Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 395: 360 ngày nghỉ, hợp tình hợp lý (2)

Thi đại học dần dần tới gần, người cả lớp đều trở nên bận rộn.
Người lười biếng chỉ là một bộ phận nhỏ, tuyệt đại đa số người đều đang ra sức học tập.
Lâm trận mới mài gươm.
Hiện giờ sắp thi đại học, lão sư cũng không quản nhiều, mà là hoàn toàn cho học tập tự do.
Buổi sáng Ngày hôm sau, Trần Thư nhàn nhã không có việc gì làm, đi tới Ngự Thú Quán.
Chỉ thấy học sinh của lớp huấn luyện đặc biệt đều đang nỗ lực, hoặc là đối chiến lẫn nhau, hoặc là cân nhắc kỹ năng kỹ xảo, hoặc là đề thăng độ phục tùng của Khế Ước Linh.
Trần Thư vừa bước vào Ngự Thú Quán, toàn trường đều biến thành yên tĩnh không tiếng động.
Cảm giác áp bức của tội phạm lại hàng lâm!
Tất cả mọi người đều nhìn lại với vẻ phức tạp, có sợ hãi, có kính nể. . .
Nhưng bọn họ đều hiểu một đạo lý,
Chênh lệch giữa hai bên đã quá lớn, thậm chí không phải người cùng một thế giới.
Cho dù là đám người Đỗ Long, Hứa Tiểu Vũ mạnh nhất cũng không thể nhìn thấy bóng lưng của hắn.
- Mọi người luyện không tồi.
Trần Thư khoanh tay trước ngực, trực tiếp đi tới phía trước, đấm ngực giậm chân nói:
- Làm lớp trưởng, ta rất áy náy! Không ngờ trước giờ không quan tâm lắm tới việc học tập của mọi người.
- Hôm nay, ta tự mình chỉ đạo mọi người một phen!
Tất cả mọi người nhìn lại, trong lòng lờ mờ có chút chờ mong, muốn truyền thụ bí quyết gì à?
Nhưng đám người Đường Liệt lại nhận ra một chút không thích hợp,
Thằng ôn này lại có hảo tâm như vậy sao?
Ầm!
Sử Lai Mỗ Ba mươi sáu mét lập tức xuất hiện, đài tỷ thí cũng chấn động.
- Chắc hẳn cấp bậc ngự thú của mọi người đều đã đề thăng, các ngươi có thể cùng tiến lên, nếu có thể đả bại ta, thưởng cho mỗi người năm trăm vạn Hoa Hạ Tệ!
Trong nhất thời, mọi người đều chấn động, hô hấp trở nên dồn dập.
Năm trăm vạn đối với học sinh bình thường mà nói đã là một khoản khồng lồ.
- Đương nhiên, phí báo danh khiêu chiến là mười vạn, hồi báo năm mươi lần, các vị đừng bỏ qua.
Những lời này vừa được nói ra, mọi người giống như bị dội một chậu nước lạnh, lập tức tỉnh lại.
Ngươi con mẹ nó lại tới kiếm tiền à?
Mọi người không do dự, trực tiếp xoay người, đi ra ngoài Ngự Thú Quán.
- Ôi chao, đừng, chỉ lấy năm vạn phí báo danh là được rồi.
Trần Thư lập tức cản lại, chuyện hồi báo cao như vậy mà không ai làm à?
- Ba vạn. . . Một vạn. . . Được! Ta không thu tiền! Đánh miễn phí.
Trần Thư lui bước nhiều lần, kết quả cho dù là miễn phí, cũng không có ai đến khiêu chiến.
Cuối cùng, Ngự Thú Quán chỉ còn lại hai người Trần Thư và Tạ Tố Nam.
Nhìn ánh mắt nóng lòng muốn thử của đối phương, Trần Thư nói:
- Ngươi đừng xằng bậy.
Hắn không muốn hưởng thụ quang mang tình yêu!
- Chúng ta là huynh đệ, sao ta có thể ra tay với ngươi được.
Tạ Tố Nam ghé tới, mở miệng nói:
- Thi đại học bạn hữu hoàn toàn dựa vào ngươi.
- Mẹ kiếp, không phải ngươi muốn ăn gian chứ? Đấy chính là phạm pháp đó.
Tạ Tố Nam ngây đơ, lời này là ngươi có thể nói ra sao?
Hắn lắc đầu, nói:
- Thi đại học năm nay để có thể nhìn ra năng lực hợp tác đoàn đội tốt hơn, sẽ dùng ba đến bốn người làm một tổ để tiến hành.
Trần Thư hơi ngẩn ra, sờ sờ cằm, thế cũng được à.
Lôi Điểu của tiểu Tinh có tốc độ vô địch, cộng thêm năng lực trinh sát của lão Tạ, cùng với sức chiến đấu nghiền ép của hắn.
Thế không phải là trực tiếp có thể đánh nổ dị không gian cấp bậc bình thường sao?
Đương nhiên, điểm thi đại học cụ thể, vẫn là dựa theo biểu hiện cá nhân để cho điểm.
Sẽ không bởi vì ngươi ôm được một cái đùi tốt mà cho ngươi thêm điểm.
Nếu chênh lệch các bên quá lớn, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới cảm nhận chủ quan của giám khảo, từ đó mà có được điểm thấp hơn.
- Tiểu Tinh.
Hai người rời khỏi Ngự Thú Quán, ba người đi trong vườn trường, thảo luận kế hoạch tác chiến trong kỳ thi đại học.
Cho tới khi Trần Thư rời khỏi, người của lớp huấn luyện đặc biệt mới nhao nhao quay về Ngự Thú Quán.
- Thi đại học phải giành được thành tích tốt, cần phải xuất kỳ chế thắng!
Trần Thư liếm môi, trong mắt có quang mang tội ác, nói:
- Ta đề nghị trực tiếp cho nổ Liệt Dương Sơn Khâu!
Từ Tinh Tinh:
- ???
Tạ Tố Nam:
- ???
- Ngươi đúng là điên rồi!
Hai người trợn trừng mắt, bộ dạng ngây đơ.
Một giây sau, hai người nhìn nhau, trực tiếp xoay người rời khỏi.
- Ta cảm thấy, tùy tiện tìm một người để tổ đội cũng vẫn đáng tin hơn.
- Đồng ý!
Người ta thi đại học đều là liệp sát hung thú một cách đứng đắn, thể hiện ra thực lực của mình, tranh thủ có được điểm tốt.
Ngươi con mẹ nó vừa bắt đầu đã muốn cho nổ dị không gian, vậy còn chơi cái rắm?
Trần Thư lập tức đuổi theo, nói:
- Ôi chao, không phải, ta đùa thôi.
Hai người dừng bước, Tạ Tố Nam lại thở dài, nói:
- Trần Bì, lần này thực sự không thể cho nổ được, thí sinh của năm thành thị sợ rằng phải tới năm ngàn người, hơn nữa quan chủ khảo là cấp Hoàng Kim, ngươi mà cho nổ, trên cơ bản có thể cân nhắc tới chuyện đầu thai đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận