Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 702: Không có thiên lý, tội phạm bị cướp rồi (2)

- Làm hay lắm.
Mọi người đều đồng thanh hô lên, không ngờ đối phương lại chủ quan như vậy.
Cùng lúc đó, Liệt Địa Kim Lang và Phượng Điểu cùng tấn công, chúng tông thẳng tới đó.
- Xì xì xì.
Móng vuốt của Liệt Địa Kim Lang tỏa ra ánh vàng, trông sắc bén vô cùng. Tuy rằng hai bên cách nhau hẳn một cấp, thế nhưng Vu Dịch vẫn có niềm tin rằng mình có thể phá vỡ được lớp phòng ngự.
Cơ thể của Hắc Xà chuyển động, thế nhưng nó bị băng của Lân Thú bọc lấy người, mức độ linh hoạt của nó giảm xuống hẳn.
Móng vuốt và lớp vẩy va chạm vào nhau, tạo ra ánh lửa rất bắt mắt.
- Bùm!
Chỉ trong chốc lát, lớp vẩy của Hắc Xà bị phá vỡ, rất nhiều máu bắn ra.
Đôi đồng từ của Hắc Xà tự nhiên có màu đen, trông rất quỷ dị nhưng không ai chú ý đến cả.
- Không hổ là Liệt Địa Kim Lang nổi danh với khả năng tấn công.
Long Tại Thiên mỉm cười, hắn ta không để bụng việc này lắm.
- Hứ.
Phương Khinh Trần thấy vậy thì cũng để Bạch Sắc Phượng Điểu thi triển kĩ năng.
Những cơn gió khắp trời đất ngưng tụ lại, tạo thành tiếng rít trong không khí, cứ như có rất nhiều lưỡi dao sắc bén vậy, khí thế rất đáng sợ.
- Li.
Bạch Sắc Phương Điểu kêu lên một tiếng, những ngọn gió ở xung quanh đó đều ập đến.
- Ào ào.
Tiếng vỡ nát đáng sợ xuất hiện, lớp giáp vỡ tan tành,, máu tươi lại bắn ra. Thế nhưng Sư Ưng ở trên không trung cũng không nhàn hạ gì, nó đập mạnh đôi cánh, tiến thẳng về phía Bạch Sắc Phượng Điểu.
Rất hiển nhiên là sức sát thương của lưỡi gió của Phượng Điểu quá lớn.
Thế nhưng khi nó đang xà xuống, mắt Phượng Điệu tự dưng phát sáng.
- Phù phù.
Một cơn lốc nhỏ cao khoảng mười mét xuất hiện, khiến Sư Ưng bị cầm cố lại.
- Làm tốt lắm lão Phương.
Vu Dịch nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ phấn khích.
- Nó sẽ không thoát ra được nhanh đâu, cố gắng dồn hết sức giải quyết Hắc Xà đi.
Phương Khinh Trần cười, nói.
- Vốn là chuẩn bị để khống chế Slime của Trần Thư, đến khi đó bốn Khế Ước Linh của chúng ta chỉ cần đối phó với một con Husky thôi.
Tự dưng bốn con Khế Ước Linh bắt tay lại với nhau, bắt đầu tiến hành một trận đánh tàn bạo, vô nhân đạo với con Hắc Xà ở bên dưới.
Đủ các thể loại kĩ năng ập đến cùng lúc, màu tươi màu đen chảy thành dòng, thậm chí nó còn chảy lan ra cả non nửa đài tỉ thí.
- Ngầu lắm, ngầu lắm.
- Hổ không ra oai, ngươi coi bọn ta là Hello Kitty thật à.
Khán giả đứng xem đều nắm chạy hai tay lại, gương mặt đầy nét hưng phấn.
Tuy rằng không được thấy Trần Thư và Vu Dịch đấu với nhau nhưng trận chiến trước mắt cũng đặc sắc vô cùng, hơn nữa còn khiến họ xem mà thấy đã nữa.
- Long Tại Thiên, ngươi còn không nhận thua sao?
Vu Dịch cau mày lại, chỉ là cuộc tỉ thí giữa học sinh thôi mà, hắn ta không muốn giết sinh vật này đâu. Đến khi đó sợ là sẽ xảy ra chuyện gì không hay mất.
- Trận chiến chưa kết thúc đâu.
Long Tại Thiên mỉm cười nói.
- Bây giờ đến lượt ta rồi.
Vừa mới nói xong thì mắt Hắc Xà tự nhiên tỏa ra ánh sáng màu đen quỷ dị, hình như nó đang sử dụng kĩ năng gì vậy.
- Xì xì xì.
Đúng lúc này, cơ thể dài cả mười mét của nó đứng thẳng lên, đứng từ trên cao nhìn xuống bốn con Khế Ước Linh.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Chỉ trong chốc lát thôi xung quanh Hắc Xà đã có khoảng mười ngọn gió sắc bén xuất hiện rồi.
Cảnh tượng quen thuộc trước mắt khiến mọi người đơ ra.
- Kĩ năng của ta?
Đôi đồng tử của Phương Khinh Trần thu nhỏ lại, trong ánh mắt của hắn ta là dự cảm không lành.
Đột nhiên, những ngọn gió bắn tới, bao trùm lấy cả bốn con Khế Ước Linh.
Khi chúng đang muốn chạy trốn thì một làn sương đáng sợ lan đến, khiến tốc độ của tất cả bọn chúng bị chậm lại. đó là kĩ năng của Băng Tuyết Lân Thú.
- Mẹ nó, kĩ năng quái gì thế này?
Hai người họ thót tim, họ thấy rất khó tin.
- Thần kĩ Hoàn Mỹ Phục Chế?
Có người không nhịn được, hô lên kinh ngạc, trong ánh mắt là vẻ khó tin. Ai mà ngờ được đối phương lại có một thần kĩ như vậy chứ?
- Kết thúc rồi.
Long Tại Thiên cười khểnh một cái, kĩ năng dùng để tấn công Hắc Xà được nó sử dụng hết luôn.
Chỉ trong chốc lát, cả bốn con Khế Ước Linh đều bị thương.
Bọn chúng không có khả năng phòng ngự và sinh mệnh mạnh mẽ như Hắc Xà, sức chiến đấu bị giảm mạnh chỉ trong chốc lát.
Đúng lúc này, cơn lốc xoáy nhỏ đó biến mất rồi, Hoàng Kim Sư Ưng đã thoát được rồi.
Ánh mắt của Sư Ưng rất hung tàn, thậm chí còn có vẻ trêu chọc.
- Xem ra các ngươi không ổn lắm.
Long Tại Thiên cười khểnh, kết quả của trận đấu không nằm ngoài tưởng tượng của hắn ta.
Theo sự đánh giá của Vạn Năng Nhãn Kính, sức chiến đấu của Lân Thú và Phượng Điểu chỉ có một vạn thôi, quả nhiên ra không khác biệt nhiều lắm.
- Thua rồi… thua rồi.
Hai người họ quay ra nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ chán chường.
Tuy rằng điều này là vì họ không hiểu kĩ năng của đối phương, thế nhưng thua là thua, mọi lý do đều trở nên rất nực cười.
Trận tỉ thí có cả trăm khán giả, sắc mặt họ đều khó coi như nhau, nhưng không ai trách hai người bọn Vu Dịch cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận