Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1810: Là nhân sĩ chuyên nghiệp làm

- Ta chỉ biết sơ sơ là ở thành thị thôi, vị trí cụ thể ta không rõ.
Nói xong, hắn ta kể vị trí của những doanh địa khác cho Trần Thư nghe.
Mà bây giờ Trần Thư mới hiểu được, phạm vi săn thú của Doanh Địa An Lâm nằm ở khu vực phía nam của Nam Thanh Quốc, còn đại doanh thì ở khu vực phía bắc, hai doanh địa thu giữ toàn bộ tài nguyên của Nam Thanh Quốc.
Mà mục tiêu chủ yếu của bọn hắn, là lãnh địa của những người còn sống sót!
Vậy ra thế đạo đã thay đổi, nếu đi săn hung thú, bọn chúng sẽ bị cháy thành tro bụi.
Ngược lại nếu ra tay với nhân loại, chẳng những không gặp nguy hiểm, mà những Cao Đẳng Hung Thú cũng sẽ ngầm cho phép sự hiện hữu của bọn hắn.
Mà toàn bộ bên trong của Bắc Linh Thất Quốc, tổng cộng có mười bốn đại doanh hoạt động, thủ lĩnh đều là Hoàng Kim Ngự Thú Sư.
Đại thủ lĩnh đứng đầu của các đại doanh này, chính là Vương Cấp Ngự Thú Sư thần bí kia.
- Loạn thế chưa đến một năm, nhanh như vậy đã xây dựng được một đế chế không tồi…
Trần Thư sờ cằm, ánh mắt ngắm nhìn khu vực phương Bắc Nam Thanh Quốc, trong mắt khẽ động.
Nam tử bên cạnh thận trọng nói:
- Đại… Đại lão, ta có thể đi rồi chứ…
- Tất nhiên! Ngươi có thể lên đường rồi.
Vừa dứt lời, một lưỡi kiếm lướt qua, lập tức giết chết nam tử ngay tại chỗ.
- Đại Lực, đi thôi!
Hai người im lặng liếc nhìn toàn bộ doanh địa, xoay người rời khỏi nơi này.
Đại Lực nhìn về phía hảo hữu bên cạnh, nói:
- Trần Bì…có phải quá tàn nhẫn không…
Hắn ta không phải là người thiếu quyết đoán, nhưng sở thích của Đại Lực chỉ là nấu nướng, lần đầu tiên nhìn thấy cái chết của một người tự nhiên có chút không đành lòng.
- Đại Lực, nếu ta không giết họ, sẽ có nhiều người gặp nạn hơn.
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Bản chất của Doanh Địa này khá rõ ràng rồi, chẳng phải là tàn dư của tổ chức Tội Ác sao?
- Ngay cả một Thập Hoang Giả cũng dám ra tay với ta, trên tay của đám Ngự Thú Sư đó đã dính bao nhiêu máu tươi?
- Toàn bộ Nam Thanh Quốc đã biến thành một tử địa, ta nghi ngờ rằng doanh địa này cũng không thoát khỏi liên quan!
Hung Thú chỉ là thế lực quốc gia chịu trách nhiệm tiêu diệt nhân loại, không thể đảm bảo sẽ giết chết tất cả mọi người, dù sao thì việc này cũng thật sự lãng phí thời gian.
Nhưng bây giờ, cái gọi là doanh địa này lại bắt lấy cơ hội vươn lên!
...
Đại Lực vẫn im lặng, nhất thời không tìm được điều gì để phản bác lại.
Một lúc lâu sau, hắn ta mở miệng nói:
- Nhưng một số người chỉ là Hắc Thiết Ngự Thú Sư, có thể bọn họ không hề tạo thành ác nghiệt gì?
- Đây không phải là chuyện ta cần bận tâm.
Trần Thư nhún vai nói:
- Vả lại ta cũng phải suy nghĩ cho bản thân, nếu ta không nhổ cỏ nhổ tận gốc, thì tai họa sau này sẽ khôn lường.
Trên thực tế, trước đây đối thủ của hắn đa số đều là đại thiên tài, đôi bên quan hệ cạnh tranh với nhau, hắn không cần phải xuống tay giết người, nhưng đám người này thì khác.
Mặt khác còn có một điểm quan trọng hơn…
Trần Thư cười khà khà, nói:
- Không xử lý bọn hắn, thì lấy đâu ra tài nguyên?
Dù sao thì hắn cũng không che giấu lòng tham của bản thân, suy cho cùng đây là một trong những lý do chính khiến hắn ra tay với doanh trại.
...
Đại Lực liếc nhìn hắn, tội phạm Nam Giang chỉ đùa thật thôi…
- Được rồi, Đại Lực!
Trần Thư vỗ vai đối phương, nói:
- Không phải chúng ta đã buông tha cho những Thập Hoang Giả kia sao? Cũng coi như đại phát thiện tâm.
Đại Lực liếc nhìn hắn, nói:
- Chẳng lẽ không phải bởi vì ngươi không tìm thấy bọn họ sao…
Những Thập Hoang Giả đều là những người bình thường, sức chiến đấu yếu ớt, nhưng họ cũng có một ưu điểm, đó là rất dễ ẩn nấp.
Tìm thấy tất cả sẽ mất rất nhiều thời gian.
- y…ai nói
Trần Thư nghiêm túc phản bác:
- Còn một lý do bọn họ không thể vượt qua Hải Dương, không tạo thành uy hiếp với ta!
Khả năng ám sát của Thập Hoang Giả rất tốt, nhưng đối mặt với Hung Thú, họ không có khả năng phản kháng, không thể vượt biển để báo thù Trần Thư.
...
Đại Lực lắc đầu, nhưng cũng không phản bác nữa, dù sao hắn ta cũng ủng hộ Trần Thư.
Một giờ sau.
Hai người lên ngựa tiếp tục đến lãnh địa phía Bắc của Nam Thanh quốc.
- Nếu chúng ta làm như vậy, vị Vương Cấp kia có thể sẽ tìm đến cửa.
- Chuyện này chỉ cần một bình Bạo Tẩu Dược Tề mà thôi.
Trần Thư không hề sợ hãi Vương Cấp, nói tiếp:
- Nếu hắn không tìm tới ta, ta cũng sẽ đi tìm hắn!
- Ồ, ngươi biết hắn sao?
Đại Lực hơi giật mình, hai người bọn họ không phải có ân oán từ lâu chứ…
- Có một phỏng đoán sơ bộ, chỉ khi nhìn thấy người thật mới có thể xác định được.
Dựa vào nhiều yếu tố khác nhau, Trần Thư có thể đoán được Vương Cấp cường giả thần bí đó.
Và thân phận của đối phương thực sự là một trong những lý do khiến Trần Thư hủy diệt doanh địa …
...
- Đây chính là doanh địa phía Bắc ư…
Trần Thư cưỡi Tiểu Hoàng, đi tới một lối đi trên không trung, phía dưới được bao quanh bởi một tấm lưới sắt khổng lồ, xung quanh có nhiều Khế Ước Linh khác nhau.
Và thân thể to lớn của Tiểu Hoàng cũng khiến toàn bộ doanh địa chấn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận