Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1144: Cẩn thận, hắn ta méo miệng kìa

Mỗi khi bọn họ sắp bị rơi xuống đất, Trần Thư sẽ vừa hay đá một cước vào người tên này để hắn ta bay lên tiếp.
Trong lúc nhất thời, cảnh tượng bạo lực như vậy lại vô thức khiến người ta nhớ đến diễn viên làm xiếc đầy nghệ thuật…
- Có thoải mái không? Cảm giác bị đâm có kích thích không?
Trần Thư nhếch miệng mỉm cười, hai mắt lộ vẻ tàn bạo.
- Không phải các ngươi thích như vậy sao? Tội phạm ca chỉ dùng một lần là có thể thỏa mãn mười người các ngươi!
- ...
Mọi người không còn để ý Trần Thư dùng từ hổ báo cáo chồn như nào nữa, mà là yên lặng lấy điện thoại di động ra.
Rồi chụp ảnh ghi lại khoảnh khắc ngàn năm khó gặp này.
Không phải ngày nào bọn họ cũng có thể thấy cảnh tượng đánh đập dã man này…
Mười phút trôi qua.
Nhưng Trần Thư vẫn hưng phấn như cũ và có vẻ như hắn chưa có ý định dừng tay.
Nhưng đúng vào lúc này, A Lương kinh ngạc hô lên.
- Trần Bì, cẩn thận tên kia, hắn ta méo miệng kìa!
- Ừ?
Trần Thư hơi ngẩn ra, hắn liếc về phía này một chút.
Vừa hay nhìn thấy Jack đang đứng lên từ trên mặt đất, lấy túi phân ra khỏi đầu, làm lộ ra một cái mặt sưng như đầu heo.
Hơn nữa khi nãy bởi vì Trần Thư vừa đạp một chân xuống, quai hàm của hắn ta bị lệch nhẹ sang một bên…
- Ở trước mặt tội phạm ca mà ngươi mà cũng dám méo miệng hả?
Trần Thư buông tha mười người trên không trung rồi tức tốc chạy về phía Jack.
Hiện giờ, Jack vẫn chưa kịp load chuyện gì vừa xảy ra với mình, hắn ta chỉ cảm thấy đau mỏi toàn thân.
Vù vù…
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng xé gió vang lên bên tai Jack.
Đôi mắt của Jack hơi co lại, hắn ta nhìn thấy một cái chân ẩn chứa bốn mươi lăm mã lực đạp càng ngày càng tới gần mình.
- Fuck?
Trong nháy mắt, Jack lập tức tỉnh táo trở lại, hắn ta định làm gì đó.
Nhưng tất cả đã quá muộn rồi!
Ầm…
Trần Thư lại đá một cước, trực tiếp đá Jack đâm thẳng vào trần nhà rồi nặng nề rơi xuống mặt đất.
- Hả?
Trần Thư nhíu mày nhìn Jack nằm trên mặt đất.
- Fuck! What the fuck!
Có vẻ tên Jack này vẫn còn khỏe mạnh chán, mặc dù bị đánh dã man như thế, nhưng nghe giọng chửi người có sức lực thế kia là hiểu rồi.
Mọi người quay mặt nhìn sang bên này đều không giấu nổi ý cười dưới đáy mắt.
Jack giương cao khóe miệng bên phải, còn bên trái lại bị kéo xuống dưới.
Hai bên trái phải không cân bằng, nhìn cực kỳ buồn cười.
- Hả? Chẳng lẽ ta đá lệch rồi à?
Trần Thư sờ cằm rồi nói tiếp.
- Mà thôi, kệ đi, đá thêm phát nữa cho đều là được rồi!
- Ngươi… Ngươi định làm gì?
Jack chấn động, nhìn thấy nụ cười của Trần Thư, hắn ta không nhịn nổi run bắn người.
- Ở trước mặt ta, chưa ai dám méo miệng cả!
Trong phút chốc, một cái chân lại đạp tới!
- Ta %¥*...
Jack mắng liên hồi, con mẹ nó đây là do ngươi đá bị lệch chứ có phải ta muốn lệch quái đâu?
Còn nữa, ngươi nghĩ miệng méo là có thể biến thành Chiến Thần hay gì!
Ầm!
Trần Thư cũng mặc kệ xanh đỏ hay đen trắng, lại đạp thêm một cước vào khóe miệng bên phải của Jack.
Chưa nói tới chuyện miệng méo, chỉ riêng chứng cưỡng chế thì chắc chắn hắn không thể chịu đựng việc Jack bị đánh không cân đối!
Hồi lâu sau, Jack lại nặng nề rơi xuống đất, đầu óc đã bị đá đến choáng váng.
Nhưng hắn ta còn chưa kịp mở mắt thì đã có người nắm lấy cằm của hắn ta.
Sau đó, một giọng nói kinh ngạc xen lẫn vui mừng truyền vào trong tai hắn ta.
- Giờ thì tốt rồi, cân đối hơn nhiều!
Trần Thư thỏa mãn cười toét miệng, thậm chí còn lấy điện thoại ra chụp mấy tấm ảnh làm kỉ niệm.
Hai bên khóe miệng của Jack đều thũng xuống, mặc dù miệng của hắn ta vẫn đang rên rỉ thảm thiết, nhưng nhìn vẻ mặt lại giống như đang mỉm cười vậy…
- Lúc cười đùa vui vẻ, có ai mà không hơi hạ khóe miệng một chút?
Trần Thư hài lòng gật đầu, quyết định sau này về nước thì đăng lên mạng, vừa hay có thể kiếm ít độ hot.
- Jack thiếu, ngươi còn lời gì muốn nói nữa không?
Trần Thư sờ cằm, trong mắt lộ rõ vẻ cười cợt chế nhạo.
- Ô ô ô…
Jack che mặt mình, nhìn như sắp muốn khóc.
- Không định nói lời nào à? Bướng bỉnh kiệt ngạo bất tuân vậy luôn, không hổ là Jack thiếu của chúng ta!
- Ta…
Trong lòng Jack kinh sợ, hắn ta cảm giác có gì đó không ổn, nhưng đã không còn kịp rồi.
Trần Thư trực tiếp đứng dậy, chân phải đột nhiên đá về phía trước.
Ầm!
Jack dùng thân thể của mình vẽ ra một đường cong parabol hoàn mỹ, trực tiếp chạm đất tại chỗ ngay cạnh người tùy tùng của mình.
Trong lúc nhất thời, mười một người đồng thanh kêu rên, không còn một chút dáng vẻ phách lối nào.
- Chịu được mỗi thế thôi à?
Trần Thư mỉm cười, trong mắt lộ vẻ chế nhạo.
Tố chất thân thể của hắn đã vượt qua Bạch Ngân Cấp, hơn nữa trên tay còn có túi phân làm thần khí, mười người này hoàn toàn không nhằm nhò gì với hắn cả.
- Xong rồi à?
Takahashi Ichisuke Anh Hoa Quốc thì thào, trong mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.
- Không! Bây giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi!
Trần Thư cười tươi rồi đột nhiên chạy lại gần, móc ra một cái túi phân nhỏ!
- Khụ… Khụ… Ngươi… đùa ta làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận