Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 556: Để khiến cơn bão dữ dội hơn! (2)

Ý nghĩ của hắn vô tình lại trùng với Vương Chấn Long, đều muốn mọi chuyện trở nên thú vị. Nhưng lực độ ra tay của hai người không cùng đẳng cấp!
- Tạm thời ta không muốn chọn, phải hỏi ý Vương giáo quan một chút!
Ngược lại Trần Thư cũng không hề xúc động, nếu như có quá nhiều hung thú mà đối phương không đối phó được thì cứ điểm này căn bản sẽ khó mà tồn tại được.
Những người còn lại sẽ trở lại trường học sau khi kỳ huấn luyện quân sự kết thúc, mà hắn thì sẽ trở lại nhà tù ngay lập tức.
Đúng lúc này, một tên trung niên trông bình thường đã đến Hoang Thạch Sơn Lâm, hắn ta cầm trên tay một nhạc cụ đặc biệt, phía trên không ngừng lóng lánh ánh đèn đỏ, hình như là đang chỉ đường.
Trong ba lô chiến đấu của Trần Thư có một cái USB cũng đã cảm nhận được điều đó.
Chính là USB lấy được từ tổ chức Ám Dạ, hắn vẫn luôn không để ý đến nó, chỉ tùy ý đặt nó vào ba lô.
- Bên trong cứ điểm sao?
Đôi mắt tên trung niên đầy thờ ơ, hắn ta quay lại nhìn con Cự Quy màu xanh với vẻ mặt có phần hoảng sợ.
Cuối cùng hắn cũng tạm thời rời khỏi cứ điểm, không động thủ ngay.
Lúc chạng vạng tối, Vương Chấn Long cưỡi Cự Hổ màu vàng về tới cứ điểm, trên tay ôm vài đứa con của hung thú.
- Chuẩn bị cho một màn kịch hay thôi!
Vương Chấn Long ném một con bị thương nặng vào một nơi trong nhà đá, mà hắn ta cũng đã để lại manh mối trên đường đi.
Chỉ sợ ngày mai sẽ có một cuộc tấn công của các hung thú ập đến!
- Vương giáo quan!
Ngay lúc này, bốn người Trần Thư kết thúc công việc tuần tra và đến tìm Vương Chấn Long
- Sao? Chuyện gì?
Vương Chấn rời khỏi nhà đá, nhìn về phía bốn người bọn họ.
Trần Thư xoa xoa tay, nói:
- Nói cách khác, nếu có một lượng lớn hung thú đến, ngài có thể chịu nổi không?
- Không phải là ta hoài nghi thức lực của ngài, chỉ là đám hung thú này quá mức tàn bạo!
- Tiểu tử, ngươi đang đùa với ai vậy?
Vương Chấn Long nói:
- Ta là Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp, ngươi thử nói xem có hung thú hung tàn đến mức độ nào mà ta chưa từng thấy qua? Hơn nữa Cự Quy của ta có thể gia tăng vòng bảo hộ, bảo vệ toàn bộ cứ điểm này.
Ánh mắt của hắn ta rất kì lạ, đám tiểu tử này sẽ không nhận ra kế hoạch của hắn đấy chứ
- Nhưng hiện tại các ngươi là Trấn Linh Quân, cần phải đối mặt với bất kì hung thú nào xuất hiện! Đó là trách nhiệm của Trấn Linh Quân.
- Sĩ quan huấn luyện yên tâm đi!
Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, xem ra là có thể sử dụng Dẫn Dụ Dược Tề rồi. Hắn ta chỉ muốn phần thưởng, đồng thời thêm một số thu hoạch vào quá trình huấn luyện quân sự của học sinh.
Nhân tiện… thỏa mãn mong muốn đi kiếm chuyện của hắn.
Bốn người họ xoay lưng rời đi, Trần Thư không dùng ngay lúc này, vì trời đã chạng vạng tối, ban ngày sử dụng là tốt nhất.
Vương Chấn Long nói nhỏ:
- Đám tiểu tử này, hy vọng ngày mai các ngươi không bị các hung thú hù dọa một trận!
Vương Chấn Long sờ lên cằm, trong mắt có ý cười không thể giải thích được.
Phương hướng tiến công của đàn hung thú chính là địa bàn đi tuần tra của bốn người Trần Thư.
Hắn ta đang chuẩn bị trừng phạt bốn người một chút, ai bảo đối phương cứ thích làm cho hắn ta gặp phải rắc rối chứ?
Vừa sáng sớm ngày hôm sau.
Những học sinh mới lại bắt đầu đi tuần tra giống như thường ngày.
Trần Thư trông về phía xa xa, nói nhỏ một tiếng:
- Nên làm việc rồi!
Đúng vào lúc này, dược tề màu xanh lam trong tay hắn “không cẩn thận” làm rơi xuống đất…
- Mẹ kiếp! Đây là cái thứ gì?
Sắc mặt của A Lương kinh hãi, luôn cảm thấy dược tề mà Trần Thư lấy ra không giống như đồ tốt.
Trần Thư mở miệng giải thích:
- Bản Lam Căn, không cẩn thận làm rơi rồi!
- Bản Lam Căn?
Sắc mặt của ba người quỷ dị, ngươi ngày nào cũng khiêng người ta đi chạy bộ, vậy mà bị cảm rồi sao?
Trần Thư không nói nhiều lời, trong mắt hiện lên vẻ mong chờ.
Ngay vào thời điểm khi dẫn dụ dược tề phát nổ thì một hương vị đặc biệt bỗng dung nhập vào trong không khí, đang lây lan ra với tốc độ cực kì nhanh giống như dịch bệnh vậy.
Dĩ nhiên, người bình thường sẽ không thể nhìn thấy được.
Ngay vào lúc này, trong đỉnh núi bên cạnh cứ điểm của Trấn Linh Cục, một nhóm Hôi Nham Thử nhún nhún mũi, dường như đã ngửi thấy mùi gì đó.
Trong chốc lát, đồng tử của bọn chúng nhuốm một màu đỏ tươi, nhìn chằm chằm về phía cứ điểm Trấn Linh Quân, hiện lên sự quỷ dị không gì so sánh được.
- Chít chít chít!
Gấp rút mà lại nóng nảy phát ra tiếng hí, toàn bộ đám Hôi Nham Thử đều trở nên điên cuồng, xông thẳng về phía vị trí của cứ điểm.
Không chỉ là bọn chúng, bầu không khí vào giờ khắc này dường như cũng xuất hiện vấn đề.
Toàn bộ hung thú đều trở nên nóng nảy vô cùng, trực tiếp vứt bỏ lãnh địa, đi thẳng về phía cứ điểm Trấn Linh Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận