Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 760: Lại là một ngày không làm người nữa

- Chuyện Bạch Dương lần trước, là ta mạo phạm đã rồi, xin lỗi!
- Hả?
Trần Thư có chút ngỡ ngàng, nghĩ đến cái ngày màLăng Trần mời hắn tham gia câu lạc bộ, đám người Yến Hạo Nhiên đích thực là đứng bên cạnh Bạch Dương.
- Không sao!
Trần Thư cười nói:
- Ngươi cũng đã phải chịu một cước rồi!
- Hả?
Yến Hạo Nhiên có chút ngơ ngác, đột nhiên mở to hai mắt. Hắn ta nhớ đến ngày đó, Khế Ước Linh Ẩn Thân…
- Đúng rồi, Bạch Dương đâu?
Trần Thư chớp chớp mày, đám người Yến Hạo Nhiên có thể không để ý, nhưng Bạch Dương nhiều lần khiêu khích hắn như vậy, sự tình không thể kết thúc dễ dàng như vậy được.
Yến Hạo Nhiên lắc đầu nói:
- Gần đây hắn ta không ở trường, đến ta còn không tìm được hắn ta nữa là.
- Bỏ đi, chắc là sợ ta rồi!
Trần Thư vươn vai, quay người liền rời đi về phía Niệu Tố Đại Xã.
Yến Hạo Nhiên nhìn theo bóng lưng hắn, mặc dù đã thua trận tỷ thí, thế nhưng hắn ta đã công nhận Trần Thư.
Hắn ta nói với thành viên ở bên cạnh:
- Về sau các người không được phép trêu chọc hắn, dù cho không thể làm bằng hữu thì cũng không được làm địch.
Tất cả mọi người gật đầu, nghe theo lời hội trưởng.
Lúc này, Trần Thư cũng cùng thành viên xã đoàn bước lên, hắn mở miệng nói:
- Con người của Yến hội trưởng không tệ, có thể làm bạn được! Có tín chỉ cũng là hắn thật tâm tặng đấy!
- …
Yến Hạo Nhiên nhếch khóe miệng, miệng lưỡi nhà ngươi đúng là lợi hại đấy!
- Được rồi, trận tỷ thí hôm nay chính thức kết thúc rồi!
Tần Thiên đi đến giữa hai xã đoàn, mở miệng nói:
- Ta tuyên bố, Niệu… Niệu… cái gì ấy nhỉ?
Lão có chút đọc không ra tên xã đoàn của Trần Thư, chuyển qua nói:
- Ta tuyên bố, Trần Thư thắng!
Vừa dứt lời, trên người Trần Thư lập tức xuất hiện khói trắng thu hút sự chú ý của toàn trường.
- Hiệu… hiệu trưởng, Trần Thư bốc cháy rồi!
- Cái gì… cái gì đang cháy vậy?
Vẻ mặt Tần Thiên vô cùng kinh ngạc, ánh mắt vừa lướt qua là đã nhìn thấy bộ dạng của Trần Thư.
- Trời ạ! Chuyện gì vậy?
Lão lập tức áp dụng chiến lược nhảy lùi về phía sau, cố gắng tránh xa Trần Thư đang ở bên cạnh ra.
- Ừm… cũng không có gì đâu, không cần phải sợ hãi!
Thân thể Trần Thư không ngừng bốc ra khói trắng, trông vô cùng kỳ dị.
- Cái này chắc không phải là do ăn bún ốc mà thành đâu nhỉ?
- Ta còn nghi ngờ thứ hắn ăn không phải là bún mà là đạn hạt nhân đấy.
Mọi người gật gật đầu, theo bản năng mà tránh xa hắn ra, trong mắt đều hiện lên đầy vẻ cảnh giác.
Người bình thường mà có thể như vậy sao?
- Không đúng… khí tức của hắn làm sao thế?
Lúc này, Tần Thiên cũng đã bình tĩnh trở lại, lão lập tức phát hiện trong cơ thể của Trần Thư bỗng chốc đã xuất hiện sự dao động của linh lực.
- Hắn… hắn trở thành Hắc Thiết Tam Tinh rồi sao?
Tần Thiên trợn to hai mắt, trong mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.
Suốt mười mấy năm qua, từ khi lão theo cái nghề này cũng chưa từng thấy qua như cảnh tượng như vây. Vô duyên vô cớ mà đột phá rồi sao?
- Tên tiểu tử này!
Cũng chỉ mới ăn bún ốc một chút thôi mà cũng có thể đột phá thành công được, thế nhưng lúc đó lão cũng đâu có sương mù trắng đâu chứ…
- Thiên tài mà đột phá đều sẽ xuất hiện dị tượng cả sao?
Những học sinh xung quanh nhìn thấy đều há hốc miệng, đôi mắt hiện lên vẻ hoài nghi.
Chết tiệt, tên này cũng chỉ là khôi phục lại linh khí mà thôi, đây cũng đâu phải là thế giới huyền huyễn đâu, cũng quá là bất hợp lý rồi đó?
- Hình như hắn càng cháy mạnh hơn rồi…
Đúng lúc này, có người bỗng chỉ về phía Trần Thư, trong giọng điệu càng chấn kinh hơn nữa.
Tất cả đều đồng loại nhìn về phía hắn, quả nhiên toàn bộ cơ thể của Trần Thư đã bị bao phủ bởi lớp sương trắng, không hề lộ ra dù chỉ là một chút.
- Trần Thư, tên tiểu tử nhà ngươi không sao chứ?
Liễu Phong vội vàng chạy đến bên cạnh Trần Thư, trong mắt cũng lộ ra tia lo lắng.
- Không sao cả, chỉ là mắt có hơi không nhìn rõ được mọi người nữa thôi!
Giọng nói của Trần Thư xuyên qua lớp sương mù truyền tới, trên khóe miệng hắn cũng hiện lên vẻ ung dung.
Sương mù sẽ không xuất hiện nếu như hắn chỉ đột phá từ Hắc Thiết Nhị Tinh lên Hắc Thiết Tam Tinh.
Nhưng mà nếu từ Hắc Thiết Tam Tinh thăng lên đến Bạch Ngân Cấp, vậy thì đó chính là đột phá một cảnh giới lớn rồi.
Một lượng lớn linh khí dồn vào trong cơ thể hắn, trực tiếp vọt qua chỗ tắc nghẽn trong cơ thể.
Nhưng cơ thể của hắn lại không thể hấp thụ nó ngay lập tức được, thế nên mới dẫn đến một luồng sương mù ngưng tụ ở bên ngoài cơ thể.
- Mẹ ơi, sương mù của tên này càng ngày càng dày rồi kìa!
Lúc này, đám đông lại lùi lại vài mét, trong phạm vi mười mét xung quanh Trần Thư đều đã bị sương mù bao phủ dày đặc, trông kỳ dị vô cùng!
- Đây không phải là gặp trúng quỷ rồi đó chứ?
- Ta đã nói ngay từ đầu rằng hắn không phải người của Lam Tinh rồi mà!
- Xong rồi! Học phủ yên bình sắp bị tấn công bởi một loài ký sinh trùng không xác định rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận