Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 871: Chúc mừng ngươi mở khóa trận thi đấu vòng loại thứ nhất (2)

- Sao ta lại cảm thấy Slime trông như đang tắm ấy nhỉ…
Hắn ta nói xong, mọi người mới phản ứng lại, đồng thời không kiềm được thán phục: nhìn giống thật!
Đám Hỏa Vân kia thả hỏa cầu xuống cứ như vòi hoa sen đang phun nước vậy, còn Slime ở bên dưới thì trần truồng kì cọ, hứng hết những đòn công kích đó…
- Lực phòng ngự mạnh thật!
Dương Thắng nhìn chằm chằm Slime, hắn ta cảm giác như mình đang bị làm nhục.
Kỹ năng thiên phú mà hắn ta vẫn luôn kiêu ngạo đều bị cản lại hết rồi sao?
- Đánh với võ giả ngoài xã hội vẫn thoải mái hơn!
Trần Thư thì thào, xem ra mặc dù hắn đã lên Bạch Ngân Cấp nhưng vẫn giữ được phong độ!
Liễu Phong ở hàng ghế khán giả đang quan sát trận đấu, đôi mắt không có vẻ bất ngờ gì.
Bên phía ban tổ chức của cuộc thi Hải Tuyển sẽ sắp xếp đối thủ, mà trong ban tổ chức cũng có người của Hoa Hạ học phủ, bọn họ hiểu rõ thiên phú của Trần Thư nên sẽ không cho hai thiên tài đụng độ nhau ngay từ vòng đầu.
- Ngươi còn muốn đánh tiếp không?
Trần Thư mỉm cười. Hỏa Trụ vừa tiêu tán, Tiểu Hoàng đã trực tiếp thả Trùng Phong Lv20 xuống, Trùng Phong vô cùng hung ác ập tới.
Hàn Băng Điêu cấp A thi triển kỹ năng, một đám sương lạnh bay tới, bao trùm lên thân thể Slime.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng đột nhiên phát ra kim quang, mở ra kỹ năng Bá Thể, mạnh mẽ bỏ qua hiệu quả làm chậm tốc độ.
Ầm!
Hàn Băng Điêu lập tức bị đánh bay ngược ra sau, thân thể không ngừng thổ huyết như thể vừa bị hàng không mẫu hạm nghiền ép qua vậy.
Đoàng đoàng đoàng!
Bên cạnh đó, Ám Ảnh Hồ Ly cũng thả một kỹ năng ra, vô số nguyên tố Ám Ảnh ngưng tụ thành lưỡi đao sắc bén rồi đâm tới.
Nhưng kết quả vẫn làm người ta tuyệt vọng.
Dương Thắng dồn toàn lực tấn công nhưng vẫn không thể phá nổi lớp phòng ngự của Slime.
- Đủ rồi!
Dương Thắng có chút không cam lòng, hắn ta nhìn chằm chằm Trần Thư rồi hung hăng nói.
- Ta chắc chắn sẽ trở lại!
- ...
Dứt lời, hắn ta thu hồi Khế Ước Linh lại, trực tiếp bỏ cuộc.
- Chúc mừng nha!
Trần Thư không nghĩ tới lại nhẹ nhàng như vậy, trên mặt hắn không giấu nổi vui vẻ.
- Chúc mừng ta cái gì cơ?
Dương Thắng hơi ngẩn ra, không hiểu chuyện gì.
- Chúc mừng ngươi mở khóa trận thi đấu vòng loại thứ nhất!
- ...
Dương Thắng lập tức cảm thấy ngực đau rần. Thua trận đã là gì, miệng của tên này còn độc hơn nhiều…
- Tội phạm Nam Giang! Tội phạm Nam Giang!
Toàn trường lập tức đứng dậy, trong mắt bọn họ đều là vẻ vui mừng cuồng nhiệt.
Đúng như dự đoán, tội phạm Nam Giang vẫn giữ được truyền kỳ của hắn!
- Lão ca, lúc trước ngươi nói Bạch Ngân có quy củ của Bạch Ngân, rốt cuộc quy củ đó là gì thế?
Có người hâm mộ tò mò hỏi nam sinh lúc trước nói chuyện.
- Hừ!
Nam sinh giật giật khóe miệng, chỉ có thể yên lặng rời khỏi sân đấu.
Không hổ là fan hâm mộ của Trần Thư, các ngươi đều thích tổn thương người khác đúng không?
Lúc này, Trần Thư đi lên sân tỷ thí, nghênh đón vạn người hoan hô chúc mừng.
Hắn mỉm cười ấm áp, xúc động mà bắt tay với khán giả hàng đầu tiên.
- Cám ơn các vị đã ủng hộ ta!
- Ta sẽ làm tốt hơn, sẽ không để cho mọi người phải thất vọng!
Người chủ trì đứng cạnh đen mặt, hắn ta đến gần nói.
- Trần tiên sinh…
- Người chờ chút, lát nữa ta phỏng vấn sau, giờ ta cần tương tác với fan hâm mộ đã!
Trần Thư khoát tay rồi lại tiếp tục bắt tay với khán giả.
- Đại ca…
Người chủ trì giật giật khóe miệng, hắn ta nhắc nhở.
- Đây là trận thi đấu đầu tiên của cuộc thi Hải Tuyển, không phải trận chung kết…
Ngươi làm ra trận thế lớn như vậy, ai không biết còn tưởng ngươi vừa đoạt được cúp quán quân nữa cơ…
Trần Thư quay đầu hỏi.
- Có khác nhau à?
- ...
Vẻ mặt của người chủ trì hơi cứng lại, hắn ta nói.
- Chúng ta cần sân đấu. Hôm nay vẫn còn rất nhiều trận đấu chưa tiến hành nữa kìa…
- Được rồi!
Trần Thư lắc đầu thở dài, nói.
- Vậy ngươi phỏng vấn nhanh đi!
- ?
Người chủ trì cuối cùng cũng không nhịn được nữa, cuộc thi Hải Tuyển thì có gì mà phỏng vấn chứ hả!
Nàng ta cố gắng duy trì nụ cười mà nói.
- Ý của ta là, ngài… đậu xanh, ngươi có thể rời khỏi sân trước không!
- ...
Trần Thư đang định nói gì đó thì đã nhìn thấy các cường giả ở khu vực khách vip đều nhìn về phía này.
- Đừng kích động, ta rời sân đây…
Trần Thư cười ngượng, ngoan ngoãn rời khỏi sân đấu.
Hắn lo rằng nếu mình mà ở lại lâu thêm chút nữa, mấy người kia sẽ không do dự mà tặng hắn một trận hội đồng ngay…
Ngoài Đấu Linh Trường.
Bốn người Trần Thư đi trên đường lớn.
- Liễu lão sư, thực lực của ta ok không?
Liễu Phong gật đầu rồi trả lời.
- Miễn cưỡng được, có phong độ hồi trẻ của ta!
- Không hổ là Liễu lão sư!
Trần Thư giơ ngón tay cái lên, nói tiếp.
- Nhưng lúc ngươi bằng tuổi ta, hình như ngươi đang ở Hắc Thiết Nhất Tinh mà nhỉ?
- ...
Liễu Phong giật giật khóe miệng, từ chối nói chuyện tiếp, giờ hắn ta chỉ muốn ném cho Trần Thư một bình đựng tro cốt thôi…
...
Bốn người không ở lại xem các trận đấu phía sau nữa mà đều trở về trường học.
Tại kí túc xá.
Trần Thư nằm dài trên ghế sa lon, nhàn nhã xem cuộc tranh tài được truyền hình trực tiếp trên tivi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận