Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1683: Tội phạm Nam Giang Trần Thư, đặc biệt tới đón đồng bào trở về nhà (2)

- Quy mô của hung thú càng lúc càng lớn. . .
Lông mày của hắn ta nhíu chặt, tự lẩm bẩm:
- Nhưng hiện tại dường như chúng nó không tiến công? Hơn nữa hung thú cao cấp cũng không thấy bóng dáng, là có mới kế hoạch tác chiến ư?
Hung thú cao đẳng không đơn thuần chỉ có thực lực cường hãn, hơn nữa trí thông minh không hề thua kém nhân loại mặc dù đã có thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng vẫn luôn tấn công có thứ tự, không hề hỗn loạn.
Đây cũng là một điểm tương đối đau đầu của nhân loại.
Nhưng mà hắn ta không biết, cao cấp hung thú, bây giờ đều bận rộn xử lý đại tiện hải dương. . .
- Báo cáo!
Đúng lúc này, thanh âm lo lắng truyền đến.
- Vào!-
Quan chỉ huy khôi phục bình tĩnh thần sắc, nhìn qua binh sĩ vô cùng gấp gáp, nói:
- Đừng gấp, từ từ nói.
- Trong đám hung thú phía trước có khế ước linh của nhân loại!
- Lại là kẻ chạy nạn ư?
Quan chỉ huy nhíu mày, nói:
- Trừ phi hắn có thể đi vào phòng tuyến ngàn mét bên trong, bằng không không cần để ý tới!
- Trưởng quan, hắn không giống như kẻ chạy nạn. . .
- Không phải?
Nam tử thần sắc khẽ giật mình, nói:
- Hung thú không đuổi giết hắn ư?
- Hắn. . . Hắn đang đuổi theo để đánh hung thú …
- ? ? ?
Quan chỉ huy thoáng chốc choáng váng, nói:
- Tình huống như thế nào? Là Vương cấp cường giả ư?
- Không rõ lắm, nhưng tương đối. . . Biến thái!
- Nhanh! Dẫn ta đi xem một chút!
Rất nhanh hai người đã đi tới phòng quan sát của chiến trường, có thể thấy rõ ràng toàn bộ tình huống tiền tuyến.
Lúc hắn ta nhìn thấy thế cục hiện lên trên màn hình, nháy mắt cảm thấy đầu óc ông ông.
Chỉ thấy trên đó, đang có vô số hung thú kêu rên, dáng vẻ vốn dĩ hung tàn lại trở nên tràn đầy sợ hãi.
Mà trong đàn thú, một viên đại cầu màu vàng điên cuồng nhấp nhô.
Bất luận là Hắc thiết hoặc là Bạch ngân, đều bị miểu sát, ngay cả một chút sức lực chống cự cũng không có.
Quan chỉ huy vội vàng nói:
- Là cường giả, mau phái người tiếp ứng!
Bây giờ Ước Nhĩ Lợi Châu vẫn luôn rơi vào thế yếu, đương nhiên tiếp nhận cường giả càng nhiều càng tốt.
- Rõ!
Binh sĩ vội vàng gật đầu, vội vàng rời khỏi phòng quan sát, nhưng vừa rời đi, hắn ta lại trực tiếp trở về.
- Trưởng quan. . .
- Hả? Còn không mau đi đi?
Quan chỉ huy mở miệng quát lớn, sao năng suất làm việc năng lại càng ngày càng không ổn thế này?
- Trưởng quan, hắn. . . Hắn đã đến. . .
- Hả?
Nam tử thần sắc giật mình, quay đầu nhìn về màn hình, phía trên quả nhiên không có viên cầu to lớn khủng bố kia.
Hắn ta đi tới bên ngoài phòng quan sát, nháy mắt giật mình.
Chỉ thấy một viên cầu màu vàng bất động , không ngừng có huyết dịch đỏ tươi theo thân thể của nó chảy xuống, cộng thêm mấy phần giết chóc cùng huyết tinh.
Mà trên đầu viên cầu, đang có một nam tử ánh mắt nợ nụ cười như ánh mặt trời nhìn xuống phía dưới.
Rào ——
Nam tử người mặc áo khoác màu đen, nhảy xuống, đi tới trước mặt quan chỉ huy.
Hắn vươn tay phải dính vết máu, khẽ cười nói:
- Tội phạm Nam Giang Trần Thư, đặc biệt tới đón đồng bào trở về nhà!
- Trần Thư!
Quan chỉ huy bên ngoài ngẩn người, dường như đang cân nhắc một chút.
Nhưng sau đó, mọi người vẻ mặt chấn động, bỗng chốc nghĩ tới tên yêu nghiệt người Hoa quốc trong Giải đấu vô địch Thế giới.
Cũng bởi vì đẳng cấp quá mức biến thái mà tiếng tăm của hắn cũng lan rộng khắp toàn cầu rồi.
Nhưng bây giờ mối nguy hung thú xâm chiếm trên diện rộng khiến sự chú ý của mọi người cũng dần chuyển hướng, không ai còn quan tâm đến điều đó nữa.
Suy cho cùng thì sự sống chết của mỗi một con người vẫn là quan trọng hơn cả.
Ngoại trừ việc Hoa Quốc vẫn giữ được tất cả sức chiến đấu của mình, thì đa phần thế lực quốc gia, trong ấn tượng của Trần Thư đã dần dần phai nhạt đi rất nhiều.
Nhưng khi nhìn đến quả bóng vàng khổng lồ trước mặt, bỗng nhiên khơi dậy kí ức của mọi người.
- Hở? Mọi người nhận ra ta sao?
Trần Thư thoáng chốc giật mình, hiện tại độ nổi tiếng của hắn đã giảm đi nhiều vậy sao?
- Ngươi thật sự là Trần Thư sao?
Quan chỉ huy vươn tay ra khẽ nắm lấy, trong mắt hiện lên vẻ đầy kinh ngạc.
Hắn ta bỗng nhiên nhớ đến truyền thuyết liên quan đến tên yêu nghiệt này.
Suy cho cùng, tài năng của con hàng này quá nghịch thiên, quan trọng nhất là hai loại vũ khí tối tân quan trọng nhất là túi phân urê và đạn hạt nhân đều nằm trong tay hắn.
- Không tin sao?
Trần Thư nhướng nhướng mày, chỉ thấy hai mắt Thỏ không gian ở trên vai khẽ động, ném ra một bình dược tề màu xám.
- Vãi!
Khoảnh khắc nhìn thấy bình dược tề ấy, các binh sĩ vây quanh ai nấy đều lùi về sau hơn mười mét, ánh mắt đầy vẻ cảnh giác.
Xét theo nhiều phương diện, độ nguy hiểm của hắn nguy hiểm hơn hung thú rất nhiều.
- Tin, tin, chúng ta tin rồi!
Quan chỉ huy nhanh chóng gật đầu thể hiện đã tin, tất cả đều đang trong tư thế phòng thủ, một khi đạn hạt nhân nổ tung, trong phút chốc sẽ trở thành điểm đột phá của hung thú.
-Vậy thì được rồi.
Trần Thư gật gật đầu, thu lại đạn hạt nhân giả trong tay.
- Hiện tại thực lực của ngươi có phải rất mạnh không…?
Bạn cần đăng nhập để bình luận