thư chấn động, không ngờ được lại có người có thể treo đạn hạt nhân lên để khóa lối ra.
Tiểu Hoàng vừa quay người rời đi, lại phải lao vào trong Hỏa Diễm Di Tích một lần nữa.
Ban đầu lối ra di tích đã chuẩn bị đóng lại, kết quả lại bị đám người Trần Thư làm cho không thể sửa được ngay.
Dùng tốc độ ánh sáng ra vào sao?
- Chạy nhanh như vậy sao?
Đại Chủ Giáo Vũ vì để ngăn chặn Trần Thư trốn thoát, vẫn luôn tập trung ở lối ra.
- Là Vương Cấp xuất động!
Trần Thư nhíu mày, chỉ thấy trên đầu Tiểu Hoàng có một vết thương rất lớn, huyết dịch không màu cứ thế rỉ ra,
- Xử lý thế nào đây?
Đám người A Lương giật giật khóe miệng, trong lòng có dự cảm không lành.
Dường như bọn họ không thể dễ dàng đi ra…
- Đợi đến khi đạn hạt nhân kết thúc đi, nếu như không được, ta sẽ làm theo Makka Pakka!
Trần Thư mở miệng nói, người đang gặp cảnh nguy hiểm nhưng không hoảng sợ chút nào.
- Cái quái gì thế?
Vẻ mặt Tiểu Tinh ngẩn ra, không hiểu Trần Thư đang nói cái gì, nói:
- Ngươi xem hoạt hình nhiều đến điên sao?
- Ngươi không hiểu!
Trần Thư lắc đầu, không mở miệng giải thích nữa.
Thần sắc hai người A Lương có chút biến đổi, hiển nhiên cũng hiểu ra Makka Pakka là gì.
Bốn người chờ đợi nửa ngày.
- Gần đến rồi, ta đi ra ngoài trước, các ngươi chờ một chút.
Trần Thư chui ra khỏi miệng Tiểu Hoàng, chuẩn bị rời đi trước.
Nếu như có một đám người rời khỏi di tích, e rằng không bao lâu nữa di tích sẽ đóng cửa lại.
Ít nhất bên trong còn có người thì có thể trì hoãn thời gian di tích đóng cửa.
Bây giờ Hỏa Diễm Di Tích giống như một ngôi nhà an toàn vậy.
- Được rồi! Ngươi cẩn thận một chút!
A Lương gật đầu, hình như đang nghĩ đến cái gì đó, nói:
- Đúng rồi, sao ngươi không để đồ trên người lại, phòng khi không về được, chúng ta có thể mang theo những bảo vật này tế ngươi…
- Biến đi!
Trần Thư mở miệng nói:
- Tiểu Tinh, ta sẽ cưỡi Lôi Điểm, nó chạy nhanh hơn!
Nói xong, hắn thu hồi Slime lại, cưỡi Biến Dị Lôi Điểu, lần nữa rời khỏi Hỏa Diễm Di Tích…
Bây giờ sương trắng trong Không Gian Thông Đạo đã trở nên mờ nhạt, không còn cản tầm nhìn của mọi người nữa.
Điều này cũng có nghĩ là khoảng cách Thông Đạo bắt buộc đóng lại sẽ không còn xa nữa.
Toàn thân Biến Dị Lôi Điểu vừa mới xuất hiện quang mang màu xanh, mọi người đã cùng nhau nhìn sang.
Có người tức giận, có người hoảng sợ, cũng có người tham lam…
- Kẻ đáng bị giết ngàn đao xuất hiện!
Viêm Vương của Green gia tộc xấu hổ, tuy rằng thuận lợi tránh khỏi nhưng vẫn nhận phải một chút chấn động.
Mà lão ta hãm hại Hoàng Kim Ngự Thú Sư đến thảm, nếu như không còn gì bất ngờ nữa thì đến tro cốt cũng không còn lại…
Bạn cần đăng nhập để bình luận