Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 289: Còn dám nói không phải ngươi nổ (1)

- Mau quay đầu lại!
Hai cánh Biến Dị Lôi Điểu chấn động, bờ mông phun đuôi khói, lại một lần nữa quay về trên đường phố.
Giờ phút này, Âu Dương Bảo đang ngồi xổm trên mặt đất, không ngừng vẽ vòng tròn…
- Âu Dương Bảo, nhanh cưỡi lên chim!
Trần Thư la lớn, Biến Dị Lôi Điểu xuất hiện ở phía trước.
Cuối cùng Âu Dương Bảo cũng đợi được cứu tinh, nhưng thời khắc này Thiết Vũ Thú lãnh chúa đã gần trong gang tấc.
Hai cánh của nó mở rộng, ít nhất cũng phải có hơn mười mét, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi, hơn nữa còn phát ra âm thanh nghẹn ngào.
- Bị thương nặng như vậy?
Trần Thu nhíu mày, hắn vốn là muốn lựa chọn phương án thứ nhất, trực tiếp chạy.
Hắc Thiết cấp đã không phải là thứ hắn có thể đối phó, huống chi đây còn là một con lãnh chúa.
Nhưng hiện tại xem ra, tình trạng vết thương của đối phương dường như có chút nặng mà…
Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn không phải là điều thứ ba trong quy tắc tội phạm sao?
- Đừng có gấp!
Trần Thư bảo ba người tạm thời chưa cần chạy trốn vội, dù sao Biến Dị Lôi Điểu cũng có tốc độ rất nhanh, chắc chắn đối phương sẽ không đuổi kịp nổi.
Bốn người đứng trên lưng Lôi Điểu, phảng phất như là một người đứng xem.
Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa cách bọn họ càng ngày càng gần, nó chăm chú nhìn về phía Biến Dị Lôi Điểu.
Đáng tiếc mặc dù con Lôi Điểu này là Khế Ước Linh cấp 8 nhưng lại không có chút khí tức hung mãnh nào, khiến nó không cảm nhận được nguy hiểm đang lại gần mình.
Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa trực tiếp bay vượt qua mọi người, tiến thẳng về phía trước.
Trần Thư ngưng trọng phán đoán đường bay của Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa.
Trong giây lát, đồng tử hắn co rụt lại, nắm lấy cơ hội mà thả Slime ra.
Slime khổng lồ vừa xuất hiện đã lập tức dùng kỹ năng Cự Đại Hoá, thân thể nó to lên gấp sáu lần lúc đầu, chiều cao đạt tới mười hai thước.
- Sao trời đột nhiên tối vậy?
Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa cực kỳ cảnh giác, nó lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Nó đang định ngẩng đầu lên tra xét tình huống thì một tiếng gào thét vang lên.
- Òm ọp!
Mặc dù hai bên có thực lực cách nhau một trời một vực, nhưng Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa đã bị thương nặng, nó không còn sức để chống lại Chấn Nhiếp Gào Thét.
Nó có thể chạy ra từ trong tay Ngự Long Vệ cấp Bạch Ngân thì cũng đã là sức cùng lực kiệt rồi.
Golden Slime trực tiếp đè Thiết Vũ Thú rồi rơi xuống mặt đất.
Ầm!
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, cảnh tượng dưới mặt đất trở nên cực kỳ máu tanh.
Thiết Vũ Thú trợn trắng mắt, máu tươi từ người nó chảy ra lênh láng.
Nó vẫn còn quá nhỏ, nó đã phải chịu đựng áp lực nặng nề ở cái tuổi mà nó không nên nhận lấy…
- Không phản kháng chút nào luôn.
Trần Thư cười nhẹ, hắn ra lệnh cho Slime di di cái mông để Thiết Vũ Thú chết hẳn.
Một lúc sau, Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa đã về với cát bụi.
Nó đã bị thương quá nặng, dù Trần Thư không ra tay, Thiết Vũ Thú cũng sẽ tự bạo.
【 Nhận được phần thưởng: Kỹ năng Bạo Lực Toạ Sát + 1 】
Ba người đứng bên cạnh kinh ngạc há hốc mồm.
Nhìn một loạt hành động quen tay hay việc của Trần Thư, bọn họ không thể không thán phục.
Một tên Ngự Thú Sư cấp 9 có thể giết được Hắc Thiết Lãnh Chúa?
Ngươi lấy đâu ra tự tin mà ra tay vậy?
Trần Thư không để ý đến ba người, hai mắt hắn liếc thấy Ngự Long Vệ đã sắp bay đến gần bọn họ.
Hắn để Slime mở to cái miệng khổng lồ, trực tiếp nuốt toàn bộ Hạch Tâm Khí Quan của Thiết Vũ Thú Lãnh Chúa vào.
Sau đó, Trần Thư nhanh chóng thu hồi Slime lại.
- Hả?
Ngự Long Vệ hạ xuống mặt đất, vừa liếc mắt qua đã phát hiện Thiết Vũ Thú tử vong rồi.
- Là các ngươi làm sao?
Vương Hiên Dương lập tức nhảy từ trên thân Hoàng Đại Điểu xuống mặt đất.
Mặc dù đối mặt với Ngự Long Vệ cấp Bạch Ngân nhưng Trần Thư không hề lộ vẻ hốt hoảng lo sợ, hắn thản nhiên đứng ra trả lời.
- Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi! Dù sao ta cũng là một căn chính miêu hồng thời đại mới, nhìn thấy thành phố sắp bị hung thú xâm phạm, ta không đứng lên thì còn ai vào đây?
- Nếu ai ai cũng chỉ lo cho thân mình, làm sao trăm họ có thể bình yên khoẻ mạnh? Làm sao Thế giới có thể sống trong hoà bình?
Trên mặt Trần Thư toả ra ánh sáng của chính đạo, hắn đổi giọng hỏi lại.
- Chính phủ chỉ cần thưởng cho ta tầm chục triệu, hoặc một ít vật liệu Lãnh Chúa là được, ta khá là dễ tính!
Vương Hiên Dương đứng ngốc tại chỗ, lời của Trần Thư làm hắn ta không biết phải nói gì.
Sao hắn ta lại cảm giác như mình đã gặp phải tội phạm vậy?
- Ngươi là tội phạm Nam Giang Trần Thư?
Vương Hiên Dương đảo mắt, bỗng nhiên nhớ đến điều gì đó.
- Moá nó! Ngươi biết ta à?
Trần Thư giật mình, không nghĩ tới Ngự Long Vệ cũng biết đến hắn.
Hắn sẽ không bị đưa vào danh sách đen của Ngự Long Vệ rồi đó chứ…
- Vốn cũng không biết đâu, giờ thì biết rồi.
Vương Hiên Dương chính là Ngự Long Vệ được phái đi điều tra sự kiện Thái Bình Sơn bị nổ.
Lúc đầu hắn ta cũng không nghĩ đến người này là Trần Thư, nhưng hành vi và lời nói của người này đã làm hắn ta nhớ đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận