Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1573: Thiên Không di tích phổ độ chúng sinh

Dựa theo kế hoạch của chính phủ, tất nhiên sẽ phái hai đến ba tên Vương cấp tới trước.
Chiến lực như vậy, cho dù là đối mặt với đỉnh phong Vương cấp, đều có thể thong dong đối mặt, chí ít có thể đợi viện quân tới trước.
Mà Tinh Không di tích sức chiến đấu cao nhất cũng chỉ là đỉnh phong Vương cấp, Thiên Không di tích bán thành phẩm không có khả năng mạnh hơn.
- Được.
Phương Tư gật đầu một cái, đồng thời nói:
- Nhưng mà chúng ta có thể tự giành lấy phần thưởng.
- Hả?
Trần Thư trong mắt đã có vẻ không hiểu, rõ ràng không hiểu rõ quy tắc của di tích.
Tiếp theo, Phương Tư biểu diễn cho hắn một thoáng.
Ngoại trừ A Lương cùng Từ Tinh Tinh, bốn người đều phi hành khế ước linh của mình,
Mà phía trước bọn hắn, đều xuất hiện một tiểu phi long bạch sắc, chỉ là tốc độ không giống nhau mà thôi, nhưng phương hướng cũng giống nhau.
Bốn người cùng đuổi theo, cho dù là bởi vì tốc độ mỗi người khác biệt, sẽ dần dần kéo dài khoảng cách, nhưng nếu tận lực chờ đợi, rất dễ dàng liền lần nữa tập hợp một chỗ.
Mà A Lương có chút ủy khuất, bản thân dường nhi bị di tích này nhằm vào…
Thời gian dần dần trôi qua.
Bốn người mỗi người đều săn giết Tiểu phi long bạch sắc, cho dù tốc độ của bọn hắn chậm chạp, nhưng vẫn có thể từng bước đuổi kịp.
Trong đó tốc độ đi săn của Trần Thư quá nhanh.
Hắn có không gian kỹ năng, tiểu phi long gần như vừa xuất hiện đã bị Thỏ Không Gian thuấn sát, hơn nữa sẽ không tụt lại phía sau.
Vốn dĩ muốn giúp một thoáng, nhưng chỉ cần hắn gia trì kỹ năng cho người khác, tiểu phi long của đối phương sẽ trực tiếp biến mất, rõ ràng là không cho phép hắn lợi dụng sơ hở.
Như vậy có thể thấy được, Thiên Không di tích có chút quy tắc, nhưng mà không nhiều, nhưng vẫn có chút…
Thời gian hai ngày thoáng chốc trôi qua.
Di tích yên lặng quả nhiên xuất hiện biến hóa mới!
Hải vân bốn phía không ngừng cuồn cuộn, tiếng nổ vang ầm ầm vang dội.
Đồng thời, một Ứng Long hư ảnh kim sắc phi hành trong biển mây, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Đừng nói đến hoàng kim khế ước linh, ngay cả Vương cấp cũng khó có thể theo kịp.
- Vương cấp Ngự Thú sư phải vào rồi.
Phương Tư lẩm bẩm nói:
- Không biết rõ là ai sẽ đi vào…
A Lương bên cạnh nói:
- Ta dám đánh cược, có Liễu hiệu trưởng hoặc là Tần hiệu trưởng.-
- ...-
Mọi người ngơ ngác, sau đó đều gật đầu một cái, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Trần Thư.
Chỉ cần là nơi có Trần Thư, hai người này chắc chắn có một người xuất hiện.
Một mặt là lo lắng cho sự an toàn của Trần Thư một mặt cũng là lo lắng cho sự an toàn của những người còn lại…
Vào lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng gào thét.
Grào!
Một tiếng gào thể điên cuồng từ chỗ sâu trong di tích truyền tới, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ di tích.
Lần này, bất luận là Trần Thư, hoặc là những người còn lại đều nghe thấy!
Trong chốc lát, thần sắc Ngự Thú sư trong di tích kịch biến, trong mắt tràn ngập kinh hãi cùng không thể tưởng tượng nổi.
- Trong di tích này có sinh vật? !
Đám Ngự Thú sư mở to hai mắt nhìn, cùng nhau nghĩ đến Ứng Long hư ảnh vừa rồi.
Đồng thời, một suy đoán đáng sợ không hẹn mà cùng xuất hiện:
- Thứ này không phải vẫn còn sống đấy chứ…
Mà ở lối vào di tích.
Vẻ mặt hai tên Vương cấp Ngự Thú sư khẽ biến, nhìn Ứng Long hư ảnh không giống như thật.
- Lão Liễu, không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ?
Diệp Vũ chân đạp một cái, nhíu mày nhìn phía trước.
Hắn ta là Vương cấp Ngự Thú sư của chính phú, đồng dạng cũng là một trong những trọng tài chính trong cuộc thi toàn quốc ngự thú, cùng Trần Thanh Hải cùng giám sát cuộc tranh tài.
- Vào xem một chút.
Liễu Phong cưỡi băng điểu to lớn, trực tiếp đi vào bên trong không gian thông đạo trước mặt.
...
Cùng lúc đó, trong mắt Trần Thư tràn ngập vẻ suy tư.
A Lương bên cạnh nhắc nhở:
- Trần Bì, hải vân bốn phía đang biến mất…
- Hả?
Trần Thư vội vã đi tới phía trước, quả nhiên thấy hải vân bốn phía đang dần dần tiêu tán.
- Biến hóa mới ư?
Lông mày hắn hơi nhíu, thật sự không hiểu rõ đường đi nước bước của Thiên Không di tích…
Di tích chi linh trong này không phải là bị bệnh tâm thần hết rồi chứ?
- Tốc độ của Tiểu phi long tăng nhanh!
Tạ Tố Nam kinh hô một tiếng, chỉ thấy tiểu phi long trước mắt hắn ta đang truy đuổi đột nhiên gia tốc, nháy mắt biến mất tại chân trời.
Mà tiểu phi long của những người còn lại cũng giống như vậy.
Tạ Tố Nam thở dài, nói:
- Không phải chứ, ta mới đạt được một lần ban thưởng thôi mà…
- Quả nhiên, tiện nghi không có hàng tốt!
Vương Tuyệt lắc đầu, ai bảo vé vào Thiên Không di tích cũng không mất chứ?
Lúc mọi người đang ai thán, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tiếng gió thổi vù vù.
Một giây sau, trên thiên khung xuất hiện một Ứng Long hư ảnh vô cùng to lớn, giống như bao trùm toàn bộ di tích.
Bất luận là ở vào vị trí nào, đều có thể thấy rõ ràng hư ảnh.
- Hả?
Đám người Trần Thư vội vã chạy đến trong miệng Tiểu Hoàng đề phòng xuất hiện nguy cơ gì.
Grào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận