Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1317: Tiến hóa huyết mạch của Tiểu Hoàng

- Đúng rồi, nhân tiện có chuyện này muốn nói với ngươi.
- Chuyện gì?
Trần Thư mở miệng hỏi.
- Sự kiện hung thú đã kết thúc rồi.
Vẻ mặt Tần Thiên trở nên hơi nghiêm túc mà nói:
- Khi Đại Tuyết Vương rời đi đã từng nói, hình như hắn ta đã cảm nhận được một luồng khí tức của hung thú ở trong nước.
- Chẳng lẽ là đại hung thú nào đó?
Trần Thư hơi giật mình, lập tức vội vàng hỏi:
- Đã tìm được chưa?
- Vẫn chưa…
Tần Thiên lắc đầu rồi nói:
- Tuyết Vương không thể ở lại Lam Tinh quá lâu, nhất định phải trở về Long Uyên, cho nên cũng chỉ có thể dừng ở đó mà thôi.
- Tốt hơn hết ngươi nên cẩn thận chút.
- Ta?
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Sao lại có cảm giác hình như kẻ địch của chính mình ở khắp nơi thế nhỉ…
- Không phải đấy chứ, ta còn chưa đến Long Uyên lần nào cả mà, không có liên quan gì lớn với ta mới đúng chứ?
- Rất lớn!
Vẻ mặt Tần Thiên nghiêm túc mà nói:
- Theo điều tra, sự kiện hung thú lần này có bóng dáng của Thánh Ngự Hội.
- Ngươi cướp Huyết Mạch Châu của bọn họ, bọn họ không có ấn tượng gì tốt với ngươi đâu…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Thì ra là do trận cướp lúc trước mà ra vấn đề đấy à?
- Chẳng phải chỉ là một hạt châu thôi à, thế mà còn được gọi là ba tổ chức tội ác lớn nhất thế giới cơ đấy, cơ cấu quá nhỏ…
- ...
Tần Thiên cứng họng, ngươi không biết rõ giá trị của Huyết Mạch Châu sao hả?
Đây chính là chìa khóa có thể mở ra xiềng xích huyết mạch đấy, sự quý giá của nó còn hơn cả Băng Ngự nữa là.
Trần Thư cười nói:
- Nhưng mà vấn đề cũng không lớn, chỉ là một con hung thú thôi mà, nó dám đến tìm ta thì ta sẽ trực tiếp làm thịt nó luôn!
- Ừ, chính xác.
Tần Thiên vỗ vai hắn, xoay người đi ra ban công, đồng thời còn quay đầu nói:
- Đúng rồi, luồng khí tức kia hình như là Thú Hoàng đấy…
- ?
Trần Thư khẽ giật mình, một giây sau đã lập tức bổ nhào về phía trước, ôm chặt lấy đùi Tần Thiên mà nói:
- Hiệu trưởng, vậy có biện pháp bảo vệ nào không…
- ...
Khóe miệng Tần Thiên giật giật. Còn tưởng ngươi thật sự khá bình tĩnh nữa cơ.
- Không cần lo lắng quá đâu, cũng không phải Thú Hoàng thật sự, có lẽ chỉ là dòng dõi có huyết mạch của nó mà thôi, Vương Cấp cũng có thể giải quyết được!
- Vậy thì tốt rồi.
Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, hắn còn chưa thể đánh lại hung thú Vương Cấp nữa là, chứ đừng nói đến Quân Vương trên cả Vương Cấp.
- Ta muốn hỏi một câu, hung thú kia trông như thế nào?
- Sao ta biết được chứ?
Tần Thiên nhún vai, sau đó nói:
- Đại Tuyết Vương chỉ mới nhận ra khí tức chứ đã gặp lần nào đâu.
- Hả?
Trần Thư không thể giải thích được mà nói:
- Lão gia tử đã canh giữ Long Uyên nhiều năm như vậy mà chưa từng nhìn thấy bộ dáng của Thú Hoàng ư?
- Đã thấy rồi.
Tần Thiên gật đầu, giọng điệu xa xăm mà nói:
- Không phải ngươi nghĩ Long Uyên chỉ có một Thú Hoàng thôi đấy chứ…
- Không chỉ có một thôi ư?
Trần Thư trừng lớn hai mắt, nhịn không được mà lên tiếng kinh hô.
Tần Thiên thở dài nói:
- Long Uyên còn đáng sợ hơn những gì ngươi nghĩ nhiều! Nếu không thì nơi đó đã không được gọi là Dị Không Gian nguy hiểm nhất trên Lam Tinh rồi.
- ...
Trần Thư gật đầu, nhưng lại không hề sợ hãi, đã thế còn trở nên có chút hưng phấn.
Xem ra Long Uyên cũng có chút tính khiêu chiến đấy chứ.
- Được rồi, chỉ cần ngươi không ra khỏi trường thì cơ bản cũng không có việc gì.
Không nên đánh giá thấp sức mạnh phòng ngự của Kinh Đô. Lần trước, Trần Thư ném cho tổ chức Ám Dạ một quả bom hạt nhân, chẳng mấy chốc đã có bốn vị Vương Cấp xuất hiện, có thể nói là vô cùng có cảm giác an toàn!
- Không thành vấn đề, vừa lúc ta phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian cho tốt mới được.
Trần Thư gật đầu, tạm thời hắn cũng không định đi gây chuyện.
- Đúng rồi, hiệu trưởng, di tích của giải thi đấu thế giới kia…
Ba hạng đầu của Bạch Ngân Tổ đều có thể đạt được cơ hội tiến vào di tích thần bí, đây cũng là thứ vô giá, chỉ là hắn vẫn luôn không nhận được thông báo.
- Phải chờ đến thời gian đặc biệt thì mới có thể mở Tinh Không Di Tích ra được, đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi biết.
- Ra là thế à?
- Được rồi, ta còn có chuyện cần giải quyết, ta đi trước đây.
Tần Thiên đang định rời đi, nhưng vẻ mặt lại trở nên vô cùng nghiêm túc mà nói:
- Nếu ngươi đã định ở lại trường thì nhất định phải thành thật cho ta, không được lại đi gây chuyện nữa!
Giờ đây đã không thể đối đãi với Trần Thư như một Bạch Ngân Ngự Thú Sư được nữa rồi, thậm chí Hoàng Kim Ngự Thú Sư bình thường cũng không có sức phá hoại bằng Husky nữa là.
Nếu hắn thật sự định gây chuyện thì có thể xóa sổ luôn học phủ cũng nên…
- Ta hứa!
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Trừ phi có tình huống đặc biệt, nếu không thì ta chắc chắn sẽ không gây chuyện!
- Trừ phi cái rắm!
Khóe miệng Tần Thiên giật giật mà nói:
- Lặp lại lần nữa, không có tình huống đặc biệt!
Theo sự hiểu biết của lão, chỉ cần con hàng này nói ra những câu như thế này thì đã có điều không ổn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận