Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1637: Lão sư không có yêu cầu nào khác, ta chỉ muốn sống… (2)

Nhưng một giây sau đó…
- Má ơi! Đây là?
Hắn ta trợn to hai mắt, cả người run lên, thậm chí không đứng vững nổi, trực tiếp ngã xuống bắng điểu…
Phốc phốc!
- Lão sư, lão sư…
Trần Thư vội vàng hô lên, dù sao cũng là Vương Cấp, sao tố chất tâm lý lại kém như vậy?
Chốc lát sau, Liễu Phong ngồi lên lưng Băng Điểu, trên mặt vẫn còn vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn chằm chằm đống vật liệu hung thú bên kia.
- Tất cả đều là chân bảo sao?
Hắn ta cảm giác hơi hoa mắt chóng mặt, cho tới bây giờ hắn ta cũng chưa từng nhìn thấy nhiều chân bảo như vậy.
Trần Thư nhún vai nói.
- Đều là Bạch Ngân Chân Bảo thôi, không đáng giá, cũng chỉ có một tỷ thôi.
- Cũng chỉ?
Khóe mắt Liễu Phong co rútt, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Thư, hỏi.
- Trong một tháng này, rốt cuộc ngươi đã làm gì?
- Không phải ta đã nói rồi sao? Ta chỉ giết mấy chục con hung thú mà thôi.
- ...
Liễu Phong nuốt nước miếng, hỏi.
- Tất cả đều là Quân Vương Cấp sao?
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
- Chờ chút, bình tĩnh, ta chưa load kịp, cảm giác cpu sắp nổ đến nơi rồi…
Liễu Phong xoa đầu, hít thở sâu vài cái để mình bình tĩnh lại.
Lúc nãy nghe nói Trần Thư mới giết mấy chục con hụng thú, hắn ta còn có chút nghi ngờ, với tính cách của tên này thì làm gì có chuyện chỉ giết có từng đó.
Bây giờ hắn ta đã hiểu, hóa ra hung thú mà ngươi giết đều là Quân Vương!
- Chúng ta tạm thời không nói đến chuyện chiến đấu nữa.
Hắn ta hít sâu một hơi, nói:
- Dựa theo tốc độ của ngươi, đại khái là một ngày một con Quân Vương, nếu trừ đi thời gian đi đường, vậy chỉ cần nửa ngày là ngươi tìm được một con Quân Vương sao?
- Ừ… Có vấn đề gì sao?
Trần Thư nhíu mày, bộ dạng như thể đây là điều hiển nhiên.
- Vấn đề lớn đấy!
Liễu Phong trừng mắt, nói.
- Quân vương là hung thú mà ngươi muốn tìm là tìm được sao?
- Đương nhiên là ta có cách của ta rồi…
- Cách gì?
- Trương Đại Lực là Thực Thần đó…
Trần Thư cười toét miệng, sau đó giải thích cho Liễu Phong.
Hồi lâu sau, Liễu Phong dần dần bình tĩnh lại, nhưng vẻ khiếp sợ trong hai mắt vẫn bán đứng tâm tình lúc này của hắn ta.
Hai người một tổ, một người chịu trách nhiệm giết, một người chịu trách nhiệm dẫn dụ, hiệu suất chắc chắn cao đến không tưởng.
Ai cũng không nghĩ tới, hai người trẻ tuổi có thành tựu cao trong hai lĩnh vực kết hợp với nhau sẽ có hiệu quả này.
- Bảo sao ngươi cần tinh hoa của Vương Cấp Khế Ước Linh!
Liễu Phong bừng tỉnh hiểu ra, bây giờ hắn ta đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hắn ta vội vàng hỏi.
- Nó có tác dụng với Hoàng Kim Quân Vương không?
Nếu như có, vậy thì Canh Gà Độc Tâm Linh của Trương Đại Lực thực sự đã lập công lớn.
Nếu có thể giải quyết tất cả các Dị Không Gian lớn trừ Long Uyên ra thì cũng coi như làm dịu thế cục hiện nay.
- Ta chưa thử bao giờ…
Trần Thư lắc đầu nói.
- Nhưng mà dựa vào dự đoán của Trương Đại Lực thì khả năng cao là không, trừ khi gia tăng liều lượng hoặc là…
Hắn nói được một nửa thì dừng, không nói tiếp nữa.
- Nói mau, hoặc là gì vậy?
Liễu Phong vội vàng hỏi.
- Chỉ cần có thể làm được, phía chính phủ đều sẽ ủng hộ hết sức có thể, có phải cần vật liệu tương đối hiếm thấy không? Ta có thể tự mình đi lấy!
- Lão sư, ngươi chắc chắn chứ?
Trần Thư lộ vẻ quái dị, nói.
- Thật ra thì cách thứ hai, cơ bản có thể đảm bảo thành công 100%, thậm chí có thể dẫn cả Thú Hoàng ra được.
Liễu Phong vội vàng nói.
- Nói mau! Đừng lòng vòng!
- Vương Cấp Khế Ước Linh có thể làm mồi nhử dẫn dụ Bạch Ngân Quân Vương ra, muốn nhử Hoàng Kim Quân Vương thì…
Trần Thư cười toét miệng, nói.
- Đương nhiên là cần… Huyết Nhục tinh hoa của Truyền kỳ cấp rồi!
- ?
Liễu Phong chấn động, gương mặt cứng nhắc.
Ngay sau đó, hắn ta quay đầu nhìn về phía trước, miệng lẩm bẩm.
- Bây giờ chúng ta đang đuổi giết con Thú Hoàng kia, không thể phân tâm.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, ngươi chuyển chủ đề trơn tru thật…
Hắn vội vàng nói.
- Lão sư, chỉ cần ngươi có thể lấy được thì nhất định có thể hấp dẫn Hoàng Kim Quân Vương xuất hiện…
- Cút đi!
Liễu Phong lạnh nhạt nhìn hắn, ngươi đùa ta à?
Hắn ta chỉ là một Vương Cấp mà thôi, sao có thể lấy được thứ đồ này?
- Thật mà lão sư.
Trần Thư cười hì hì nói.
- Hay ngươi thử nói với lão gia tử xem sao, Ám Vương Chu Tước gì đó cũng được…
- Trần Bì…
Liễu Phong thở dài, nói với giọng cực kỳ nghiêm túc.
- Lão sư không yêu cầu gì khác, ta chỉ muốn sống…
- …
Trần Thư bĩu môi lẩm bẩm.
- Thế mà lúc nãy ngươi còn dám bảo đảm…
Đúng lúc này, trước mặt hai người lại xuất hiện một phân thân của Hồn Long Hoàng.
Băng Điểu dưới chân Liễu Phong hót vang, sương khí từ trong miệng phun ra đầy đất, mạnh mẽ đông cứng nó lại.
Bây giờ đúng là Hồn Long Hoàng đã không còn sức để đánh một trận nữa rồi.
- Vị trí tiếp theo?
Liễu Phong sờ cằm, hắn ta có thể đụng trúng hai con, hoàn toàn dựa vào may mắn.
- Chờ đã, để ta xem xem…
Trần Thư chầm chậm nói, đồng thời mở ra công năng tìm kiếm của danh hiệu Đồ Tể Quân Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận