Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 809: Chức nghiệp của ta chính là làm việc này

Trong đầu hắn không ngừng xoay chuyển, không bao lâu, nụ cười biến mất lại trở lại.
- Chào tổng đốc Vu, Vu Dịch là vãn bối của ngài đúng không?
Trần Thư cười nói:
- Nói đến, giao tình giữa ta và Vu Dịch chính là tiêu chuẩn nhất định!
- Phải không?
Tổng đốc Bắc Nguyên nhíu mày, nói:
- Sao ta lại nghe tiểu Vu nói có một tội phạm Nam Giang luôn ức hiếp hắn ta?
- ....
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, ngay sau đó gật đầu thật mình:
- Trên lớp đúng thật là có một ác nhân như vậy!
Trần Thư vỗ vỗ ngực, nói:
- Tổng đốc yên tâm, học kỳ sau ta có thể vượt qua hắn ta, thay Vu Dịch trả lại!
- ???
Nháy mắt Tần Thiên há hốc mồm, sao ngươi diễn tự nhiên như vậy?
- Được!
Vu tổng đốc cười lắc đầu, nói:
- Tiểu tử ngươi chính là ác nhân kia, thật sự cho là ta không biết à?
- y…
Trần Thư thoáng chốc trầm mặc.
- Yên tâm đi, đều là chuyện của tiểu bối các ngươi, một tổng đốc như ta can thiệp vào làm gì?
Tổng đốc Bắc Nguyên cười ôn hòa, nói:
- Tiểu Vu tính cách kiêu ngạo, để nó ăn chút khổ cũng không phải là việc xấu!
- Không hổ là tổng đốc!
Trần Thư nhẹ nhàng thở ra, không nghĩ tới đối phương bình dị gần gũi như vậy.
Hắn chuyển tròng mắt, mở miệng thử thăm dò:
- Vu tổng đốc, thật ra ta cảm thấy gặp lần đầu đã quen thân với ngài, nếu không chúng ta bái kết nghĩa một cái?
- ???
Ánh mắt của mọi người cùng nhau nhìn lại, ánh mắt vô cùng quái dị.
Trực tiếp mà bắt đầu thêm vai lứa rồi đúng không?
Tần Thiên cũng không đoán được thao tác cợt nhả của Trần Thư.
Nếu như hai người thật sự kết nghĩa, chỉ sợ đến lúc đó Vu Dịch thật sự khóc không ra nước mắt.
- Tiểu tử ngươi!
Tổng đốc Bắc Nguyên lắc đầu, không để ý đến lời Trần Thư.
Một đoàn người đi thẳng tới cứ điểm, bởi vì tốc độ tiến lên cực nhanh, hơn nữa không cần lo lắng có hung thú cản trở, hai ngày đã trở về cứ điểm.
- Lão Tần, ta về trước!
Tổng đốc Bắc Nguyên nói, làm tổng đốc, sự vụ bận rộn, có thể rút thời gian tự bản thân đến một chuyến đã không dễ dàng.
Tần Thiên gật đầu nói:
- Tất cả có ta, ngươi vội việc của mình đi!
Bây giờ hai đại gia tộc đều thành cá trong chậu, tuy là có hai đại vương cấp nhưng không dám tùy tiện đánh vào cứ điểm Trấn Linh Quân.
Nếu không thì mang ý nghĩa xé rách da mặt.
Đến lúc đó dưới sự vây công, Ngự Thú Sư Vương Cấp đều chết.
Trần Thư không rời đi, chủ yếu là làm công thân, hắn muốn xem người của hai đại gia tộc nhận thua.
Thời gian mấy ngày, Trần Thư đi tới đi lui giữa dị không gian và Lam Tinh, có vẻ thần thần bí bí.
Mà Tần Thiên thỉnh thoảng cũng sẽ về Lam Tinh một chuyến, xử lý một chút việc.
Thời điểm ngày thứ bảy, cứ điểm Trấn Linh Quân.
- Hiệu trưởng, đám người này rất bảo trì bình tĩnh đó!
Trần Thư mở miệng:
- Bọn họ sẽ không dùng thi thể Hoàng Kim Quân Vương chứ?
- Không có khả năng! Hiện tại bọn họ thoạt nhìn bình tĩnh, trên thực tế đã sợ đến một nhóm!
Tần Thiên ngồi trên nóc nhà, bình tĩnh nhìn gió tuyết đầy trời, nói:
- Hiện tại Anh Hoa Quốc đã phái người tới thương lượng, thiếu đi hai Vương Cấp, dị không gian trong nước bọn họ tùy thời đều không thể áp được.
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Đã phái người tới? Vậy chúng ta nói thể nào?
- Còn có thể nói thế nào, tha thì xong việc!
Tần Thiên cười cười, bây giờ nóng nảy cũng không phải bọn hắn.
- Đúng rồi, hiệu trưởng!
Con ngươi Trần Thư đảo một vòng, mở miệng nói ra:
- Ngày mai để ta đàm phán cùng bọn họ, thế nào?
- Ngươi?
Tần Thiên quay đầu nhìn lại, không xác định nói:
- Loại chuyện này, ngươi biết sao?
- Ta am hiểu nhất là được rồi!
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Nghề nghiệp của ta chính là làm cái này!
- Hình như…là có chuyện này!
Tần Thiên ngẫm nghĩ một chút, sau đó gật đầu một cái, quyết định ngày mai để Trần Thư xuất hiện đàm phán.
Căn cứ vào tính cách của Trần Thư, không phải hai đại gia tộc bị bóc một tầng da xuống sao?
Nhưng trên thực tế, hắn ta nghĩ quá đơn giản, Trần Thư còn muốn lột cả phần mộ tổ tiên ra…
Ngay tại lúc hai người thảo luận, một thân ảnh xuất hiện tại bên ngoài cư điểm.
- Ừm?
Tần Thiên thoáng cái đã nhận ra người tới.
Hắn ta mang theo Trần Thư, thoáng chốc đã đi đến phía trước người tới.
Vẻ mặt Cao Kiều Xuyên cả kinh, ngay sau đó nói:
- Thời gian giữa trưa ngày mai chúng ta sẽ đến đàm phán!
- Vậy thì chờ các ngươi!
Tần Thiên gật gật đầu, khóe miệng có ý cười.
Tuy rằng nói là đàm phán, nhưng kỳ thật là muốn nhận thua.
- Hừ!
Vẻ mặt Cao Kiều Xuyên không vui, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, xoay người chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Trần Thư nói thầm:
- Hiệu trưởng, không bắt hắn ta làm thịt sao?
- ???
Cao Kiều Xuyên lảo đảo một cái, nháy mắt triệu hồi Khế Ước Linh ra, đi về phía xa.
Hắn ta thật đúng là sợ Tần Thiên tin vào lời tội phạm nói.
Hai quân giao chiến, ngươi chuyện chém sứ giả đúng không?
- Được rồi, ta phải tìm tổng đốc Bắc Nguyên đến, tọa trấn trận địa!
Tần Thiên quay người liền rời đi, chuẩn bị nghênh đón thắng lợi ngày mai.
- Ta cũng phải tìm chút người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận