Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 413: Lão sư, may mà người mà ngài giám thị là chúng ta (1)

Trong phút chốc, hai cánh của chúng lấp lánh quang mang kỹ năng, một đạo kim quang giống như lợi nhận bắn tới, chính là thiên phú kỹ dực trảm (chém cánh).
Bùm!
Mấy đạo kim quang ập tới, nhưng lại không tạo thành bất kỳ thương tổn gì, thậm chí ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.
- Gừ gừ gừ.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ thân chịu trọng thương, nhưng ít ra vẫn có thể chỉ huy, lập tức hiệu lệnh cho tộc quần hành động.
Trong phút chốc, hơn một ngàn con Quang Dực Điểu lập tức phóng ra thiên phú kỹ, không ngờ toàn bộ đều đánh tới một bộ vị của Sử Lai Mỗ.
- Súc sinh này có chút thông minh…
Trần Thư sờ sờ cằm, tuy Sử Lai Mỗ đã phong ấn lĩnh chủ, nhưng bản thân cũng lâm vào trạng thái không thể nhúc nhích, chỉ có thể thành bia ngắm sống.
Sử Lai Mỗ lập tức thi triển kỹ năng Thụy Mộng Sát, sức phòng ngự và kháng tính nguyên tố của bản thân tăng vọt.
Rầm rầm rầm!
Vô số kim quang cuồng bạo ập tới, quang mang chói mắt khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Òm ọp.
Sử Lai Mỗ lâm vào trạng thái ngủ say, không cảm giác được thống khổ, nhưng bản thân lại xuất hiện một vết thương khoảng nửa mét, không ngừng chảy ra máu không màu.
Mấy trăm tới cả ngàn dực trảm đã phá được phòng ngự của nó.
- Tốc chiến tốc thắng!
Tuy Sử Lai Mỗ bị thương, nhưng dựa vào sinh mệnh lực cường đại, vẫn tạm thời có thể chống đỡ được.
Săn bắn hung thú lĩnh chủ có hai chỗ khó.
Thứ nhất là sức chiến đấu của bản thân nó, thứ hai là tộc quần đi theo nó cũng cực kỳ khó giải quyết.
Trong miệng Husky lại ngưng tụ ra một quả băng cầu.
Bốp!
Băng cầu vỡ tan, Quang Dực Điểu lĩnh chủ cũng bị thương.
Một lát sau, liên tục liên tục phun ra năm quả cầu lửa, trực tiếp đánh nổ đầu nó.
Một con lĩnh chủ lại chết ở đây.
Lúc này dực trảm của Quang Dực Điểu vẫn ở trạng thái làm lạnh, ngay cả đợt công kích thứ hai cũng chưa thể phóng thích.
Lĩnh chủ tử vong, đàn chim lập tức hoảng hốt, cuối cùng xuất hiện tán loạn.
Tạ Tố Nam xách phóng lợn, nhìn về phía Quang Dực Điểu lĩnh chủ đã tử vong.
Hắn ghét bỏ nói:
- Mẹ kiếp, Trần Bì, con mẹ nó kinh quá.
Chỉ thấy chung quanh Quang Dực Điểu đều là cứt chim, đúng là có chút khó coi.
- Muốn giải quyết lĩnh chủ một cách thoải mái, khẳng định là phải trả giá thôi.
Trần Thư nhún vai, mở miệng nói.
Nếu không phải có thuốc xổ, ba người muốn từ trong đàn thú trảm sát lĩnh chủ, không phải là chuyện đơn giản như vậy.
Thiên phú kỹ của Quang Dực Điểu thuộc về công kích tầm xa loại hình nguyên tố, mạnh hơn Toản Địa Thú rất nhiều, thậm chí có thể uy hiếp đến sinh mệnh của Sử Lai Mỗ.
Lực phản chấn của nó không thể có hiệu lực, thì không thể đối phó với hơn một ngàn con hung thú phi hành bình thường.
Tạ Tố Nam loại bỏ tài liệu lĩnh chủ và Ngự Thú Chân Châu, hỏi:
- Thịt thú còn lấy không?
- Lấy cái rắm.
Trần Thư xua tay, đoán rằng hiện tại bên trong thịt vẫn có thành phần thuốc xổ, hắn không muốn hóa thân thành chiến sĩ ỉa đái.
Ba người lúc này ngàn vạn lần không ngờ, thi thể của Quang Dực Điểu lĩnh chủ lại mang đến ảnh hưởng ác liệt tới mức nào cho Liệt Dương Sơn Khâu.
Trần Thư sờ sờ đầu Husky bên cạnh, hỏi:
- Husky, ngươi ăn không?
- Gừ gừ, gừ gừ.
Husky lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, không ngừng dùng móng vuốt cào mặt cỏ.
- Ngươi nhìn đi, thứ này đến chó cũng không thèm ăn!
Husky:
- ???
- Chó cũng không thèm! Trực tiếp cất cánh.
Đêm nay thời gian cấp bách, nếu thuốc xổ hết hiệu quả, muốn đối phó lĩnh chủ cấp Hắc Thiết là không dễ dàng như vậy.
- Tiểu Hoàng, ngươi cách ta xa một chút!
Thần sắc Trần Thư chấn động, nhìn thấy Sử Lai Mỗ lại trở nên sôi nổi, lập tức lên tiếng ngăn cản.
Chung quanh Quang Dực Điểu lĩnh chủ đều là cứt chim, hiện giờ nó đã thực sự trở thành cứt lai mỗ rồi.
Trần Thư rụt rè thu hồi nó về Ngự Thú Không Gian.
Ba người đứng trên lưng Lôi Điểu biến dị, bay tới một phương hướng khác.
Ánh trăng sáng tỏ rải xuống đại địa, Lôi Điểu giống như một đạo lưu quang, bay qua bầu trời đêm sao lưa thưa.
Sáng sớm ngày thứ bảy của kỳ thi đại học, trời vừa tờ mờ sáng.
Ở lãnh địa Hỏa Trảo Báo là một mảng tiếng kêu rên, máu tươi đầy đất, thây rải khắp nơi, đại bộ phận thi thể đều là huyết nhục mơ hồ.
- Gừ.
Một con Hỏa Trảo Báo dáng người cường tráng ngửa mặt lên trời gầm rú, trong mắt tràn ngập vẻ bi ai và tuyệt vọng.
Mà ở phía trước nó là một quả cầu màu vàng cả người đều là máu đang mở to đôi mắt ngốc nghếch, trên đầu thì có một con Husky không ngừng nhảy nhót.
- Ọc ọc ọc.
Ngay khi hai bên đang giằng co, bụng Hỏa Trảo Báo lại kêu lên.
- Gừ.
Thần sắc của Hỏa Trảo Báo vô cùng uất nghẹn, hận không thể xé nát ba người phía trước.
Đã thấy hèn hạ, nhưng chưa từng thấy hèn hạ như vậy!
Không ngờ lại hạ độc! Hơn nữa là con mẹ nó còn là thuốc xổ!
- Òm ọp.
Trong đối phương vừa phân tâm, Sử Lai Mỗ tung ra Chấn Nhiếp Bào Hao, làm mê muội nó ngay tại chỗ.
Ngay sau đó lại xung phong cộng thêm Bạo Lực Tọa Sát.
Hỏa Trảo Báo đã trọng thương lại bị đè ép, không có sức hoàn thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận