Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 970: Đại gia của ngươi mãi mãi là đại gia của ngươi

Trần Thư sờ sờ cằm, số lượng kỹ năng của Tuyết Đoàn không ít.
Hơn nữa Lam Tinh Linh tăng phúc của Vương Tuyệt không hề kém lực sát thương của Hắc Thiết Cấp Cáp Sĩ Kì.
Nhưng dù có lợi hại đến đâu thì cũng một cây làm chẳng nên non, khó mà chống đỡ được. Hơn nữa Khế Ước Linh của Tiểu Tinh và Vương Tuyệt đều là hệ phòng thủ.
Ác!
Đúng lúc này, cánh phải của Biến Dị Lôi Điểu bị bắn trúng. Không những tốc độ giảm đáng kể mà cả độ linh hoạt cũng vậy.
Ba người A Lương lâm vào hoàn cảnh bất lợi.
- Nhìn là biết thua chắc rồi!
Khán giả đều lắc đầu thở dài, rõ ràng đã nhận định ba người A Lương chắc chắn sẽ thua rồi.
Tuy rằng Khế Ước Linh của cả ba đều rất lợi hại, nhưng chủ nhân thì quá vô liêm sỉ.
Cũng có không ít người vẫn hy vọng họ có thể thắng trận này.
Nhưng vào lúc này, Biến Dị Lôi Điểu sơ ý một cái đã bị dính chiêu, thân thể ngay lập tức mất cân bằng rồi lắc lư.
Ầm ầm ầm!
Đối thủ bắt được sơ hở này, ngay lập tức tung ra chiêu thức lợi hại.
Lôi Điểu bị trọng thương, rơi thẳng xuống mặt đất.
- Chúng ta nhất định sẽ thắng!
Đối phương nắm chặt bàn tay thành nắm đấm, vô cùng xúc động. Ngay tức khắc cho Khế Ước Linh của mình tiến lên chuẩn bị đánh bay đối thủ của mình!
Cũng vào lúc này, vẻ mặt A Lương khẽ đổi, đã bắt được sơ hở.
- Chiếp chiếp!
Toàn thân Tuyết Đoàn tỏa ra hào quang rực rỡ, khiến người khác không thể nhìn thẳng.
Vù vù vù!
Trên sân bất ngờ xuất hiện một trận bão tuyết màu tím, lấn át cả bầu trời, vô cùng đáng sợ.
- Là kĩ năng Bạch Ngân Quân Vương?
Mặt Trần Thư ngẩn ra, sau đó ánh mắt lại trợn trừng to với vẻ khiếp sợ.
- Liễu lão sư, đây cũng là học phủ cung cấp sao?
- Dĩ nhiên không phải!
Liễu Phong lắc đầu, nói:
- Chắc là cha mẹ trò ấy thuận tay cho đấy.
Đừng nói là kĩ năng Bạch Ngân Quân Vương, cho dù là Hoàng Kim Quân Hoàng hắn cũng chẳng lấy làm bất ngờ.
Năm Khế Ước Linh đang lao tới lập tức hoảng sợ, vội vàng tránh né.
Nhưng cũng đã muộn.
Bị vô số băng tuyết tím đánh úp, trong chốc lát năm Khế Ước Linh đã bị thương nặng!
- Chết tiệt! Kết thúc rồi!
Vẻ mặt cả ba người đều hung hãn, mặc kệ Khế Ước Linh đang bị thương, lần nữa tung ra kỹ năng.
Lại một vòng kỹ năng mới diễn ra!
Cuối cùng, Khế Ước Linh trên sân đều ngã xuống hết không thể gượng dậy, như đã mất năng lực chiến đấu.
- Các ngươi thua rồi!
Ba người đối thủ mỉm cười, như đã chấp nhận kết cục này.
Thế nhưng lúc này Khế Ước Linh của bọn họ lại lảo đảo, cố gắng gượng dậy.
Ba người A Lương cũng không để ý, nhìn nhau một cái lại cười.
Nhưng đúng lúc này, trên sân thi đấu xuất hiện một giọng nói.
- Nhân vật chính luôn xuất hiện ở giây phút cuối cùng!
- Hả?
Khán giả đều ngơ người,cùng ngước mắt nhìn về phía sân thi đấu.
- Trời đất, thế mà con chim này còn biết nói?
Vẻ mặt mọi người đều bất ngờ, từ lúc bắt đầu thi đấu đến giờ, đây là lần đầu tiên thấy Khế Ước Linh có thể nói chuyện.
- Hãy nhớ kỹ câu này!
Không Giang Điểu chống hai cánh, nhìn xuống năm Khế Ước Linh đang trọng thương kia.
- Đại gia của ngươi mãi mãi là đại gia của ngươi!
Trong mắt nó phút chốc xuất hiện ánh sáng chói mắt.
Rầm rầm!
Giây tiếp theo, thịt tươi, chảo sắt, đĩa CD các loại,… xuất hiện, điên cuồng đập về hướng kẻ thù.
Khiến người khác bất ngờ nhất là, ngay cả năm hộp bà già uống cũng có…
- A cái này…
Không chỉ những người đang coi trực tiếp trận đấu bàng hoàng, mà ngay cả toàn bộ người trên cả nước cũng đều kinh ngạc!
Đây là cách đại gia trả thù hả…
- Chết tiệt! Ngươi đáng bị xiên cho ngàn đao! Bảo vật của ta!
Vương Tuyệt lập tức gào lên, trên mặt toàn vẻ đau lòng.
- Ơ… thật xin lỗi, nhầm tý!
Trong mắt Không Gian Điểu lại xuất hiện ánh sáng, cứ tưởng lại mấy thứ tùm lum gì đó.
Nhưng đây mới là sát chiêu.
Chỉ nghe thấy âm thanh vù vù trên sàn thi đấu vang đầy trời, băng tuyết bao phủ ngập trời giáng xuống, đánh cho năm con Khế Ước Linh kia lại trọng thương lần nữa.
Không ngờ lại là kỹ năng hệ Phong!
Sắc mặt ba người tái đi, không ngờ thế cục lại thay đổi nhanh như vậy!
- Cái này không phải từ hệ không gian sao?
Trần Thư sờ sờ cằm, nghi ngờ nói:
- Là kỹ năng lưu trữ.
Vẻ mặt Diệp Vũ thản nhiên, nói:
- Hắn ta đã tích trữ kỹ năng lớn!
Tuy rằng lưu trữ trước cuộc đấu, nhưng vẫn phù hợp quy định.
Trong các trận đấu trước cũng xuất hiện cùng loại kỹ năng, tất nhiên đã thành quy tắc bất thành văn. Chỉ cần người sử dụng không phải là người ngoài là được.
- Những con kiến hôi kia, hãy nộp mạng ra đây.
Không Gian Điểu chỉ cảm thấy vạn người đang nhìn chòng chọc mình, tâm trạng càng trở nên kích động.
Một màn này quá đột ngột, Khế Ước Linh của đối thủ còn chưa kịp phản ứng đã bị thương trí mạng.
Ba người vội vàng thu hồi Khế Ước Linh của mình.
Nếu mà chậm chút nữa chỉ sợ sẽ mất mạng.
- Thắng rồi sao?
Thế cục lại xoay chuyển, trong nhất thời mọi người đều không thể phản ứng kịp.
- Thành công rồi!
Ba người A Lương ôm chầm lấy nhau, vui vẻ cười tươi.
Bọn họ mãi không để cho Không Gian Điểu ra tay chính là vì chờ thời khắc mấu chốt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận