Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1048: Ta đang chờ phần thưởng, các ngươi đang chờ cái gì?

Khoảng cách của hai bên thực tế là quá lớn rồi!
Nghĩ đến bản thân muốn giết người ta và đoạt lấy bảo vật, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ mà…
- “Kết thúc rồi sao?
Trần Thư nhướng mày, trong lòng không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hắn vẫn cứ luôn khống chế hết sức chăm chú, nếu chẳng may trúng phải một kỹ năng thì Thỏ Không Gian và Husky sẽ có thể bị trọng thương ngay.
Giờ này phút này, trên thi thể của mười con Băng Sương Tiểu Lãnh Chúa trên sàn đấu xuất hiện tia sáng băng xanh lam.
Ngạc nhiên thay, băng tuyết giống như sinh vật đang ngọ nguậy vậy, chầm chậm tụ về một chỗ!
- Con mẹ nó!
Trần Thư đảo mắt một cái, lặng lặng móc ra một bình dược tề màu xám.
- Chết thật!
A Lương và những người khác theo bản năng giãn rộng khoảng cách với hắn, thu hồi hết Khế Ước Linh của mình lại.
Thân là đồng bọn của tội phạm Nam Giang, bọn họ có một loại cảnh giác theo bản năng đối với dược tề màu xám.
Con hàng này lại muốn ném đạn hạt nhân rồi…
- Ta sẽ đánh một đòn hung ác cho ngươi xem!
Trần Thư nhếch miệng cười. Từ trước đến giờ hắn đều hành động không theo kế hoạch, tất nhiên không đứng yên mà chờ rồi.
Một lọ Bạo Tạc Dược Tề bị đổ toàn bộ vào trong băng tuyết đang nhúc nhích, giống như hướng đổ nước vào mỳ, thậm chí nhanh chóng ngưng tụ nó lại. Một hồi sau, Băng Sương Lãnh Chúa thân cao mười mét xuất hiện.
Đôi tay của nó cầm lấy một ngọn giáo băng, trên cơ thể được bao phủ bởi một lớp áo giáp băng màu xanh lam, khí thế trong nháy mắt đã lan tràn khắp nơi, thậm chí còn trực tiếp nghiền ép Bạch Ngân Quân Vương.
- Từ hệ Nguyên Tố chuyển biến thành hệ Cận Chiến à?
Trần Thư nhướng mày, trong mắt có chút kinh ngạc.
Nhưng đúng lúc này, trong đầu hắn nảy ra một thông tin:
[Băng Sương Lãnh Chúa chuyển hóa thành hình dạng cuối cùng, kiên trì trong một trăm giây là sẽ có thể thu được thắng lợi]
[Thời gian bắt đầu… xì xì xì…]
Thông tin trong đầu hắn bỗng chốc dừng lại, như thể bị người khác bóp chặt lấy cổ, không thể nói lấy một câu.
Một tiếng gầm như sấm vang vọng bên trong di tích.
Chỉ thấy Băng Sương Lãnh Chúa sức lực dũng mãnh không ai sánh nổi bước ra một bước, cánh tay phải trực tiếp bị nổ bay.
- Hả? Tình huống gì vậy?
Clay và những người khác đều khựng lại, hoàn toàn bị làm cho ngơ ngác.
Vốn dĩ còn cho rằng cuối cùng Trần Thư cũng thất bại rồi, nhưng con hàng này thế mà lại tự mình nổ tung sao?
Băng Sương Lãnh Chúa cúi đầu, xem đi xem lại cánh tay phải không hoàn chỉnh của mình mà rơi vào trầm tư.
- Ta phát bệnh rồi sao?
Nó vốn không tin tà ma nên lại tiến thêm một bước nữa.
Đùng!
Quả nhiên, chân phải lại trực tiếp bị nổ bay, những mảnh vụn băng bắn tung tóe lên, lộ ra vẻ vô cùng kỳ dị.
- Grao grao grao
Husky phun hỏa cầu về phía xa xa, vả lại cũng không ngắm thẳng vào Băng Sương Lãnh Chúa.
Nó chỉ đang muốn làm cho nhiệt độ trong di tích tăng cao, tất cả những thứ còn lại thì có thể để lại cho đạn hạt nhân …
Đùng đùng đùng!
Băng Sương Lãnh Chúa không ngừng cất bước, thân thể của nó vẫn cứ tiếp tục nổ tung, cảnh tượng có thể gọi là quá mức thần kỳ.
Sinh linh băng tuyết cấp Bạch Ngân Quân Vương cứ kết thúc như vậy đấy sao?
Clay và đám người khác ngây ngẩn cả người, thật sự là không dám tưởng tượng đến viễn cảnh trước mắt, nhưng trong phút chốc, trong lòng bọn họ tràn ngập hưng phấn.
Cuối cùng thì bọn họ cũng có thể nhận được phần thưởng rồi!
- Gia tăng sức mạnh!
Trần Thư vỗ vài cái lên người chú chó ở bên cạnh.
Phút chốc, một luồng Tử Vong Hỏa Trụ được vung ra, khiến cho nhiệt độ trong di tích tăng lên không ít.
Rầm rầm rầm!
Bạo Tạc Dược Tề trong cơ thể của Băng Sương Lãnh Chúa hoàn toàn được kích hoạt.
Cơ thể của nó trong phút chốc đã được một luồng ánh sáng mạnh màu trắng bao phủ lấy, khiến cho người khác khó mà nhìn trực diện được.
- Chết thật! Là đạn hạt nhân!
Clay chấn kinh, cái màn này hắn ta đã quá quen thuộc rồi.
Nếu như không phải kết cấu bảo vệ của di tích thì trước kia hắn ta đã trực tiếp bị mang đi rồi.
- Thế mà lại là một bình dược tề?
Hắn ta suy tư trong lòng, cuối cùng cũng nhìn ra dáng vẻ thật của bom hạt nhân, hoàn toàn không phải cái gọi là vũ khí công nghệ gì cả.
Rầm rầm rầm!
Một luồng ánh sáng chói lòa bao trùm toàn bộ khu di tích, những tiếng nổ bên tai vang lên như tiếng sấm.
Clay và những người khác kinh hồn bạt vía, nhưng may thay có sự bảo vệ của di tích, nếu như thật sự bị đạn hạt nhân đánh trúng, sợ rằng ngay cả xương cốt cũng không còn.
- Nghệ thuật đó!
Trần Thư dang đôi tay ra, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được Bạo Tạc Dược Tề trong khoảng cách gần như vậy.
Đồng thời, trong đầu hắn lại được truyền đến một thông tin:
[Cửa ải ẩn mật đã hoàn thành, đang kết toán phần thưởng…]
Một tiếng đồng hồ sau, âm thanh của vụ nổ dần dần yếu đi.
Điều khiến người ta sợ hãi và thán phục đó là nguyên cả một khu di tích lại không hề bị một chút hư hại nào, chỉ không thấy hình bóng của Băng Sương Lãnh Chúa đâu hết.
- Dùng tốt thật đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận