Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 834: Vậy thì ta nên thắng hay nên thua đây? (2)

Mà Khế Ước Linh còn lại của hắn ta cũng bay thẳng lên trời.
Hai Khế Ước Linh của hắn ta đều có thể phi hành, điều này chắc chắn là một lợi thế cực lớn.
Bùm bùm bùm!
Cuối cùng thì Quang Đoàn cũng không thể bắn trúng mục tiêu được mà tự vỡ ra, từng tia sáng nhỏ dần biến mất không thấy đâu nữa.
Vẻ mặt Hạ Băng bình tĩnh, nàng điều khiển Hàn Băng Lang thả ra kỹ năng một lần nữa.
Xì xì!
Hai luồng Băng Thứ tấn công về phía hai Khế Ước Linh đang bay giữa không trung nhưng tiếc thay, tất cả đều bị trực tiếp tránh được.
- Ngươi sắp thua rồi!
Hạ Viêm cười chế nhạo, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt.
Trần Thư ôn hòa mà nói:
- Đồ ngốc này, nếu như ngươi lại nói mấy lời ngốc nghếch như vậy nữa thì ta sẽ bịt miệng ngươi lại đấy!
- ...
Khóe miệng Hạ Viêm giật giật, hắn ta cũng chỉ có thể im lặng không nói lời nào.
Trong lòng hắn ta đã hạ quyết tâm, cho dù có bị Trần Thư ghi thù thì hắn ta vẫn muốn thắng trận đấu ngày hôm nay cho bằng được.
Hắn ta có thể thua bất cứ ai nhưng không thể thua Hạ Băng được!
Rầm rầm rầm!
Lúc này, Thánh Quang Hồ Ly tung ra nhiều loại kỹ năng hệ Quang khác nhau, có thể nhận ra được sự bồi dưỡng của Hạ Băng đối với nó.
Nhưng không may là lại không có một kỹ năng nào đánh trúng đối thủ cả, tất cả đều biến thành ánh sáng rồi dần biến mất không thấy đâu nữa, cứ như thể nó chỉ đang trút giận vậy thôi.
Hạ Viêm nghĩ thầm:
- Bây giờ thì đến lượt ra rồi nhỉ?
Gào!
Chỉ thấy Liệt Diễm Bạo Hổ gào thét điên cuồng, trên những móng vuốt sắc nhọn có gắn ngọn lửa nóng bỏng, nó mạnh mẽ vồ về phía Hàn Băng Lang.
Cùng lúc đó, trên đôi cánh của nó cũng đốt lên ngọn lửa, tốc độ tăng vọt lên rất nhiều.
Đôi mắt của Hàn Băng Lang lóe lên, nó phun ra Hàn Sương định làm giảm tốc độ của đối thủ nhưng lại bị Liệt Diễm Bạo Hổ trực tiếp chuyển hướng rồi tránh thoát được.
Lúc này, một dây Đằng Mạn đánh tới, chặn đường rút lui của Hàn Băng Lang.
Đây chính là kỹ năng của Thanh Sắc Tiểu Điểu!
Bạo Hổ đã tới gần, đôi mắt hiện lên ánh sáng dữ tợn.
Xì!
Một mảng lớn máu đỏ tươi phun ra.
Dưới đòn tấn công kép của Hỏa Diễm và Lợi Trảo, hàng phòng thủ của Hàn Băng Lang bị phá vỡ ngay lập tức.
Ngay sau đó, Bạo Hổ lại sử dụng kỹ năng một lần nữa, chỉ thấy trong miệng nó phun ra một mảng lớn Hỏa Diễm rồi lao thẳng tới miệng vết thương của Hàn Băng Lang.
- Ngao ~
Cơ thể Hàn Băng Lang run rẩy, nó lập tức nhận lấy đòn sát thương nặng.
Trong tình huống nguy hiểm này, Thánh Quang Hồ Ly tung ra kỹ năng.
Xì xì!
Một luồng Quang Tiễn phóng mạnh ra.
Liệt Diễm Bạo Hổ không đối đầu trực tiếp mà chỉ vỗ hai cánh, dứt khoát kéo giãn khoảng cách.
Mặc dù bây giờ Hạ Viêm có thể trực tiếp tiêu diệt Hàn Băng Lang, nhưng nếu làm vậy thì Liệt Diễm Bạo Hổ cũng sẽ bị thương, điều này hoàn toàn không cần thiết.
Hắn ta muốn có một chiến thắng áp đảo để Hạ Băng nhận rõ sự chênh lệch giữa hắn ta và nàng có bao xa!
Gào!
Bạo Hổ lại tấn công thêm một lần nữa, nó muốn dựa vào khả năng cơ động cao để khiến cho hai Khế Ước Linh của Hạ Băng hao hết sức lực.
Ánh mắt của Hàn Băng Lang bình thản, đôi mắt hiện lên ánh sáng màu xanh thẳm.
Xì!
Một Băng Lao màu xanh lam không thể phá vỡ dần được hình thành rồi nhốt nó và Thánh Quang Hồ Ly vào bên trong đó!
- Muốn kéo dài thời gian à?
Trong lòng Hạ Viêm không khỏi suy nghĩ, thế nhưng hắn ta cũng không vội vã tấn công.
Hắn ta cũng cần đợi thời gian hồi chiêu của kỹ năng.
- Ngao ngao ngao ~
Hồ Ly lại tiếp tục tấn công.
Chỉ thấy mấy Quang Đoàn ngưng tụ lại, vậy mà chúng nó lại có thể xuyên qua Hàn Băng mà đánh úp về phía Liệt Diễm Bạo Hổ được.
Nhưng tiếc thay kỹ năng này lại bị tránh thoát một lần nữa, tốc độ bay của kỹ năng quá chậm!
- Tất cả đều vô dụng thôi!
Hạ Viêm cười chế nhạo, sau đó nhanh chóng che miệng lại rồi thận trọng nhìn về phía Trần Thư, thấy hắn không chú ý thì mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Mười phút sau, Băng Lao tự động biến mất.
Bởi vì bị thương nghiêm trọng nên thậm chí Hàn Băng Lang chỉ có thể nằm sụp xuống đất, mà Thánh Quang Hồ Ly cũng ngồi trên người nó, hình như đã sử dụng hết các kỹ năng rồi.
Gào!
Liệt Diễm Bạo Hổ gầm lên, chuẩn bị trực tiếp hạ gục đối thủ trong một đòn.
- Hạ Viêm, ngươi thua rồi!
Hạ Băng bỗng nhiên bật cười, trong mắt hiện lên một tia bình tĩnh.
- Ta thua ư? Ngươi đang nằm mơ đấy à?
Hạ Viêm lắc đầu cười, không rõ tỷ tỷ của mình lấy tự tin từ đâu ra nữa.
Trần Thư nói:
- Nói ngươi thua thì ngươi thua, còn lắm miệng cái gì nữa chứ?
- ...
Khóe miệng Hạ Viêm giật giật mà nói:
- Không thể khuất phục trước vũ lực được, ta sẽ không nhận thua đâu!
- Được lắm! Nếu như ngươi dám nhận thua thì ta sẽ đánh ngươi đấy!
Trần Thư nở một nụ cười kỳ lạ, ánh mắt của hắn nhìn về phía đài thi đấu. Thật ra hắn đã phát hiện ra từ hồi nãy rồi.
Lúc này, trên cơ thể Thánh Quang Hồ Ly hiện ra ánh sáng chói lọi, cứ như thể nó đang tích tụ sức mạnh cho một chiêu lớn vậy.
- Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận