Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 993: Mẹ nó, lại kéo thêm một tên tội phạm tới sao?

- Mẹ nó! Toàn bộ chạy rồi ư?
Chỉ thấy xung quanh tất cả đám người đều tháo chạy, thậm chí có người ngay cả giày cũng đánh rơi mất.
- Chạy nhanh đi! Tội phạm tới Dị Không Gian!
- Nhanh lên một chút, có hắn ở đây sẽ xảy ra chuyện bất trắc đấy!
Đám người tỏ ra khá bối rối, người người dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi tiểu trấn.
Nếu như ở trong thành phố phồn vinh, e rằng mọi người đã sôi nổi xông lên trước, yêu cầu ký tên các kiểu rồi.
Nhưng cùng với việc Trần Thư đoạt giải quán quân, những việc trước kia đã trải qua đều bị các cư dân mạng bóc trần.
Dựa vào thống kê không trọn vẹn, chỉ cần tội phạm từng Dị Không Gian, nhất định sẽ có việc ngoài ý muốn xuất hiện.
Hoặc là đạn hạt nhân, hoặc là hung thú triều…
Tất cả mọi người đều hiểu rõ một đạo lý: Đi theo tội phạm ra trận, thường chỉ có chết không có sống!
- Ơ kìa, không đến nỗi như vậy chứ?
Trần Thư gãi gãi đầu, không ngờ bản thân ở trong thành phố được nghênh đón như vậy.
Nhưng ở Dị Không Gian lại bị mọi người tránh xa?
Vào lúc hắn đang không hiểu chuyện gì, từ sâu trong tiểu trấn truyền đến một loại tiếng còi báo động chói tai!
- Toàn bộ Trấn Linh Quân tập hợp! Có hung thú triều tập kích, hoả tốc tới trước Dị Không Gian trợ giúp!
- Ngự Thú sư dân gian từ Hắc Thiết cấp trở xuống nhanh chóng rời khỏi! Nhanh chóng rời khỏi.
Âm thanh truyền khắp toàn bộ tiểu trấn, trên trấn sắc mặtTrấn Linh Quân khẽ giật mình, ngay sau đó không do dự đi thẳng đến thông đạo không gian.
Lời này vừa nói ra, đám người càng trở nên hỗn loạn hơn, ánh mắt vô cùng quái dị mà nhìn phía Trần Thư.
- Quả nhiên là hắn! Vừa đến đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn! Mẹ ơi!
- Bà mẹ nó, đây chính là Hàm Kim Lượng của Tội phạm Nam Giang ư? Tại hạ chạy trước thì tốt hơn!
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, đồng thời cũng không nghĩ sẽ trùng hợp như vậy.
Ta mẹ nó còn chưa đến Dị Không Gian mà đã xuất hiện nguy cơ rồi.
Chẳng lẽ thực sự là vầng sáng đặc biệt của tội phạm sao?
Ngay tại lúc này, trước mắt Trần Thư xuất hiện tuyển hạng.
[Tuyển hạng một: Yên lặng chờ đợi hung thú triều kết thúc. Phần thưởng hoàn thành: Lực phòng ngự của Slime tăng thêm 3%]
[Tuyển hạng hai: Đột nhiên cảm thấy gas trong nhà có thể chưa đóng, lập tức dẹp đường hồi phủ! Phần thưởng hoàn thành: Thuộc tính Thỏ Không Gian tính thêm 3%]
[Tuyển hạng ba: Trợ giúp Trấn Linh Quân, kết thúc hung thú triều! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Chân Thương Băng Thích thêm một]
Trần Thư sờ cằm, vẫn quyết định tiến đến trợ giúp, không chừng còn có thể được ban thưởng.
Hắn một đường băng băng, đi đến chỗ sâu bên trong tiểu trấn.
Lúc này, đã có Trấn Linh Quân lục tục ngo ngoe tiến về, không ít Ngự Thú sư dân gian Hắc Thiết cấp cũng đồng thời tiến đến giúp đỡ.
Chẳng những có thể trợ giúp Trấn Linh Quân giảm bớt gánh nặng, hơn nữa đi săn hung thú lấy được phần thưởng thuộc về chính mình, huống chi vào thời khắc khẩn cấp có thể miễn vé vào cửa.
Loại chuyện tốt này đương nhiên sẽ có người can tâm tình nguyện làm.
- Kiểm tra thân phận một chút.
Ở sâu bên trong tiểu trấn vẫn luôn có Trấn Linh Quân trông coi, phòng ngừa có tội phạm thừa cơ trốn vào Dị Không Gian.
- Hả? Trần Thư sao?
Thủ vệ hơi sững người, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng cũng không để ý lắm, để mặc Trần Thư đi vào.
- Anh tới rồi đây!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, ngựa quen đường cũ đi tới cửa không gian thông đạo trong màn sương trắng.
Hắn nhìn thoáng qua, nháy mắt đi vào bên trong [Sí Liệt hỏa sơn].
- Bà mẹ nó, nhiều như vậy sao?
Trần Thư hơi sững người, chỉ thấy cứ điểm khắp nơi có rất nhiều hung thú tụ họp.
Đám Trấn Linh Quân triệu hoán Khế Ước Linh của mình, đang quyết liệt đại chiến.
Phía trên cùng, bên cạnh Diệp Thanh có một Khế Ước Linh bảo vệ lão, mặt khác ba Khế Ước Linh khác đang đại sát tứ phương.
Thực lực Hoàng Kim cấp căn bản có thể giết chết hung thú trong vòng mấy giây, nhưng tiếc rằng số lượng hung thú quá nhiều.
- Gần đây có vẻ không yên bình lắm nhỉ…
Diệp Thanh lầm bầm lầu bầu, trong mắt có vẻ suy tư.
Thời gian nửa năm gần đây, đây đã là lần thứ ba xuất hiện hung thú triều rồi.
Đúng vào lúc này, sắc mặt của lão đột nhiên khẽ biến.
Chỉ thấy trong tầm mắt xuất hiện một viên đại cầu trăm mét màu vàng.
- Đồ chơi này trông quen mắt quá…
Trong lúc lão có chút hoang mang, rõ ràng là chưa kịp phản ứng.
Nhưng một giây sau, lập tức lên tiếng kinh hô:
- Bà mẹ nó, lại kéo thêm một tên tội phạm tới sao?
- Diệp đại gia, có kinh ngạc vui mừng, có ngoài ý muốn không nào?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, cưỡi con Husky chạy tới.
Vẻ mặt Diệp Thanh nghiêm túc, lập tức mở miệng nói:
- Ngươi nha tới nơi này làm gì! Nhanh trở về Lam Tinh đi!
- Không cần phải lo lắng cho ta, ta có thể tự bảo vệ mình!
Trần Thư cười cười, trong mắt có chút cảm động, Diệp Thanh hoàn toàn chính xác vẫn luôn rất quan tâm hắn.
- Ta lo lắng ngươi cái rắm ý!
Khóe miệng Diệp Thanh giật giật một cái, ánh mắt nhìn hung thú bốn phía, trong mắt có chút bất an.
- Òm ọp! Òm ọp!-
Lúc này Tiểu Hoàng hóa thân đại tiện Chiến Thần, bất kỳ hung thú chạm đến nó, lập tức bị đụng bay, bị thương nặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận