Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 767: Ca, không được ném bom hạt nhân trong ký túc xá đâu nha

- Chúng ta ăn gì?
- Đậu phụ!
Nói xong, Trần Thư chỉ vào món đậu phụ được làm thành đá kia…
Tối đến, cả ba ngồi quây quần ngoài ban công nấu lẩu.
- Ta còn tưởng hai ngươi đã quen rồi, nhưng hóa ra vẫn hiếu thắng như vậy!
Trần Thư ngồi ở giữa, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta tuy ngẩng lên thì thấy không bằng người khác nhưng nhìn xuống dưới cũng thấy nhiều người không bằng mình mà.
- …
- Cái gì gọi là ngẩng lên thì thấy không bằng người khác?
Hai người họ nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng không ngờ rằng đợt tra tấn tiếp theo lại bắt đầu…
- Đừng nói nữa!
A Lương giật giật khóe miệng, hắn ta nói:
- Thật ra thì bọn ta cũng đã nghĩ thoáng hơn rồi!
- Vậy thì tốt, vậy các ngươi suốt ngày so đo với tên đứng đầu thế hệ trẻ làm gì?
Trần Thư gật đầu nói:
- Làm người quan trọng nhất là phải biết thỏa mãn thì mới thấy hạnh phúc!
Hai người bọn họ tức đến nghiến răng ken két, tên này ăn nói thật gợi đòn mà!
Cũng may Trần Thư cân nhắc đến năng lực chịu đựng của hai người họ, không nói thêm lời nào nữa, nếu không e rằng tối nay ký túc xá sẽ trở thành phòng đấu dao rồi…
Sau ba tuần uống rượu, cả ba người đều vô cùng hài lòng, nằm trên ghế xếp ngoài ban công mà nhìn ngắm Kinh Đô phồn hoa.
- Cuộc sống thật là tươi đẹp mà…
Trần Thư nở nụ cười trên môi, không ngờ cứ như vậy mà đã trở thành Bạch Ngân Cấp rồi.
- Đó là đối với ngươi thôi, cuộc sống thật đúng là tra tấn con người mà!
Vương Tuyệt và A Lương giật nhẹ khóe miệng, không khỏi thở dài.
- Tặng hai ngươi một món quà vậy!
Vừa dứt lời, cả hai đồng loạt nhảy lùi về sau mà nói:
- Ca, ở ký túc xá không được ném bom hạt nhân đâu nha!
- …
Trần Thư giật giật khóe miệng mà nói:
- Nghĩ gì thế?
Hắn duỗi tay phải vào trong túi, lấy rất nhiều dược tề ra:
- A Lương, cái này cho ngươi!
Trần Thư lấy ra một lọ dược tề, đó chính là Dược Tề Lôi Điện cấp Tông Sư.
Ánh mắt A Lương vô cùng khó hiểu mà nói:
- Dược Tề Lôi Điện? Lôi Viên của ta đã đầy từ lâu rồi!
- Ngươi cứ uống đi rồi sẽ hiểu!
Trần Thư không giải thích, Dược Tề Lôi Điện cấp Tông Sư có thể gia tăng hiệu quả của kỹ năng gây tê.
Đối với hắn mà nói, thật ra thì vật phẩm này cũng không quý giá lắm, muốn phối bao nhiêu cũng được.
Nhưng vì trước đó năng lực tự vệ không đủ, vả lại cần phải xem xét mối quan hệ của bản thân với lão Vương và A Lương nên hắn đã không lấy ra.
Bây giờ thời điểm chín muồi, vừa hay có thể an ủi hai người bọn họ.
A Lương rất tin tưởng Trần Thư, hắn ta cũng không nói nhiều mà trực tiếp cầm lọ dược tề lên, đồng thời há miệng ra.
- Đệt!
Trần Thư vội vàng đưa tay phải ra ngăn lại, hét lớn:
- Khi không tự nhiên ngươi uống cái thứ này làm gì?
- Ơ…
A Lương khó hiểu:
- Không phải ngươi nói ta uống vào rồi sẽ hiểu sao?
- Ý ta là đưa cho Khế Ước Linh của ngươi uống…
- Không nói sớm…
A Lương triệu hồi Lôi Viên ra rồi ném dược tề cho nó.
Lúc này, Trần Thư mới nhìn về phía Vương Tuyệt và nói:
- Lão Vương, Khế Ước Linh của ngươi một cái là hệ không gian, một cái là hệ hỗ trợ. Ca thật sự là không có thứ gì tốt cho ngươi!
Khế Ước Linh của Vương Tuyệt cần dược tề hệ không gian và dược tề hệ trí lực, nhưng trình độ của hắn vẫn chưa đạt đến Cấp Tông Sư.
Trần Thư đưa dược tề trước mặt qua và nói:
- Số dược tề này, ngươi nhận lấy đi.
Vương Tuyệt phấn khích, A Lương chỉ có một lọ, nhưng hắn ta lại có bảy, tám lọ, hắn ta lập tức cảm thấy mình được coi trọng.
- Cảm ơn huynh đệ!
Vương Tuyệt cười toe toét, nhanh chóng cầm một lọ dược lên.
Trong nháy mắt, nụ cười của hắn ta đã tắt lịm, đọc to theo bản năng:
- Hoàng Hoàn chín mươi chín vị…
- Đại Thận Bảo siêu cấp vô địch…
Vương Tuyệt giật giật khóe miệng. Hắn ta nhìn chằm chằm Trần Thư, ngươi có chắc là không phải đang nói đùa không?
Tên của những loại dược này thật là ba chấm mà!
- Dược tề của ca không có ích lợi gì đối với Khế Ước Linh của ngươi cả, chỉ có thể để ngươi bồi bổ thân thể thôi!
- …
Vương Tuyệt cúi đầu, ngươi thật biết cách xúc phạm người khác!
Trần Thư cười cười, chuẩn bị tìm thời gian phối chút dược tề cấp Đại Thành cho hai người bọn họ, chí ít cũng có thể thăng tiến một chút.
Tuy đã trở thành Bạch Ngân Cấp rồi, nhưng đời sống học tập của Trần Thư vẫn không có thay đổi gì nhiều, đại chiến giữa hắn và Ngự Thú Hội đã lan truyền khắp trường rồi.
Việc một sinh viên năm nhất có thể lật tung cả một Ngự Thú Hội, quả là điều hoang đường.
Nhưng một sự kiện lớn như vậy lại không có nhiều người bàn luận, lệnh của hiệu trưởng thật sự không phải là trò đùa đâu.
Việc Trần Thư đột phá lên Bạch Ngân Cấp, mọi người chỉ giữ trong lòng, không đồn đại linh tinh.
Thời gian trôi qua từng ngày, rất nhanh đã sắp đến cuối tháng sáu.
Các sinh viên năm cuối đã hoàn thành bài đánh giá tốt nghiệp của mình, bây giờ từng người sẽ đi theo con đường riêng của mình.
Trong khi sinh viên những năm còn lại vẫn đang chăm chỉ ôn tập, chuẩn bị cho bài kiểm tra cuối học kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận