Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1832: Đại lễ đạn hạt nhân (2)

– Giả vờ cái gì chứ?
Trần Thư nhếch miệng, bên cạnh con ngươi của năm Husky đều chuyển hồng, không ngừng gật gù đắc ý, thể nội nguyên tố cuồng bạo tột cùng.
May mắn có [tử vong khôi phục] của Tiểu tinh linh, tác dụng phụ Bạo tẩu dược tề của Husky vừa rồi đã biến mất không thấy gì nữa.
Đúng lúc này, phía dưới mặt đất Tiểu Hoàng, trong lúc bất tri bất giác xuất hiện một vòng bóng mờ to lớn.
Vù vù ——
Bóng mờ cuộn lên tất, tạo thành một cái lưới lớn, bao trùm lấy Tiểu Hoàng!
Rầm rầm rầm!
Năm Husky trực tiếp thả ra [Tử Vong Hỏa Trụ], lại lần nữa ám chế âm ảnh sinh vật áp.
Nhưng cuối cùng, khí thế của nó vẫn cuồng bạo như vậy, không hề cắt giảm.
- Sinh mệnh lực cũng mạnh đấy?
Trần Thư nhíu mày, trừ phi là có thể tìm được nhược điểm của đối phương nếu không không tránh khỏi được trận chiến lâu dài.
- Trước tiên cứu Đại Lực quan trọng hơn!
Hai con ngươi Thỏ không gian khẽ động, để Trần Thư cùng Khế ước linh khác gia trì đủ loại không gian ấn ký.
Một giây sau.
Đám người Trần Thư biến mất tại chỗ, nháy mắt đi tới phụ cận điểm sinh tồn của Bắc Linh quốc.
Giờ phút này, toàn bộ sơn cốc đều bị bóng tối bao phủ, mà hai bên cự phong đã ầm vang sụp đổ, điểm sinh tồn trở thành phế tích, trong lúc mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nhân loại gầm thét.
Mà bốn phương tám hướng, đã có hung thú bao vây che khuất bầu trời, trong thiên địa tràn ngập khí tức xơ xác!
- Mẹ nó! Trộm nhà đúng không? !
Trần Thư nhìn phía cảnh tượng trước mắt, vừa nghĩ tới Đại Lực còn ở bên trong, nháy mắt trở nên giận dữ!
Hắn không chút do dự nào, cho Thỏ không gian đút nửa bình Bạo tẩu dược tề.
Trong nháy mắt, không gian lực lượng trong cơ thể nó tăng vọt, Tiểu tinh linh cũng vì hắn mà gia trì kỹ năng, khiến thuộc tính của hắn lại lần nữa tăng lên!
- Vù vù ~
Thần sắc của Thỏ không gian chấn động, trực tiếp hóa thân thành thỏ chiến thần!
Tâm thần nó khẽ động, không gian lực lượng trong cơ thể tuôn ra như thuỷ triều, trong nháy mắt hóa thành một kết giới phạm vi to lớn, bao phủ phương viên hơn vạn mét!
Chính là lĩnh vực kỹ năng [Tiểu Không Gian Chi Vực] mà Lão Kiều tặng!
-??
Trong lúc nhất thời, hàng vạn con Vong linh hung thú đều giật mình, trong mắt tràn đầy ngơ ngác.
Trần Thư không cho chúng nó thời gian ứng phó, trong tay nháy mắt móc ra một bình Bạo tạc dược tề, đại khái khẽ đếm được trên trăm bình.
- Phóng lên cho gia!
Trần Thư mỉm cười, khiến Thỏ không gian thả ra không gian thông đạo, truyền tống toàn bộ đạn hạt nhân đến vị trí chính giữa của đám hung thú.
Husky hé miệng, một hỏa cầu phun ra, nháy mắt thiêu đốt trên trăm bình đạn hạt nhân!
Mục đích của [Tiểu Không Gian Chi Vực không phải là vây khốn hung thú, mà là muốn mạnh mẽ áp súc uy lực của đạn hạt nhân!
Trên trăm bình đạn hạt nhân trong phạm vi nhỏ không ngừng chồng chất, Hoàng kim hung thú cũng có chút không chống đỡ được…
Trong chốc lát, một vòng bạch sắc quang mang óng ánh tột cùng xuất hiện!
Vô số Vong linh hung thú thân thể chấn động, bọn chúng xưng là Vong linh tộc, nhưng vẫn là sinh mệnh, không phải tử vật không có ý thức đương nhiên cũng sẽ sợ hãi.
Ánh mắt của bọn nó sợ hãi, giống như thực sự đánh hơi được khí tức tử vong!
Giờ phút này, bên ngoài điểm sinh mấy ngàn thước.
Phù Ninh toàn thân dính máu, bên cạnh cũng chỉ còn lại ba Khế ước linh, trong mắt tràn đầy vẻ mệt mỏi.
Ở bên cạnh hắn ta, Đại Lực đang thở hổn hển mang theo một hắc bào lão nhân không rõ sống chết.
Mà xa xa, đang có mấy vong linh hung thú đang truy đuổi tới.
Trong đó đáng sợ nhất là một sinh vật Huyết sắc Đẩu Bồng.
Trong tay một nó cầm một pháp trượng khô lâu, dưới áo choàng chỉ lộ ra một đôi mắt màu đỏ, trên mình tràn ngập khí tức kinh khủng!
Lại là một Vương cấp nhị tinh lãnh chúa sinh vật!
Song phương một đuổi một chạy, dĩ nhiên không phát giác được đại lễ đạn hạt nhân của Trần Thư…
- Phù Ninh tiền bối, chúng ta có thể chạy thoát không?
Ánh mắt của hắn ta khó coi, không nghĩ tới bản thân phối trí Niệu Tố Đậu Hủ, vậy mà mất hiệu lực trước Vong linh tộc.
- Ta sẽ dẫn ngươi rời đi!
Trong mắt Phù Ninh có vẻ kiên quyết, nói:
- Chờ một chút ta tới ngăn chặn nó, đồng thời sẽ phái một Khế ước linh mang ngươi đi lánh nạn, nếu Khế ước linh tử vong, ngươi lập tức tìm địa phương trốn đi, xác suất khí tức người thường bị phát giác không lớn lắm.
- Phù tiền bối…
Đại Lực vội vàng nói, nhưng trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
Thời gian dần trôi qua, song phương truy đuổi hơn vạn mét.
- Các ngươi trốn không thoát đâu!
Một tiếng cười quái dị đột nhiên truyền đến, chỉ thấy Sinh vật Huyết sắc Đấu Bồngthuấn di đi tới, cách bọn hắn không xa.
Pháp trượng trong tay nó vung vẩy, chỉ thấy trên mặt đất nháy mắt xuất hiện một đạo bạch cốt tường, ngăn lại đường đi của bọn hắn!
- Súc sinh chết tiệt!
Phù Ninh quát lên một tiếng, chỉ có thể bất đắc dĩ quay người nghênh địch.
Giờ phút này, thần sắc của hắn ta khẽ giật mình, chỉ thấy điểm sinh tồn điểm có hàng vạn con vong linh hung thú vậy mà biến mất không thấy gì nữa…
- Muốn lừa ta?
Sinh vật Huyết sắc Đấu Bồngbật cười một tiếng, không bị nét mặt của Phù Ninh ảnh hưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận