Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 665: Tổ năm người không hợp lẽ thường tập hợp

Trần Thư cười nhạt, trong nháy mắt chiếc xe lại rẽ ngoặt.
Rầm!
Chiếc lốp bên phải của chiếc ô tô bị kẹt thẳng vào rãnh thoát nước…
- Xùy…
Những người qua đường xung quanh nhao nhao cười nhạo, không ngờ lại lật xe nhanh đến mức như vậy!
- Ta còn thật sự nghĩ ngươi là thần xe luôn đấy! Lợi dụng mương thoát nước để bẻ cua đúng không…
Hai người Từ Tinh Tinh và Tạ Tố Nam quay đầu nhìn lại, lần lượt làm ra cử chỉ tay khinh bỉ!
- Sơ sót! Chỉ là sơ sót tí mà thôi!
Trần Thư bình tĩnh xuống xe, ánh mắt nhìn về phía hai nam sinh đứng trước cửa nhà ga.
A Lương nói:
- Trần Bì, mới mấy ngày không gặp mà đã ra vẻ như vậy rồi sao?
Vương Tuyệt bổ sung:
- Cái gì mà gọi là mới mấy ngày không gặp cơ chứ, hắn vẫn luôn ra vẻ như vậy mà…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật rồi nói:
- Mau qua giúp một tay đi!
Năm người cùng dùng sức rồi trực tiếp nhấc ô tô ra ngoài.
- Ta nói này Trần Thư, ngươi bảo chúng ta tới thành phố Nam Giang làm cái gì đấy? Quanh đây cũng không có Dị Không Gian cấp nguy hiểm nào cả mà!
Cả nhóm rời khỏi nhà ga rồi tiến về khu vực trung tâm của thành phố Nam Giang.
- Dị Không Gian có mức nguy hiểm bình thường không có gì khó khăn cả, những nơi đó hoàn toàn không phù hợp với thân phận của chúng ta!
Trần Thư nhếch mép cười rồi nhẹ giọng nói:
- Ta tìm thấy một Dị Không Gian mới được sinh ra, hơn nữa nơi đó còn chưa được khai hoang nữa kìa!
- Thật sao?
Vương Tuyệt và A Lương lập tức nhích lại gần, đôi mắt của bọn họ rực sáng.
- Ngày mai chính thức khởi hành!
Trần Thư đưa một phần tài liệu cho hai người rồi nói:
- Đây là tài liệu nội bộ mà ta nhận được!
A Lương và Vương Tuyệt lập tức tranh nhau xem.
- Dị Không Gian: Sí Liệt Hỏa Sơn.
- Đẳng cấp: Cấp nguy hiểm.
- Hung thú sinh sống: Song Đầu Liệt Diễm Khuyển, Phần Hỏa Cự Tích, Hỏa Báo… (đánh giá sơ bộ)
- Bảo vật không gian: Hỏa Linh Hoa, Liệt Hỏa Quả Thực, Sí Viêm Đằng… (đánh giá sơ bộ)
- Quân Vương Hung Thú: Không xác định! Nghi là thuộc tính Hỏa, mang theo Chân Bảo có liên quan!
- Những điều cần chú ý: Môi trường bên trong khắc nghiệt, nhiệt độ nóng nực, tất cả các ngọn núi lửa đều có khả năng phun trào! Không có Khế Ước Linh hệ phi hành thì không được phép đi vào trong!
- Lịch sử của Dị Không Gian: Xuất hiện vào Phục Tô Lịch năm 982…
Hai người liên tục xem qua các loại thông tin khác nhau, mặc dù cực kỳ không đầy đủ nhưng ít nhất vẫn có phần hữu ích.
- Chúng ta sắp phát tài rồi!
A Lương nắm chặt hai tay lại, lộ ra vẻ hơi kích động.
Năm người thảo luận một hồi, trong mắt đều lộ ra vẻ tham lam, bọn họ hận không thể dọn sạch Sí Liệt Hỏa Sơn luôn…
...
Sáng sớm ngày hôm sau, mấy người Trần Thư đã thu dọn xong hết tất cả mọi thứ, tinh thần phấn chấn mà đi đến Sí Liệt Trấn.
Sí Liệt Trấn nằm trên một vùng núi cằn cỗi giữa thành phố Đại Hưng và thành phố Nam Giang, trước đây thậm chí còn không có lấy một bóng người qua lại.
Nhưng bây giờ đã có Không Gian Thông Đạo xuất hiện, có lẽ không bao lâu nữa thì một thị trấn phồn hoa sẽ được ra đời.
- Cuối cùng cũng đến nơi rồi!
Sau một buổi sáng lái xe, cuối cùng thì Trần Thư cũng đã đi đến đầu Sí Liệt Trấn.
- Ai đó?
Một người lính mặc quân phục tiến lên, trong mắt tràn ngập cảnh giác.
Hiện nay, thị trấn vẫn chưa được chính thức mở cửa, những người không phận sự đều không được phép tiến vào.
- Thành phố Nam Giang, Trần Thư!
Trần Thư lấy thẻ căn cước của mình ra rồi đưa cho binh sĩ.
- Người mà Diệp giáo sư đề cử sao?
Binh sĩ trả thẻ căn cước cho hắn rồi tránh đường.
Mấy người Trần Thư đi đến khách điếm duy nhất trong thị trấn.
- Phiền ngươi làm thủ tục để chúng ta vào ở với!
Nhân viên lễ tân mỉm cười nhận lấy thẻ căn cước, sau khi nhìn qua nhìn lại đánh giá năm người xong thì mở miệng hỏi:
- Năm người các ngươi ở chung một phòng sao?
Trần Thư nói:
- Vui lòng giải quyết nhanh lên chút!
Nhân viên lễ tân vẫn giữ nguyên vẻ mặt kỳ lạ mà nói:
- Không phải đấy chứ, năm tên đại nam nhân các ngươi ở chung một phòng sao?
Những lời này vừa được nói ra thì bốn người còn lại đều cảm thấy có chút kỳ quặc, bọn họ cùng nhau nhìn chằm chằm vào Trần Thư.
Dường như không khí cũng lập tức trở nên nóng bỏng…
Trần Thư nói:
- Khách điếm nhà ngươi đắt như vậy, có thể đặt trước một phòng cũng đã không tệ rồi!
Mặc dù bây giờ tiểu trấn không có những người không phận sự, nhưng các nhân viên từ các doanh nghiệp lớn khác nhau vẫn được phép tiến vào.
Bọn họ mua cửa hàng nên đương nhiên cũng muốn quy hoạch trước, điều này cũng khiến khách điếm duy nhất trong thị trấn trở nên chật cứng.
Cuối cùng thì năm người Trần Thư cũng đã nhận phòng khách điếm thành công.
- Đương nhiên không phải do ta keo kiệt đâu!
Trần Thư giải thích:
- Chủ yếu là bởi vì tối nay chúng ta phải thảo luận chiến thuật nữa nên mới vậy!
Bốn người gật đầu, tỏ vẻ ta biết rồi.
Cả một đêm bình yên không có chuyện gì xảy ra…
Sáng sớm ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận