Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 477: Nó chỉ là một con Husky thôi

- Phương Tư tỷ, rốt cuộc trong đó có cái gì vậy?
Phương Tư lắc đầu, nàng nói:
- Không ai biết cả, trong đó quá yên tĩnh, không có dấu vết nào của vật còn sống cả cho nên không thể phân tích được.
- Khế Ước Linh Vương Cấp kia chết như thế nào?
- Chết rồi không thể thu về Ngự Thú Không Gian được nữa. Cũng chỉ biết là chết chứ không biết là chết như thế nào.
Lời nói của mấy người Phương Tư khiến cho Trần Thư vô cùng kiêng dè đám sương trắng trước mặt này.
- Tránh xa một chút đi, sao lại có cảm giác thứ này đáng sợ như vậy chứ.
Trần Thư lại lùi ra xa mấy chục mét, không còn dám tới gần sương mù trắng nữa.
Hình như hắn nghĩ đến cái gì, mở miệng hỏi:
- Phương Tư tỷ, nếu ta ném vào trong đó một quả bom hạt nhân thì sao?
- Đá chìm đáy biển, không có bất kỳ kỹ năng nào có tác dụng.
- Thế mấy chục nghìn quả bom hạt nhân thì sao?
- ?
Phương Tư chưa nói gì mà ba người Kiều Nguyệt đã ngây ngẩn cả người.
Rốt cuộc mạch não của ngươi chạy kiểu gì vậy?
Phương Tư thận trọng nói:
- Tóm lại, không nên tiến vào Không Gian Cấm Vụ!
Nàng không lo Trần Thư sẽ bốc đồng, đã chết một Khế Ước Linh Vương Cấp thì không cần nói cũng biết trong đó nguy hiểm đến nhường nào rồi.
- Đây đã là chỗ sâu nhất của không gian rồi, rút lui thôi.
Phương Tư đưa ra quyết định, chuẩn bị lần theo đường cũ để trở về.
Bởi vì có bảo vật của đàn Phệ Độc Trùng nữa nên thu hoạch của mọi người đều rất phong phú.
Trên đường trở về lại săn thêm mấy con hung thú nữa thì có thể kết thúc cuộc săn rồi.
Suốt một ngày, thế mà cả nhóm không gặp được một con hung thú nào cả.
Lúc này, trời đang giữa trưa, trong mắt Phương Tư có chút nghi hoặc.
- Hình như có gì đó không đúng!
Trần Thư mở miệng nói:
- Không Gian Cấm Vụ nguy hiểm như vậy, không có hung thú không phải bình thường sao?
Lục Chỉ Ngưng lắc đầu rồi nói:
- Trần Thư học đệ, chỉ cần không đi vào Cấm Vụ thì không có bất kỳ nguy hiểm nào cả, vẫn sẽ có hung thú thường xuyên nán lại gần đây.
Phương Tư gật đầu, nói:
- Có lẽ còn có nguyên nhân khác.
Đúng lúc này, Trần Thư há hốc miệng, lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
- Phương Tư tỷ, ta muốn hỏi một chuyện?
- Hả?
- Không Gian Cấm Vụ sẽ biến mất sao?
Phương Tư nói:
- Đương nhiên sẽ không, ngươi nghĩ cái gì đấy? Nếu sương mù biến mất thì không phải Dị Không Gian sẽ nối cùng một chỗ à?
Trần Thư vươn tay phải ra chỉ về Cấm Vụ trước mặt.
- Are you chắc chứ?
- Hả?
Vẻ mặt của bốn người bọn họ cứng lại, cùng nhau nhìn sang.
Chỉ nhìn thấy Không Gian Cấm Vụ ở phía trước thế mà lại xuất hiện một khoảng gián đoạn cực lớn, hiển nhiên có một lượng lớn sương mù đang tiêu tán đi.
- Tình huống gì vậy? Không phải chứ?
Tất cả mọi người đều nhìn kinh ngạc, theo kiến thức địa lý ở đại học thì toàn bộ Dị Không Gianđều thuộc hình tròn, Không Gian Cấm Vụ tương đương với một cột trụ vô hạn, bao phủ cả không gian.
Theo lý mà nói thì sẽ không xảy ra một khoảng phân tách lớn như vậy!
Ầm ầm ầm!
Trong thoáng chốc, ngay khi mọi người đang suy tư, ở nơi phân tách sương mù truyền đến tiếng gào thét khủng bố.
- Có dã thú!
Vẻ mặt của mọi người đều rất kinh ngạc, ánh mắt đều nhìn chăm chú về phía trước.
Ngay lập tức, một gốc cây màu đen khổng lồ xuất hiện, hàng trăm nhánh cây đung đưa như những cánh tay, giống như chúng đang chiến đấu với kẻ thù nào đó.
Không chỉ như vậy, còn có vô số thân rễ bên dưới gốc cây giống như những chiếc chân vậy, chèo chống tốc độ đi lại của nó.
Gầm!
Một tiếng gầm kinh hoàng xuất hiện, kẻ thù của nó bị kéo ra bởi cái cây khổng lồ.
Một con Bạch Sắc Cự Sư bị cành cây đâm xuyên qua, nọc độc màu đen liên tục truyền vào người nó, thế nhưng Bạch Sư lại được bao trùm bởi tia sáng trắng mãnh liệt,không ngừng chống lại độc tố.
Rõ ràng là nó đã bị đại thụ treo ngược lên đánh!
- Trời ơi! Chính là con hàng này sao?
Đồng tử Trần Thư co rúm lại, ngay lập tức hắn đã nhận ra Bạch Sư!
Nó chính là hung thú Quân Vương Cấp 【 Liệt Dương Sơn Khâu 】 !
- Thế là bị chà đạp rồi à?
Trần Thư nuốt nước bọ,đã lờ mờ nhận ra thân phận của Hắc Sắc Đại Thụ kia.
Người duy nhất có thể đánh bại Hắc Thiết Quân Vương rõ ràng chỉ có thể là Bạch Ngân Quân Vương thôi!
- Là Không Gian Dung Hợp hiếm có sao?
- Chạy nhanh!
Trong lòng mọi ngườiđầy lo lắng, đồng thời cũng đã nhận ra được mối nguy hiểm, còn Khế Ước Linh của bọn họ cũng đều run rẩy lẩy bẩy.
Thậm chí Xích Viêm Long và Băng Sương Long cũng không dám tung cánh mà bay lên.
Chỉ có con Golden Slime là vẫn đang ngủ ngon lành, hoàn toàn không hề để tâm đến mọi chuyện xung quanh.
- Ồ!
Husky rất háo hức muốn thử, thậm chí còn có suy nghĩ muốn tấn công.
Phải nói về phương diện tâm lý thì hai con hàng này đều học theo cái vẻ tùy tiện như chủ nhân vậy.
Tất cả mọi người trực tiếp leo lên Tật Phong Tước, chuẩn bị chạy trốn đi hướng khác.
Nhiều nhất thì bọn họ cũng chỉ có thể liều mạng một chút với Bạch Ngân Lãnh Chúa thôi, nhưng đấu với Bạch Ngân Quân Vương thì họ còn không có tư cách chạy trốn nữa là.
Bạn cần đăng nhập để bình luận