Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1790: Lòng người dần trở nên lạnh giá

- Đúng rồi, ngươi đến dị không gian làm gì? Chuyện này quá nguy hiểm, tốt nhất đừng dẫn Thanh Tuyết theo.
- Không sao đâu, chỉ đi tế mấy chục ngàn tiểu hung thú thôi mà, giết vui thôi.
- Mấy chục ngàn?!
Thẩm Vô Song lại chấn động, nói:
- Thằng nhóc ngươi muốn đi thanh trừng hung thú luôn à? Giết nhiêu đó thì trong bao lâu chứ?
- Rất nhanh thôi.
Trần Thư nhếch miệng cười nói:
- Mấy chục con hung thú không thua kém sức mạnh của ngài bao nhiêu, có thể tốn bao nhiêu thời gian chứ?
- ...
Thẩm Vô Song ngã ngửa ra sau, hai tay ôm ngực, cảm thấy như vừa chịu cả ngàn bạo kích…
Tính công kích đã cao, khả năng vũ nhục người khác cũng cao không kém…
Trần Thư khó hiểu hỏi:
- Thầy ơi, thầy sao vậy?
- Cút đi!
Thẩm Vô Song chỉ về phía cửa văn phòng, không muốn nhìn mặt Trần Thư nữa…
- Lửa giận của ngài vẫn như xưa ha…
Trần Thư nhún vai, cùng Vương Thanh Tuyết rời khỏi phòng hiệu trưởng.
Thẩm Vô Song không ngừng hít sâu, dường như lại nhớ ra gì đó, nói:
- Không được làm hư Thanh Tuyết!
- Biết rồi!
...
Mười phút sau.
- Thanh Tuyết à, chúng ta là tội phạm, vẫn phải chú ý đến hạng mục công việc một chút, hôm nay ta sẽ nói một chút…
- Đầu tiên, ngươi không được quá lạnh lùng, phải cố gắng giống ca ca, tươi sáng thiện lương một chút, như vậy mới làm giảm tính cảnh giác của kẻ địch, dễ đánh lén…
- ...
Trần Thư đứng ở sân thượng tiểu khu, vui vẻ giáo huấn những nguyên tắc cho Vương Thanh Tuyết.
Còn về những lời nói của Thẩm Vô Song, Trần Thư đã quên từ lâu rồi…
...
Chạng vạng cùng ngày.
Ba người Trần Thư, Trương Đại Lực và Vương Thanh Tuyết cùng nhau xuất phát, đi thẳng đến các dị không gian trong nước, bắt đầu hành trình thanh trừng của họ!
Mấy tháng đã trôi qua.
Mà Lam Tinh cũng nghênh đón Phục Tô lịch năm 987…
Phía chính phủ không những không thu lại hành động săn bắn, mà còn tăng giải thưởng săn bắn.
Vô số ngự thú sư đều trường kỳ đi săn bên trong dị không gian, kinh nghiệm chiến đấu không những phát triển thêm, mà còn có thể dựa vào tài nguyên của chính phủ, sức mạnh thực sự của bản thân không ngừng đột phá.
Tiến hóa trong nước vẫn tiếp tục như con sóng lớn, tổng thể sức mạnh đã phát triển lên một bậc, khắc phục các mặt khác của ba đại quốc.
Thế nhưng, tình huống bên ngoài lại không được lạc quan cho lắm.
Hung thú đã tiến công càng lúc càng gần, không ít các quốc gia có thế lực cỡ trung đều thua trận.
Người bình thường thương vong vô số, mọi người lo lắng vô cùng, nhưng cũng bất lực, vì đây chính là loạn thế!
Mà những ngự thú sư có sức mạnh cường đại còn lại đều trở thành tán nhân, ẩn nấp ở những dị không gian hoặc ở những nơi hẻo lánh trong Lam Tinh, cầu có được cơ hội để sống.
Cũng không ít người muốn tìm sự che chở từ các đại quốc, nhưng rãnh trời là hải dương đã là đại bản doanh của hung thú, không phải bọn họ cứ muốn là có thể vượt qua được.
Cũng có quốc gia phụ cận dựa vào thế lực của Hoa Quốc, nhưng lo lắng có người của Cứu Thế giáo hội hoặc là Thánh Ngự hội, phía chính phủ không tiến vào đại lục, mà là đem đảo không người ở phụ cận làm nơi sinh tồn của bọn họ.
Một khi chiến tranh xuất hiện, bọn họ tất nhiên sẽ sẽ phải đối đầu với hung thú đầu tiên, nhưng so với việc bỏ mạng ở thiên nhai, thì đây là một lựa chọn tương đối tốt hơn.
Ngoại trừ việc có rất nhiều thương vong, Bất Hủ vương quốc và Tuyết quốc liên tục thua trận, thu lại phòng tuyến, nhưng may mà vẫn ổn định được thế cuộc.
Mà Tự Do liên minh lại không có vận khí tốt như vậy.
Bởi vì bọn họ chính là đối tượng trọng điểm mà hung thú muốn nhắm đến, bây giờ chỉ còn lại duy nhất thủ đô châu Tự Do, diệt vong chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đây đối với những người còn lại mà nói, là một đả kích vô cùng nặng nề.
Trong lúc nhất thời, hung thú loạn thế, sinh linh đồ thán, Lam Tinh lâm vào tình trạng vô cùng hỗn loạn.
Đây cũng là lý do tại sao chính phủ lại tăng tưởng tài nguyên như vậy, hy vọng trước khi đại chiến đến, có thể tăng sức mạnh của mọi người một cách tốt nhất.
Dù sao lão gia tử cũng không thể bảo vệ cho tất cả mọi người, nên phải gia tăng sức mạnh của bản thân mới có thể được sống.
Phục Tô lịch ngày 8 tháng 2 năm 987.
Hôm nay, toàn cầu có một trận tuyết lớn, khí hậu trở nên vô cùng ác liệt, đây là bởi vì các dị không gian bị giải phóng, làm cho môi trường ở Lam Tinh bị hủy hoại.
Thời tiết rét lạnh, nhưng lòng người còn lạnh hơn!
Nơi cực bắc có vô số hung thú xuất hiện, gia nhập với hải dương đại bản doanh các hung thú ở Lam Tinh, đồng thời phát động tấn công vào Liên Minh Tự Do!
Mà điều khiến người ta tuyệt vọng chính là, bởi vì các loại ảnh hưởng của kỹ năng, khiến hệ thống thông tin liên lạc của liên minh bị phá hư, trong nháy mắt đã rơi vào trạng thái mất liên lạc.
Đa số con người ở Lam Tinh đều rơi vào bóng tối, tuyệt vọng, không còn chút sự sống nào…
Còn ở trong Hoa Quốc, khí thế lại ngất trời, mọi người đều liều mạng tập luyện để mạnh hơn, với hy vọng khả năng của mình trong loạn thế sẽ giành lại được sự sống.
Giờ phút này, tại không gian thông đạo ở Ám Nguyệt trấn
- Trở về rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận