Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1722: Có người thay lão Kiều an ủi (2)

Mặt khác hai Thú Hoàng khác vui vẻ, chỉ cần Bức Hoàng ra tay mạnh mẽ, chúng nó có thể thoải mái một chút.
Trong phút chốc, ba con Thú Hoàng vây quanh lão Kiều lần nữa, hơn nữa lần tiến công này còn mạnh hơn vừa rồi!
- Má nó! Tên tiểu tử hỗn đản này!
Lão Kiều giật giật khóe mắt, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Trong lúc nhất thời, hắn tata có chút nghi ngờ quyết định của mình, có phải Trần Thư đặc biệt đến để hành hắn ta không.
- Lão tử cũng liều mạng!
Lão Kiều hét to một tiếng, lấy ra một cái bình nhỏ màu đen, trong bình là một giọt máu!
- Lão quỷ, hy vọng bảo vật của ngươi không phải hàng chất lượng kém…
Hắn tata âm thầm cầu nguyện, nếu lại có vấn đề thì hắn ta cũng xong đời luôn…
Theo lý mà nói, ít nhiều thì cường giả mạnh nhất Lam Tinh vẫn phải có chút danh dự.
Nhưng có ví dụ của Trần Thư, giờ hắn tata đã có chút nghi ngờ nhân tính…
Giây tiếp theo, hắn ta mở bình ra, cho Kim Sắc Thiên Sứ uống!
Chỉ trong nháy mắt, thân hình thiên sứ chấn động, chẳng những thương thế trên người nó lập tức khỏi hẳn, khí thế cũng tăng vọt một mảng lớn.
- Uống!
Một màn kim quang bao phủ quanh thân Thiên sứ, tựa như mặt trời giáng lâm!
Nó lại kéo căng trường cung lần thứ hai, một mũi tên hừng hực đến cực hạn mạnh mẽ bắn ra.
- Gâu!
Gần như cùng lúc, trên đỉnh đầu Bức Hoàng phun ra vô số máu đen.
Nó thống khổ, trên đầu xuất hiện miệng vết thương dữ tợn, bên trong đều là kim quang, không ngừng làm thương thế của nó nặng hơn.
- May mà là hàng xịn…
Lão Kiều nhẹ nhàng thở ra, lại tiếp tục vừa đánh vừa lui, cưỡng ép ổn định thế cục.
Nhưng một khi khí thế trên người thiên sứ biến mất, mà hắn ta vẫn phải đối mặt với đại nguy cơ, đến lúc đó thì nghĩ biện pháp khác.
...
Giờ phút này, Trần Thư tươi cười kiểm kê thu hoạch của mình.
Nào có cái gì dễ dàng, chỉ có người thay lão Kiều an ủi…
Hắn hưng phấn đến cực điểm, lẩm bẩm.
- Nhiều, nhiều tiền quáquá… Của ta… Đều là của ta…
Mặc dùdù toàn bộ đều là chí bảo độc thuộc tính, không có tác dụng lớn với hắn lắm, nhưng có thể tìm lão gia tử đổi thành tài nguyên…
- Cuộc đời này nếu có cơ hội, ta nhất định phải lấy hết bảo khố của lão gia tử mới được!
Trần Thư cười hắc hắc, hắn bắt đầu ảo tưởng cuộc sống tươi đẹp sau này.
Đúng lúc này, Kiều Na đang mê man bỗng run rẩy lông mi, chậm rãi mở mắt, lẩm bẩm nói.
- Chúng ta rời khỏi đó rồi sao?
- Đương nhiên!
Trần Thư nhìn Kiều Na, cười nói:
- Cảnh tượng kia, tiếc là ngươi không nhìn thấy, hơn vạn hung thú đều vui vẻ đưa tiễn ta…
- ...
Kiều Na cổ quái nhìn, tưởng tượng ra cảnh chiêng trống vang trời, thú sơn thú biển…
Dường như nghĩ đến điều gì đó, nàng ta hơi lo lắng hỏi.
- Lão tổ tông đâu? Không xảy ra chuyện gì đó chứ?
Bức Hoàng không ở trong lãnh địa của mình, tất nhiên là bị người giữ lại, nàng ta lập tức nhận ra đây là kế hoạch điệu hổ ly sơn của hai người.
Nhưng trên thực tế, tất cả đều chỉ là hành vi cá nhân của Trần Thư mà thôi…
- À… Lão Kiều đó à…
Trần Thư gãi gãi đầu, có chút không xác định nói.
- Lão ấy hẳn là có thể kiên trì được…
- ?
Kiều Na nao nao, tựa hồ nhận ra có chút không ổn.
- Được rồi, không có vấn đề gì.
Trần Thư mở miệng nói.
- Hơn nữa, cứu ngươi đi ra cũng là ý của lão Kiều.
Vô luận như thế nào, hắn vẫn sẽ cứu người ra.
Còn quá trình thì không quan trọng …
Kiều Na bình tĩnh lại, nghĩ đến thực lực của lão tổ tông, trong lòng thoáng yên ổn chút.
- Vù vù…
Slime phi hành cực nhanh, xuyên qua Ác Ma Sào Huyệt nguy hiểm.
Ở một bên, Thỏ Không Gian tập trung cao độ, tùy thời chuẩn bị phóng thích Không Gian Bí Lực thuấn di.
Trong phút chốc, phía trước lại xuất hiện một đám Ác Ma Cự Tích loài bò sát, đôi mắt chúng nó tràn ngập tử quang, hai cánh sau lưng, tản ra khí thế khủng bố!
Ác Ma Cự Tích trầm thấp rít gào, phun ra một chùm tử quang!
Rầm rầm rầm!
Giây tiếp theo, Slime lập tức thuấn di biến mất không thấy, dễ dàng tránh được công kích.
Ở vị trí cách đó ngoài ngàn mét.
- Không ngờ còn có cả ác ma khác cũng đưa tới cửa?
Trần Thư ngồi trong miệng của Tiểu Hoàng, trong mắt có vẻ tự hỏi.
Hắn đã nhận ra được tình thế càng thêm nghiêm trọng.
Đang lúc hắn tự hỏi, Thỏ Không Gian lại ném ra Không Gian Ấn Ký, tránh thoát một đám ác ma mới.
Non nửa thời gian nhoáng lên một cái mà qua.
Trần Thư dần dần ngưng trọng đến cực điểm, hơn nữa Thỏ Không Gian chỉ còn hơn mười đạo Không Gian Ấn Ký.
Một khi đã không có Không Gian Bí Lực, hắn cũng chỉ có thể dựa vào Truyền Tống Dược Tề của hệ thống.
- Không phải là cướp sạch một cái lãnh địa Thú Hoàng thôi sao? Sao cả dị không gian đều bạo động rồi…
Hắn thì thào, trong mắt có ý tự hỏi.
Hiện giờ hắn đang tiến về Hắc Ám Thành, số lần gặp được hung thú cũng tăng lên, mà đa phần là hung thú Vương Cấp cao đẳng.
Nếu hắn không đoán sai, số lượng hung thú xung quanh Hắc Ám Thành bây giờ đã đạt đến con số khó có thể tưởng tượng được…
Trên thực tế, hiện giờ không chỉ tiểu đệ của Ác Ma Bức Hoàng ra tay, vì an ủi tâm tình của nó, hai con Thú Hoàng khác cũng phái tiểu đệ của mình đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận