Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 490: Huyết áp của ta có hơi tăng lên…

- Tổ chức gì?
- Tổ chức tội phạm!
- Dẹp đi!
Hai người Trần Thư lên máy bay, bắt đầu hành trình trở về.
Thành phố Nam Giang, vào lúc trời chạng vạng tối.
- Nhi tử, về rồi sao?
Cha mẹ sớm đã đợi Trần Thư trở về, còn đặc biệt chuẩn bị bữa ăn.
Trần Thư gật đầu một cái, cất hàng lý đi.
Nhìn khung cảnh quen thuộc, trong lòng hắn cũng trở nên an bình.
Người một nhà ngồi quây quần bên nhau rất hòa thuận, thưởng thức bữa tối thịnh soạn.
Cha Trần mở miệng hỏi:
- Nhi tử, vẫn ổn chứ?
Trần Thư ăn một miếng cơm lớn, nói:
- Không sao đâu ạ! Gần đây đói bụng muốn ăn, buồn ngủ lại muốn ngủ, thân thể sao lại không tốt cho được!
- Cha hỏi tên tiểu tử con sao? Cha nói là con không để người khác xảy khác xảy ra chuyện gì chứ?
- ...
Trần Thư giật giật khóe miệng nói:
- Sao có thể được?
- Con sớm đã thấy giáo sư của Hoa Hạ học phủ, hắn ta một mực khen ngợi thiên phú của con tốt, muốn thu nhận con làm đồ đệ! Hơn nữa hắn ta đã mua cho con hai cái hán bảo giá cáo ở trước mặt mọi người!
- Đừng nói nhảm nữa!
Cha Trần Bình nghe thấy thì ngẩn mặt ra.
- Đúng rồi, nhi tử, vừa hay con trở về.
Mẹ đưa cho Trần Thư một bát canh sườn, mở miệng nói:
- Dì hai của con đã giới thiệu cho con một đối tượng, con có muốn tiếp xúc thử một chút không?
- Hả?
Trần Thư đang ăn miếng cơm thì động tác liền cứng đờ lại.
- Mẹ, con mới có mười tám tuổi…
- Con có thể tìm hiểu một chút trước, tiểu cô nương cũng bằng tuổi con đó, sẽ biết dùng smartphone, trời mưa còn biết chạy vào trong nhà…
- Ngừng! Dừng lại một chút!
Trần Thư khẽ nhếch miệng, vẻ mặt đờ đẫn.
Hai người đang đùa con đấy à!
- Mẹ bị làm sao vậy!
Cha Trần Bình cắt ngang lời nói:
- Ta thấy nhi tử và Tiểu Phương Tư cũng rất xứng đôi.
Mẹ mở miệng nói:
- Tư tưởng của ta không đủ cởi mở, không thể để chấp nhận hai tên nam sinh…
- Hơn nữa nếu hai người bọn họ mà ở cùng nhau, không phải làm cho cái nhà này nổ tung à?
- ?
Trần Thư xoa xoa vùng thái dương, đầu chỉ cảm thấy ù ù, nhất thời không phản ứng kịp.
- Hai người cứ từ từ ăn đi, huyết áp của con có tăng lên một chút!
Hắn trực tiếp và hai lần cơm rồi trở về phòng.
Trần Thư nằm ở trên giường, lấy điện thoại ra, con ngươi đảo qua một vòng, phát hiện ra một nhóm bằng hữu.
- Cảm ơn đã mời, ta ở Nam Giang, vừa mới xuống máy bay!
- Tội phạm ở Nam Giang Trần Thư, thành thạo thiêu hủy, phá mìn, lừa đảo các cơ sở kinh doanh khác nhau, giá cả lại rẻ, ai có nhu cầu có thể nói chuyện riêng!
Trần Thư hài lòng gật đầu một cái, lại mở trang web của hiệp hội Ngự Thú Sư, đưa ra thông tin mua lại.
Trong đó bao gồm các dược liệu Hắc Thiết Cấp, các kỹ năng Bạch Ngân Lãnh Chúa Nguyên Tố.
Nếu như có tiền không tiêu phí thì chẳng phải giống như việc kiếm tiền một cách vô ích sao?
Trong lúc Trần Thư còn đang chơi game, tin tức ở trên siêu tín truyền đến.
- Hả? Nhanh như vậy có việc rồi sao?
Hứa Tiểu Vũ:
- Trần Bì, ngươi về đến Nam Giang chưa?
Trần Thư:
- Tiểu Vũ, sao vậy?
Hứa Tiểu Vũ:
- Ta muốn mời ngươi tới nhà ta ăn một bữa cơm, có chút việc…
Trần Thư:
- Không thành vấn đề!
Trần Thư liếm môi, xem ra nàng ta có chuyện cần hắn giúp đỡ.
...
Sáng ngày hôm sau.
- Nhi tử, ra ngoài sao?
- Vâng, không có cách nào khác, nhân duyên quá tốt, vừa về đến nhà đã có người mời đến nhà nàng để ăn cơm.
Trần Thư thở dài, vẻ mặt buồn rầu.
- Tiểu tử thối.
Cha Trần Bình lắc đầu nói:
- Con cũng đã lớn rồi, bất cứ ai mời tới nhà ăn cơm cũng không được ra tay, con biết chưa?
- Cha, con biết rồi! Yên tâm đi!
Trần Thư im lặng mở túi ra lấy ra một chiếc túi nhựa.
- Con sẽ đóng gói!
- ?
Cha Trần Bình khẽ nhếch miệng, con có suy nghĩ nào bình thường hơn không?
- Thực ra ý cha là…
Còn chưa kịp nói xong, Trần Thư đã lao ra khỏi nhà.
Một tiếng sau.
Trần Thư đi đến một biệt thự ở khu Bắc thành phố Nam Giang, hắn lẩm bẩm một câu:
- Sao lại sống trong biệt thự…
- Trần Thư!
Hứa Tiểu Vũ sớm đã đợi hắn.
Lúc này Hứa Tiểu Vũ đang mặc một bộ váy trắng, tóc dài phất phới, trong mắt khi đang cười chỉ nhìn về phía hắn.
- Tiểu Vũ, ngươi quay về thành phố Nam Giang khi nào vậy?
- Ta mới quay về hai ngày trước.
Hai người đi vào bên trong biệt thự, trong sân trồng đầy hoa tươi.
Nam nhân trung niên thần sắc uy nghiêm đang ngồi trên ghế đá, trên tay nhấp một ngụm trà.
Hứa Tiểu Vũ mở miệng nói:
- Cha, đây là đồng học của con, Trần Thư!
- Trần Thư đồng học, xin chào!
Nam nhân trung niên đứng dậy chào đón, trên mặt nở nụ cười tươi.
- Thúc thúc, xin chào!
Sắc mặt Trần Thư bình tĩnh, không thấy bất kỳ sự căng thẳng nào.
- Đúng là tuổi trẻ tài cao!
Hứa Phong mỉm cười, đưa Trần Thư đi vào bên trong biệt thự.
Ngoại trừ người nhà của Hứa Tiểu Vũ, cữu cữu Chu Thực và Chu Thành cũng có mặt ở đó.
- Trần Thư, lâu rồi không gặp!
Trần Thư nhếch mép cười, ân cần chào hỏi:
- Chào hai Chu thúc!
Lúc này đã là giữa trưa, mọi người đi tới phòng ăn, trên bàn đã bày đủ loại đồ ăn ngon.
- Tiểu Trần ngồi đi, cứ coi như nhà mình là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận