Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 656: Bệnh viện tâm thần thành phố Nam Giang

- Không phải, các ngươi nghĩ gì vậy hả? Ta không đổi nghề, sẽ vẫn là internet streamer!
Hắn giải thích:
- Hiện tại ngành kinh tế đang trì trệ, gần đây có tin đồn hung thú đã xuất hiện trong thành phố. Ta đây không phải là muốn mạo hiểm thử một lần sao?
Đối với người thường mà nói, nhìn thấy một hung thú còn sống là một thứ hiếm thấy, hiển nhiên sẽ có tâm lý hiếu kỳ.
Trần Thư đang định nói gì đó thì một bóng người đã chạy đến với tốc độ như bay.
- Có chuyện gì vậy?
Một tên nam tử mặc đồng phục của Trấn Linh Cục chạy tới, ánh mắt đầy cảnh giác, sẵn sàng triệu hồi Khế Ước Linh bất cứ lúc nào.
Trần Thư nhún vai nói:
- Không có chuyện gì, chỉ là một con hung thú thôi, ta đã giải quyết rồi!
- Giải quyết rồi sao?
Người của Trấn Linh cục đánh giá Trần Thư một lượt, cảm thấy có chút quen thuộc nhưng nhất thời lại không nhớ ra là ai.
Vương Vũ ở bên cạnh nhắc nhở:
- Cảnh quan, hắn là tội phạm Nam Giang đó!
- Tội phạm Nam Giang sao?
Người của Trấn Linh Cục giật mình, hắn ta lùi lại theo bản năng, nhưng sau đó liền phản ứng lại.
- Ngươi… Ngươi là Trần Thư?
- Xin chào!
Trần Thư mỉm cười đưa tay phải ra, không ngờ người trong Trấn Linh Cục cũng biết hắn.
- Xin chào! Xin chào!
Bên kia thở phào nhẹ nhõm:
- Cũng may là có ngươi, bạn học Trần Thư!
- Có gì đâu!
Trần Thư nghiêm túc cười nói:
- Hung thú này hoành hành ngang ngược ở thành phố Nam Giang, lại không trả phí bảo kê cho ta! Nó phải bị xử lý!
- Phí bảo vệ?
Vẻ mặt của nam tử trong Trấn Linh Cục trông rất lạ.
Ngươi đặt nó xuống như một chiếc ô bảo vệ cho hung thú đúng không?
- Đại ca, chuyện gì xảy ra với hung thú này vậy? Đây là trong nội thành Nam Giang mà!
Tạ Tố Nam vội vã đổi chủ đề, nếu như để cho Trần Thư tiếp tục nói, không chừng đêm nay ba người bọn họ sẽ bị giam vào tù mất!
- Chỉ là chuyện nhỏ thôi, bọn ta sẽ sớm xử lý!
Nam tử lắc đầu. hiển nhiên là không muốn nói ra.
- Dù sao gần đây cũng nên cẩn thận một chút. Nếu như phát hiện ra dấu vết của hung thú thì hãy gọi thẳng đến điện thoại của Trấn Linh Cục!
Hắn liền quay người bỏ đi, hòa vào màn đêm.
- Tội phạm ca, ta cũng đi trước đây, cái này không thể phát trực tiếp nữa rồi, hầu như mọi người đều đã rời đi!
Vương Vũ cũng quyết định rời đi, đồng thời quay lại cảm ơn ba người một lần nữa.

- Trần Bì, chính xác là ngươi đang nói về điều gì? Không phải thế giới sẽ loạn lên chứ?
Tạ Tố Nam mở miệng nói với ánh mắt đầy lo lắng.
- Ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Thế giới đang hòa bình thịnh vượng đấy nhé!
Trần Thư lái xe tới, nói:
- Ta nghĩ có thể có một Dị Không Gian mới được sinh ra!
Con mãnh thú kia là thuộc tính Hỏa cũng là Hắc Thiết Cấp. Khiến hắn nghĩ tới sắp xuất hiện địa hình núi lửa ở Dị Không Gian.
- Ý ngươi là hơn một năm trước?
Vẻ mặt của Từ Tinh Tinh hơi thay đổi và cũng nghĩ tới điều đó.
- Chắc là vậy, lát nữa về ta sẽ hỏi người khác xem sao.
Khóe miệng Trần Thư hiện lên một nụ cười, trong lòng không khỏi nhớ tới cảnh tượng lúc đó, khắp nơi đều có dược liệu, chẳng khác nào là nhặt được tiền.
Khi một Dị Không Gian mới được sinh ra thì đều rất nguy hiểm, nhưng rủi ro càng cao thì lợi nhuận càng cao.
Nói chung, phía chính phủ sẽ phái người của mình đến khai hoang vùng đất mới, Ngự Thú Sư dân gian không có có hội để đi vào. Hắn đến từ Hoa Hạ học phủ, tất nhiên thuộc về một nửa số thành viên chính phủ!
Trần Thư hỏi:
- Lão Tạ, ta đưa ngươi về nhà trước nha?
Tạ Tố Nam lắc đầu từ chối:
- Không cần đâu, ngươi cứ để ta ở tửu điếm đi, muộn như vậy rồi, mọi người trong nhà ta đều ngủ cả rồi.
- Cũng được, ta cũng đang tính ở tửu điếm!
Trần Thư gật đầu một cái, hắn không mang theo chìa khóa để vào nhà cũng như hắn sợ phải đánh thức ba mẹ.
- Còn ngươi thì sao, Tiểu Tinh?
- Ở tửu điếm làm gì? Đến thẳng nhà ta đi!
Từ Tinh Tinh mở miệng nói:
- Ta không có chìa khóa, để ta nói với mẹ trước một tiếng!
- Muộn như vậy rồi, không sợ làm phiền ba mẹ sao?
- Phiền gì chứ? Ba mẹ ta đều là cú đêm, ta đoàn không chừng giờ này vẫn còn thức đấy!
Nói xong, hắn mở siêu tin ra và gửi tin nhắn đi.
- Hả?
Tuy nhiên ngay khi gửi tin đi, hắn liền trợn tròn mắt, bối rối một lúc.
- Có chuyện gì vậy?
Tạ Tố Nam lại gần xem xét, khóe miệng không khỏi nở nụ cười, chỉ thấy phía trước tin nhắn có một dấu chấm than màu đỏ nổi bật.
- y…ngươi bị chặn hả?
- Chết tiệt? Gì vậy trời? Chẳng lẽ nhà ta lại trở nên giàu có lại rồi!
Từ Tinh Tinh mở to mắt, có chút bối rối. Hắn kéo lên, thấy được tin nhắn mà mẹ nhắn cho hắn hai ngày trước.
Bạn bè quá nhiều, cần dọn dẹp mạng xã hội vô bổ thường xuyên!
- ?
Từ Tinh Tinh khẽ nhếch miệng, ngay lập tức chìm vào im lặng.
- Đỉnh thật sự!
Tạ Tố Nam cười lớn tiếng, chưa bao giờ thấy qua chuyện như vậy.
- Trần Thư, thuê tửu điếm một tháng cho Tiểu Tinh luôn đi, không chừng hắn chỉ có thể đón năm mới một mình ở tửu điếm luôn đấy!
- Ai nói vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận