Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 644: Thực sự không được thì để nhân viên công tác các ngươi ra ngoài đi (2)

- Alo Lý thúc, ta dẫn theo mấy người đến đây không sao chứ?
- Không sao, dành sẵn chỗ ngồi xem cho ngươi rồi!
...
Nửa giờ sau.
Những người của lớp Ngự Thú ba đã đến trước cửa Đấu Linh Trường.
- Trần Bì!
Một giọng nói vang lên, chỉ thấy đám người Từ Tinh Tinh, Tạ Tố Nam, Hứa Tiểu Vũ, Vương Thanh Hàn đều đã đến.
Điều quan trọng là mỗi một người đều có một đội người đứng ở phía sau…
- Cái đệt, các ngươi đây là sao?
Trần Thư mở to mắt, trong lòng có chút không ổn…
- Đầy đủ các huynh đệ cổ vũ cho ngươi, vì tạo uy thế cho ngươi ta đã cố ý gọi hầu hết những người trong lớp đến!
Tạ Tinh Tinh ôm vai Trần Thư, khóe miệng nở nụ cười.
- Bọn ta đều đã bàn bạc, nhất định phải để cho huynh đệ của ta có thể diện!
Tạ Tố Nam cũng đi đến.
Hắn ta mang theo ít người nhất, chỉ khoảng hơn chục người, ai bảo thanh danh của tội phạm Nam Giang trong trường của họ quá thối nát chứ?
- Đây là thiên tài của chúng ta, tội phạm Nam Giang!
- Chào tội phạm ca!
Vô số người đồng thanh lên tiếng, trong mắt tràn đầy tò mò, muốn xem thiên tài trông như thế nào.
- Có một vấn đề quan trọng!
Trần Thư nhìn quanh một vòng rồi hỏi một cách nghiêm túc:
- Mấy người có vé không?
Ngay khi lời này vừa nói ra, vẻ mặt mọi người đều khó hiểu mà nhìn họ.
Từ Tinh Tinh bối rối hỏi:
- Vé gì?
- Đừng nói với ta là các ngươi nhiều người như vậy mà không mua vé nhé!
Trần Thư giật giật khóe miệng, bây giờ hắn nghi ngờ những người này không phải ở đây ủng hộ hắn, mà là hòa phiếu.
Có ai mà không muốn xem trận đấu miễn phí chứ?
- Ngươi không phải là người dự thi sao? Phải có một vị trí cho nhóm bạn bè thân thích chứ!
- ...
Trần Thư xoa trán, cảm thấy có chút đau đầu.
- Nhóm bạn bè thân thích nhà ngươi mang theo cả ngàn người!
- Chờ ta một chút, để ta gọi điện thoại trước!
Trần Thư lắc đầu, bấm số của Lý thúc ở Đấu Linh Trường.
- Alo Lý thúc!
- Tiểu Trần, làm sao thế?
- Thúc có khả năng dành hơn một nghìn chỗ ngồi cho ta không?
- ?
Bên kia chìm vào im lặng…
Ngay khi Trần Thư định nói gì đó, một tiếng bíp vang lên từ điện thoại.
- Tiêu rồi, mẹ nó sao lại có nhiều người như vậy chứ!
Trần Thư cũng hơi choáng váng một hồi, nếu mua vé ở chợ đen của tất cả bọn họ thì phải tốn bao nhiêu tiền đây?
Không đến một lúc, Lý thúc đã vội vàng đi đến bên ngoài Đấu Linh Trường.
- Ôi đệt, tên nhóc nhà ngươi điên thật! Không phải vừa rồi nói chỉ mang theo mấy người thôi sao?
Khi Lý thúc nhìn thấy đám người chi chít xung quanh Trần Thư, lão ta lập tức ngẩn người tại chỗ.
- Ta chỉ dành được cho ngươi ba mươi chỗ ngồi…
- Ách…
Trần Thư gãi gãi đầu, ngập ngừng nói:
- Thật sự không được thì để nhân viên công tác các ngươi đều ra ngoài đi!
- ?
Lý thúc quay đầu lại nhìn, cái này là điều người có thể nói ra sao?
- Lý thúc, ta nghĩ có thể!
A Lương đi tới, nghiêm túc nói:
- Chúng ta đều có thể giúp duy trì trật tự. Người rút hết nhân viên công tác ra ngoài đi, để lại một người lên trao giải là được!
- ...
Khóe miệng Lý thúc giật giật, lấy điện thoại ra nói:
- Chờ ta hỏi ý quản lý đã!
Điều mà lão ta không ngờ tới là quản lý đã đồng ý!
- Lão Liễu, ta cho ngươi đủ mặt mũi!
Lúc này ở trong Đấu Linh Trường, người quản lý nhìn nam tử lùn tịt bên cạnh.
- Được rồi! Cảm ơn ngươi, trở về sẽ làm cho ngươi một cái hũ tro cốt nạm vàng!
- Cút!
Cuối cùng, Đấu Linh Trường cũng đã sơ tán gần hết các nhân viên.
- Thực ra thì chủ yếu là duy trì trật tự, còn lại không có cái gì cả!
Lý thúc nói:
- Tiện thể ai trong số các ngươi sẽ chủ trì, thay người dẫn chương trình…
- Để ta đi!
Hứa Tiểu Vũ đứng lên, dáng vẻ và khí chất của nàng ta hoàn toàn có thể làm người dẫn chương trình.
- Xem thi đấu thôi!
Một đám người đồng thanh hô to, đi đến Đấu Linh Trường, tối nay chuẩn bị làm nhân viên công tác.
Trần Thư và những người khác cũng đến phía trong Đấu Linh Trường.
Hắn bước nhanh đến bên cạnh Lý thúc, xoa tay rồi nói:
- Lý thúc, nhà kho của Đấu Linh Trường…
- ?
Cả người Lý thúc chấn động, chỉ thấy hai mắt của đám người Trần Thư đều lóe sáng, giống như những con sói đói vậy!
Các ngươi thực sự là sinh viên à?
- Có còn cần chìa khóa nhà kho nữa không?
Ngay lúc này, chỉ thấy hai nam tử trung niên bước đến.
Một nam tử cầm đầu trong đó treo một nụ cười khó mà giải thích trên khóe miệng, hầu hết bọn họ đều chấn kinh.
Trần Thư cũng run lên, cười khan nói:
- Xin… Xin chào Liễu lão sư…
Người đi đến chính là Liễu Phong và quản lý của Đấu Linh Trường.
Liễu Phong mang theo ánh mắt đầy sắc bén mà nói:
- Tên tiểu tử nhà ngươi tới đây để thi đấu hay là để ăn cướp vậy?
- Ta chỉ muốn làm sôi động bầu không khí thôi chứ không muốn cướp thật đâu!
- Được rồi! Các ngươi chuẩn bị nhanh lên đi! Tối nay các ngươi sẽ phải duy trì trật tự trong Đấu Linh Trường!
Liễu Phong thu liễm nụ cười lại rồi hừ lạnh.
- Trần Thư!
Liễu Phong đi tới vỗ vỗ vai hắn, nhẹ nhàng nói:
- Nếu tối nay ngươi thua, ta sẽ rải tro cốt của ngươi!
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận