Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 873: Hy vọng mọi người có thể nể mặt một chút

Hắn hơi sáng mắt, nhìn ba người từ trên xuống dưới, không nhịn được mà nhếch miệng nở một nụ cười quỷ dị.
- Móa nó! Ngươi định làm gì?
Ba người hơi chấn động, lập tức cảm thấy có chút sai sai.
Không phải con hàng này lại định đánh cướp bọn họ đó chứ?
- Đừng đề phòng ta như thế mà!
Trần Thư nhích lại gần, cười hì hì nói.
- Có khả năng nào mà các ngươi cho ta mượn ít tiền không?
- Không thể nào!
Ba người đồng loạt lên tiếng, vội vàng quay về phòng Vương Tuyệt.
...
Ba ngày sau.
Ba người A Lương đã thu thập xong, chuẩn bị đi đến đường Thiên Vinh ở Kinh Đô để tham gia hội đấu giá long trọng.
- Chờ ta với, ta cũng muốn đi!
Trần Thư mở cửa phòng, thu dọn túi của mình.
- Không phải ngươi nói không có tiền à?
A Lương nhếch mày nhắc nhở.
- Trần Bì, vật liệu Bạch Ngân cũng không rẻ đâu!
Ba người chỉ cần mua vật liệu Hắc Thiết Cấp thì tất nhiên vẫn có khả năng chi trả, nhưng vật liệu Bạch Ngân lại có giá cả một trời một vực.
- Ai bảo tham gia hội đấu giá thì nhất định phải có tiền?
Trần Thư bĩu môi, tập trung thu thập túi tác chiến của mình.
A Lương nhích lại gần, đang định nói gì thì đã nhìn thấy đồ mà Trần Thư nhét vào túi.
- Không phải…
A Lương giật giật khóe miệng, nói.
- Trần Bì, ta cũng rất hiểu đạo lý, vấn đề là ngươi nhét nhiều túi phân như vậy làm cái gì?
- Đi mua đồ mà ngươi không cầm theo túi đựng à?
Vẻ mặt Trần Thư vô tội nhìn lại:
- Ta mang theo túi phân ure không hợp lý à?
- Ca, chúng ta đi bán đấu giá, chứ không phải đến Dị Không Gian để nhập hàng…
A Lương lấy tay đỡ trán, trong lòng đã có ý muốn báo cảnh sát rồi.
- Cũng không khác nhau là mấy!
Trần Thư đeo túi lên, sau đó lập tức lôi kéo ba người rời khỏi ký túc xá.
Tám giờ sáng.
Đường phố Thiên Vinh phồn hoa vô cùng nhộn nhịp đông đúc, trong một biển người có đa số là Ngự Thú Sư.
Lực lượng tuyển thủ chính tham gia trận thi đấu ngày hôm nay.
Tuy là đẳng cấp của bọn họ không cao, nhưng biết làm sao bây giờ, trong nhà có nhiều tiền quá mà!
- Bà mẹ nó, đông người thật đấy!
Trần Thư nhìn vào khu phố phía trước, chỉ thấy vỉa hè hai bên đường bày bán đầy các loại tài liệu về ngự thú.
Hơn nữa trong đó đa số đều là chính phẩm. Mọi người đến đây ai cũng là những thiên tài trẻ tuổi, tất nhiên là đều có khả năng quan sát và con mắt nhìn tinh tường.
- Các loại dược liệu Hắc Thiết Cấp đều được giảm giá bán, có thể điều chế đủ mọi loại thuốc!
- Đủ các loại Ngự Thú Châu, bán sỉ số lượng lớn theo nhu cầu đây!
- Hỏa Kê non biến dị mới đây, có thể nuôi để làm nguyên liệu nấu ăn, càng có tỷ lệ cao sẽ tiến hóa thành Lãnh Chúa Hung Thú. Không thể bỏ lỡ! Không thể bỏ lỡ!
Cả ba người Trần Thư nghe tiếng thét to chào hàng truyền tới, nhưng lại không hề rung động chút nào, bọn họ tiếp tục đi đến tòa kiến trúc lớn đằng trước.
- Hội đấu giá Thiên Khải!
Trần Thư đi tới gần tòa kiến trúc, nhìn vào tấm biển treo đằng trước.
Tuy rằng công ty Thiên Khải chỉ phát triển ở Kinh Đô, nhưng quy mô không hề nhỏ, nghiệp vụ chủ yếu là về các loại vật liệu ngự thú.
Lúc này, bốn nhân viên mặc đồng phục tươi cười đứng ở cửa hội đấu giá, tiếp đón người đến tham gia.
- Thạch thiếu đích thân đến sao?
Đúng lúc này, một tên nam sinh mang vẻ mặt lạnh lùng, dẫn theo một gã tùy tùng đi tới.
Trên mặt nhân viên đầy kinh ngạc, vội vã cung kính tiến lên.
- Thạch Tử Minh của Ngự Thú Đoàn Thiên Long?
Một số người nhận ra thân phận của hắn đều không thể nhịn được mà kinh ngạc hô lên
- Ngự Thú Đoàn Thiên Long đứng thứ ba cả nước sao?
Trong nháy mắt, toàn bộ người qua đường xung quanh đều liên tiếp quay đầu lại nhìn, trong mắt tràn đầy kiêng kị và thèm muốn.
Người ta không chỉ có tài năng bẩm sinh kinh người mà còn có một người cha Vương Cấp, quả đúng là hình tượng con nhà người ta hoàn mĩ trong số bạn cùng trang lứa.
Ngự Thú Đoàn đến đẳng cấp này đã không còn là một đội nhỏ nữa mà đã trở thành thế lực đệ nhất một phương rồi.
Lúc này, một gã mặc âu phục nam từ bên trong đi ra, vẻ mặt tràn đầy tươi cười:
- Thạch thiếu mời vào mời vào!
- Làm phiền quản lý Vương!
Thạch Tử Minh gật đầu, cất bước đi vào trong.
Đúng lúc này, người quản lí chấn động, không nhịn được mà kinh ngạc hô lên:
- Con mẹ nó!
- Hả?
Thạch Tử Minh quay đầu nhìn lại, trong mắt hiện lên vẻ không vui.
- Ối… Thạch thiếu xin lỗi, xin lỗi!
Người quản lí vội vàng cười làm lành, sau đó gọi nhân viên khác đưa người đến phòng khách quý.
Thấy đối phương không muốn so đo xoay người rời khỏi nơi này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, hắn vội vã đi tới cửa, cười khan một tiếng:
- Đại ca, sao ngươi lại tới đây…
Trần Thư hơi sững sờ, chỉ chỉ chính mình, nói:
- Ta không thể tới à?
- Có thể… Có thể tới…
Quản lí giật giật khóe miệng, biểu tình có chút mất tự nhiên.
Bên chủ trì cố ý không gửi tin tức cho hắn, kết quả cuối cùng cũng không thể tránh khỏi…
Một trong số cổ đông của công ty Thiên Khải là giảng viên của Hoa Hạ học phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận