Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1778: Thỏ Không Gian tiến hóa Huyết Mạch

Mọi người đồng loạt nhìn qua, thì ra là bọn họ hiểu sai ý rồi sao?
- Được rồi. Ngươi đấy à, không nên tuỳ tiện trêu đùa nữa! Chúng ta đều phải tiếp tục sống tốt, chống đỡ đến khi kết thúc loạn thế!
Đại Lực hướng về phía mọi người, ánh mắt tràn đầy vẻ khích lệ.
Không đợi người khác lên tiếng, hắn nhỏ giọng thì thào:
- Nếu như thật sự phải mở tiệc, ta muốn làm đầu bếp…
???
Mọi người cùng bày ra thủ ngữ quốc tế, đồng lòng nói:
- Hai người các ngươi mau cút ngay!!!
Cả đám người cười cười nói nói, hướng thẳng về Giang Nam mà đi.
Qua vài phút sau.
A Lương nói:
- Trần Bì, cái đó…việc ngươi muốn thu mua Jinkela có cần ta nói với Lão gia một tiếng không?
Hắn là người thân của Lão gia tử, quả thật có thể trao đổi một chút.
- Tạm thời chưa cần đâu.
Trần Thư lắc đầu nói;
- Ta tự có tính toán.
A Lương hỏi:
- Tại sao? Lão gia tử mới là đối tác làm ăn lớn nhất, các thế lực khác không thể nào để ngươi phối một vài bình đâu.
- Lão gia tử cho cái giá không cao lắm…
Trần Thư nói thẳng:
- Ta phải khiến các thế lực khác làm mẫu mới được.

Mọi người khẽ thở nhẹ, tiếp đó đã hiểu ra mục đích của Trần Thư. Lần này là muốn Lão gia tử đưa ra cái giá cao hơn đây mà.
Bọn họ muốn khuyên ngăn Trần Thư nhưng rồi lại thôi. Dẫu sao Lão gia tử điều chế thuốc cũng không phải vì bản thân mình mà là vì để bảo vệ thành Long Uyên tốt hơn.
Nhưng thân là phe cánh của Trần Thư, bọn họ đều ăn ý mà rơi vào trầm mặc, không hề nhiều lời.
- Được rồi, ta tự có tính toán riêng.
Trần Thư nhìn bộ dạng của đám người đó, cũng không mở lời giải thích điều gì.
- Ta về nhà rồi. A Lương, ngươi và Vương Tuyệt nên như nào đây?
Ngoại trừ hai người bọn họ , các vị khác đều là người Giang Nam, tất nhiên là ai về nhà nấy.
- Cái gì cơ, ngươi về nhà rồi?
A Lương nhếch mép:
- Là chúng ta đến nhà rồi!
Vừa dứt lời hắn liền tiến lên dẫn đầu, đi đến ban công nhà Trần Thư.

Khoé miệng Trần Thư giật nhẹ, nhìn sang A Lương và Trần Thư, một chút bộ dạng khách sáo cũng không hề có, cảm giác như bị tu hú chiếm tổ rồi…
- Ta đưa lão Tạ trở về trước.
Tiểu Tinh triệu hoán Lôi Điểu, lên tiếng chào hỏi Trần Thư, một ngựa nhanh chóng đi, chỉ để lại một đạo kim quang còn sót lại.
- Con chim này, càng lúc càng nhanh rồi…
Trần Thư nhắm hai mắt lại, trong mắt có vẻ giật mình, nhanh chóng đuổi kịp Slime.
Mà Lôi Điểu bây giờ, chỉ là một Khế Ước Linh bạch ngân tam tinh.
Sức mạnh của Ứng Long quả thực khiến nó có sự biến chất.
- Đương nhiên rồi!
A Lương bên cạnh nói:
- Chúng ta có thể tiêu sái như vậy, công lao của Tiểu Tinh là lớn nhất.
Bởi vì Lôi Điểu, ba người không cần lo lắng cho vấn đề an toàn của mình, có thể đi să càn rỡ như vậy, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu bọn hắn có thể đạt được đi hạng nhân bảng xếp hạng đi săn.
Trần Thư cười nói:
- Hai ngươi rảnh rỗi lắm đúng không?
- Ngươi có ý gì?
A Lương trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Ba người chúng ta đều có tác dụng riêng của mình, ta là chủ lực phụ trách chiến đấu, lão Vương quả thật có chút rảnh rỗi…
-??
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật một cái, theo bản năng phản bác:
- Nếu không có ta… ta
Hắn ta lầm bầm một lúc lâu, lại có chút á khẩu không trả lời được.
Trần Thư cổ vũ nói:
- Lão Vương, nói tiếp đi.
- Không có ta…
Nét mặt của Vương Tuyệt trì trệ, nhưng trong đầu có một ý niệm xuất hiện, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ:
- Không có ta… Hai người các ngươi có thể tạo thành Ngự thú đoàn sao?
- ...
Mọi người nháy mắt yên lặng, dĩ nhiên cảm thấy có chút đạo lý.
- Hiện tại đã biết tầm quan trọng của ta rồi chứ?
Vương Tuyệt nhìn sắc mặt mọi người, vừa ý gật đầu một cái.
Khóe miệng A khóe miệng giật một cái, nói:
- Không phải, ngươi chỉ là góp nhặt thêm cho đủ số lượng thôi, sao lại tự tin như vậy
- Ngươi không cần phải để ý đến, chỉ cần nói có hữu dụng hay không thôi.
- ...
Mọi người nhìn Trần Thư, đã không có cách nào phản bác lời của Vương Tuyệt.
Một đoàn người đi tới phòng khách nhà Trần Thư, tự do ngồi trên ghế sô pha.
Lão Vương mở miệng nói:
- Trần Bì, cha mẹ đâu?
-??
Trần Thư xạm mặt lại, nói:
- Lão Vương, người ta tu luyện ngự thú lực, mẹ nó ngươi tu luyện da mặt đúng không?
Mọi người tán đồng gật đầu một cái, điều này sắp đuổi kịp Trần Thư rồi…
Vương Tuyệt cười hắc hắc, nói:
- Không phải là tỏ vẻ thân thiết hơn chút sao…
- ...
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Có thể là ra ngoài rồi.
Đúng lúc này, Đại Lực và Phương Tư đứng dậy, nói:
- Trần Bì, chúng ta về trước đây.
- Ừm.
Hai người rời đi, chỉ còn lại ba người Trần Thư ba người mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Trần Thư mở miệng nói:
- Hai ngươi… Lúc nào đi?
- Đi? Đi gì chứ?
Hai người không hiểu hỏi.
- ...
Trần Thư xoa xoa đầu, nói:
- Nhà ta chỉ có hai gian phòng, các ngươi chỉ có thể chen cùng một chỗ với ta thôi.
- Vậy thì không có cách nào.
Hai người liếc nhau một cái, nói:
- Thực tế không được, nếu không ngươi ra khách sạn ở đi?
Vèo!
Thân thể Trần Thư khẽ động, hai tay trực tiếp bóp cổ hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận