Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1037: Đây là tới giúp hắn ta đi đầu thai à…

Nhưng mà hắn ta đã làm tốc độ sử dụng kĩ năng của Tinh linh Hỏa Diễm chậm đi rất nhiều, cho Lôi Điểu thời gian để trốn.
Phần thưởng di tích tặng thêm cho họ bắt đầu phát huy tác dụng rồi.
Một lát sau thôi, hai kĩ năng lớn của Husky đã chuẩn bị xong.
- Uỳnh uỳnh!
Hai Tử Vong Hỏa Trụ lại xuất hiện, giết sạch vô số những Tinh linh Hỏa Diễm ở bên dưới, cứ như thái rau vậy.
Thử thách thứ ba của di tích vốn rất khó khăn nhưng đối với Trần Thư thì nó lại quá đơn giản.
- Đúng là đã thật đấy.
Trần Thư nhìn từng con Tinh linh Hỏa Diễm bị giết trong tích tắc, hắn cười tươi rói.
So với những trận chiến có thực lực ngang bằng thì hắn thích sự chèn ép tàn bạo khủng khiếp vậy hơn.
Thế thì mới làm nổi bật được thân phận tội phạm của hắn chứ.
- Đúng là một người đáng sợ.
Vương Tuyệt nhìn đám Tinh linh Hỏa Diễm chết như ngả rạ xung quanh, hắn ta kinh ngạc vô cùng.
Tiểu Tinh và A Lương vẫn có ích, hắn ta thì chỉ đứng nhìn thôi.
Lam Tinh Linh của hắn ta vốn cũng có kĩ năng có ích nhưng thuộc tính kĩ năng của Trần Thư cao quá, làm kĩ năng của hắn ta trở nên vô ích.
Một lát sau, hắn ta nhoẻn miệng cười, nói.
- Hi hi, bốn chúng ta lợi hại thật đấy.
- …
Ba người Trần Thư quay đầu lại nhìn Vương Tuyệt, sắc mặt kỳ quái.
Ngươi có vẻ nhàn rỗi nhỉ!
- Ta đề nghị đá tên chết tiệt này ra khỏi đội!
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Người nào đó có vẻ vô dụng quá!
- Đừng có bôi đen!
A Lương mở miệng nói:
- Ít nhất lão Vương còn tăng thêm độ khó cho chúng ta!
- …
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật, nhìn về phía hai Khế Ước Linh của mình, mở hai tay ra, nói:
- Ta cũng muốn giúp một tay nhưng thực lực không cho phép!
- Thôi dẹp đi!
Trần Thư lắc đầu, bắt đầu tập trung vào việc khống chế Khế Ước Linh.
Rầm rầm rầm!
Lúc này, Tử Vong Hỏa Trụ và Thiên Hỏa Vẫn Thạch kết thúc thời gian duy trì.
Mà hai ngàn con Hỏa Diễm Tinh Linh xung quanh đều bị tiêu diệt toàn bộ, không con nào chịu nổi công kích của Husky.
Di tích lại chìm vào yên tĩnh lần nữa, chậm chạp cũng không xuất hiện Hỏa Diễm Tinh Linh mới.
- Đánh xong rồi?
Trần Thư sờ cằm, trong mắt có chút chưa tận hứng.
Bởi vì địa thế không lớn, cộng với việc tốc độ của Hỏa Diễm Tinh Linh không nhanh nên có thể nói là đến bao nhiêu con cũng bị giết chết trong giây lát.
Ầm ầm!
Ngọn lửa cuồn cuộn bốn phía nhưng lại giống như bị táo bón vậy, không ngưng tụ ra Hỏa Diễm Tinh Linh nữa.
- Không phải di tích này bị chết máy chứ?
Bốn người liếc nhìn nhau, trong mắt đã có vẻ hoài nghi.
Đúng lúc này, ngọn lửa hai bên cuộn trào rồi đột nhiên xuất hiện bốn cái Thông Đạo.
- Gì đây?
Trần Thư sửng sốt, lẩm bẩm:
- Xuất hiện cửa ải mới?
- Bảo vệ Khế Ước Linh của ta!
Lúc này, cái Thông Đạo bên trái kia vang ra một giọng nói lo lắng.
- Là giọng nói của người bị hại?
Trần Thư chớp chớp mắt, lập tức hiểu ra.
A Lương nói:
- Chỉ sợ là cửa ải của các đội còn lại, chúng ta nói thế nào đây?
- Có thể nói thế nào? Đương nhiên là… lấy việc giúp người làm niềm vui!
Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng, đồng thời cưỡi lên Tiểu Hoàng, đi thẳng vào bên trong một cái Thông Đạo.

Lúc này, sắc mặt Clay đang ngưng trọng, Hỏa Diễm Tinh Linh trước mặt chỉ còn lại bốn mươi con, nhưng uy hiếp vẫn rất lớn.
- Các ngươi luân phiên nhau sử dụng kỹ năng khống chế!
Clay lo lắng nói:
- Chờ Khế Ước Linh của ta hồi phục kỹ năng!
Bốn người còn lại gật đầu, đã dần dần có sự ăn ý.
Oa!
Một Hắc Sắc Ô Nha lóe lên hắc quang trong đôi mắt, một luồng sóng âm màu đen tản ra, cưỡng ép cắt ngang việc tụ lực kỹ năng của một đàn Hỏa Diễm Tinh Linh.
- Đến lượt các ngươi lên!
Một tên nam tử thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị để Ngự Thú Sư tiếp theo xuất thủ khống chế.
- Tốt!
Nhưng vào lúc bọn hắn đang luân phiên đi lên thì một âm thanh đột ngột truyền đến.
- Hình như các vị đang rất khó nhọc nhỉ!
Đám người Clay giật mình trong lòng, lập tức quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy có bốn người đang chậm rãi đến gần, sau lưng thì có mấy Khế Ước Linh đi theo.
- Là ngươi à?
Vẻ mặt Clay chấn động, trong mắt hiện lên sự cảnh giác.
Hạn chế của di tích đã biến mất rồi sao?
- Không cần sợ, cửa ải thứ ba đã bị ta đánh nổ, di tích đặc biệt phái ta đến trợ giúp các ngươi!
Trên mặt Trần Thư nở nụ cười ấm áp.
- Thật sao?
Có người sắc mặt vui mừng, trong lòng nhịn không được mà thở phào.
- Ngu ngốc!
Clay trừng mắt liếc hắn ta một cái, không ngờ sẽ có người đơn thuần như vậy.
Tội phạm lấy việc giúp người làm niềm vui thì chẳng khác nào nói lợn nái biết leo cây à?
Đều là những thứ không tồn tại trên thế gian này.
- Ngươi sẽ đến giúp chúng ta ư?
Trong mắt hắn ta tràn ngập vẻ hoài nghi cùng một ít cảnh giác.
- Ngươi đang nghi ngờ ta à?
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Ngươi có thể vĩnh viễn tin tưởng tội phạm Nam Giang…
Ầm ầm!
Hắn còn chưa nói xong thì Husky đã trực tiếp phun ra năm khỏa Hỏa Cầu liên tiếp, vô cùng cuồng bạo đánh về phía Hỏa Sư của Clay.
- Gừ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận