Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1327: Kết thành mối thù, không đội trời chung (2)

Ánh mắt Khương Thần hiện lên một tia quyết đoán, nó hít vào một hơi thật sâu cố gắng kìm nén, sau đó xách quần lên chuẩn bị chạy.
Nhưng vừa chạy được hai bước, trong bụng lại bứt rứt khó chịu, giống như sông cuộn biển gầm.
- Ôi mẹ nó! Trần Thư đáng chết!
Vẻ mặt đau khổ, trong mắt hiện lên vẻ u ám cùng tuyệt vọng, chỉ có thể dốc hết sức trở về phòng cách vách.
Nó không thể vừa chạy vừa phun ra được…
Không nói tới việc nó có bệnh thích sạch sẽ đến mức nào, nó không thể tiếp nhận nổi hành vi đó, đám người Tần Thiên sẽ nghi ngờ mất.
- Không hổ là hung thủ có huyết mạch Thú Hoàng, năng lực chịu đựng không tồi!
Trần Thư đang dựa vào hành lang, nghe thấy tiếng vang trong nhà vệ sinh vang lên, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.
- Tiểu tử nhà ngươi không gây chuyện gì đấy chứ?
Vẻ mặt Tần Thiên ngưng trọng nói:
- Nếu đây thật sự là Khương Thần, vậy thì tiểu tử nhà ngươi xong đời rồi!
- Không thể nào! Lão Tần à, tin tưởng ta đi!
Trần Thư lắc lắc đầu, vừa là thiết bị theo dõi Quân Vương, vừa là tuyển hạng của hệ thống, đưa ra thông tin nhắc nhở hắn.
- Nếu như thật sự xảy ra chuyện…
Tần Thiên mở miệng nói:
- Mẹ nó ngươi chuẩn bị đi Thuần Ngục Phong đi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, lập tức nghĩ tới điều gì đó, tò mò hỏi:
- Hiệu trưởng, nếu là thật thì ta sẽ bị quy thành tội danh gì? Tội phạm thuốc xổ sao?
- ???
Tần Thiên thoáng chốc bị làm khó, sau đó mới lên tiếng:
- Tất nhiên là tội cố ý gây thương tích! Hơn nữa là cả thể xác lẫn linh hồn!
- ...
Ngay trong lúc hai người đang nói chuyện phiếm, Khương Thần trong nhà vệ sinh cũng có chút không nhịn được nữa.
Chỉ thấy thân hình của nó lúc này trong suốt một lúc rồi lại ngưng tụ, trông rất kỳ quái.
Nó gần như đã không thể kìm nén được khí tức của hung thú…
- Mẹ nó! Liều mạng thôi!
Trong ánh mắt của nó có vẻ quả quyết, chỉ có thể buông tay, không thể đắn đo quá nhiều.
- Trần Thư…học đệ…
Nó dùng hết khí lực toàn thân hét lớn về phía Trần Thư đang ở bên ngoài nhà vệ sinh.
Trần Thư nhướng mày, đáp lại bằng một câu:
- Hả? Khương học trưởng, ngươi thế nào rồi?
- Giấy vệ sinh hết rồi, ngươi có thể đi lấy giấy cho ta một ít được không?
Trong mắt nó có sát ý, chỉ cần lộ ra sơ hở nó sẽ lập tức bỏ chạy, có lẽ một mình Tần Thiên cũng không thể ngăn cản được.
- Không thành vấn đề!
Trần Thư khẽ cười, đồng thời nhìn về phía Tần Thiên.
Tần Thiên gật đầu đầy ẩn ý, đã chuẩn bị ra tay, chuẩn bị ra tay rồi!
Để bảo đảm đạt được mục đích, Trần Thư triệu hồi Thỏ Không Gian ra rồi cùng nhau bước vào nhà vệ sinh.
- Học trưởng, ngươi không sao chứ…
Trần Thư lấy mặt nạ phòng độc ra, cẩn thận hỏi.
- Vẫn ổn, tạm thời có thể chịu đựng được…
Giọng nói Khương Thần yếu ớt từ trong phòng truyền đến, nó hữu khí vô lực nói tiếp:
- Chén trà đó của ngươi rốt cuộc là gì?
- Chén trà đó…
Trần Thư khẽ mỉm cười, sau đó lập tức thẳng thắn ngả bài.
- Là tội phạm ta đặc biệt nghiên cứu chế tạo ra thuốc xổ…
- ?
Khóe miệng Khương Thần giật giật, ngươi mẹ nó không thèm giả vờ chút nào!
- Ta tự ngẫm bản thân mình chưa từng đắc tội với ngươi…
Vừa gặp nhau đã bỏ thuốc xổ, còn có vương pháp hay không, còn có pháp luật hay không?
- Đương nhiên là không có, chúng ta cũng chưa từng gặp mặt.
Trần Thư cười nói:
- Đây chỉ là lời chúc phúc của tội phạm mà thôi…
- Đúng rồi, ta nghe nói rằng ngươi mắc chứng nghiện sạch sẽ nặng, bây giờ có phát biểu cảm nghĩ không?
- Ngươi?
Khương Thần nắm chặt tay, không ngờ rằng đối phương vậy mà lại cố ý!
Chẳng lẽ nào thân phận của nó đã bị nhìn thấu rồi sao?
Nhưng một giây sau nó bác bỏ ý nghĩ đó đi, sự ngụy trang của bản thân thật sự là không chê vào đâu được, không có bất kỳ người nào có thể nhìn thấu được, hơn nữa hành động cũng chưa từng để lộ ra một điểm sơ hở nào cả.
Bây giờ nó chỉ có một kết luận. Đối phương có thể chỉ là có tố chất không đơn giản…
- Trần Thư ta thích nhất là giày vò người khác…
Giọng nói bỉ ổi của Trần Thư lại truyền đến, đủ để khiến cho bất kỳ ai nghe thấy cũng mất đi lý trí, huống chi là hung thú có tính cách thô bạo!
- Grào!
Hai mắt Khương Thần hiện lên tia đỏ, lửa giận trong lòng không ngừng tích tụ, cuối cùng hoàn toàn bộc phát ra!
Ầm!
Ngay lập tức cửa buồng vệ sinh bị bật ra, Khương Thần cũng ngay lập tức lao ra.
Thế nhưng lúc này trông nó có vẻ khá kỳ lạ, cơ thể vẫn là con người, mà phần đầu đã biến thành đầu rồng màu xanh lam trong suốt, giống như linh hồn trong phim điện ảnh của nhân loại vậy, đôi mắt của nó đỏ như máu, tràn ngập sát ý lạnh như băng.
- Ôi đệt!
Thân thể Trần Thư chấn động, thoáng chốc vọt qua một bên, cùng Thỏ Không Gian biến mất trong buồng vệ sinh.
Nhờ vào Không Gian Thông Đạo, hắn đã bay lên đến bầu trời ngay phía trên học phủ.
- Ngươi chạy không thoát đâu!
Đầu rồng của Khương Thần miệng phun tiếng người, sát ý trong mắt giống như bản chất, cũng trong nháy mắt truyền đi.
Kết thành mối thù, không đội trời chung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận