Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1109: Ta liếc mắt một cái là đã nhìn ra ngươi không phải là người rồi (2)

Đúng lúc này, vẻ mặt hắn ta chấn động mãnh liệt, hắn ta bỗng cảm nhận được khí tức Hoàng Kim Cấp sau lưng Trần Thư.
Hắn ta hét lên:
- Đệt mẹ nó chứ, ngươi đang bị Hoàng Kim Ngự Thú Sư truy sát đấy à?
- Trong học phủ cũng chỉ có ngươi là huynh đệ tốt của ta mà thôi, giúp ta một tay đi!
Trần Thư ngay lập tức điều khiển Slime Trùng Phong lên trước, thu hẹp khoảng cách với Bạch Dương.
- Con mẹ nó chứ! Đồ sao chổi!
Bạch Dương rống lên, đồng thời triệu hoán hai Khế Ước Linh còn lại ra, đồng loạt phóng kỹ năng về phía Trần Thư.
- Ngươi cũng Bạch Ngân rồi à? Được đấy chứ!
Trần Thư nhếch mép cười, Slime trực tiếp đối đầu với đủ loại kỹ năng rồi tới gần Bạch Dương,
- Đừng sợ, chỉ cần chúng ta hợp lực thì hoàn toàn có thể chống lại lão ta thôi!
- Ta cầu xin ngươi cút sang một bên được không vậy hả!
Bạch Dương tái mét mặt mày, trong lòng đã mắng Trần Thư hết lần này tới lần khác.
Vút vút vút ~
Trong tích tắc, hàng trăm luồng Băng Thứ sắc bén đánh tới, trực tiếp bao phủ lấy hai người bọn họ.
- Đậu xanh rau má!
Trần Thư nhanh chóng chui trở lại vào trong bụng của Tiểu Hoàng.
Mà Bạch Dương cũng điều khiển ba Khế Ước Linh liều mạng ngăn cản, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.
Băng Thứ bắn mạnh tới như những hạt mưa, uy thế cực kỳ đáng sợ.
Bang bang bang!
Một tia sáng màu xanh lam xuất hiện trong mắt Slime, thiên phú Băng Ngự bắt đầu phát huy tác dụng, không có áp lực mà chống đỡ Băng Thứ.
Nhưng Bạch Dương thê thảm hơn nhiều, một Khế Ước Linh trực tiếp bị thương nặng, thậm chí đùi phải của hắn ta cũng bị đâm thủng mà đang đau đớn kêu rên.
Trì hoãn một lát như vậy thôi nhưng Hoàng Kim Ngự Thú Sư đã thành công bắt kịp.
- Xem ra ngươi không chạy thoát được rồi!
Bốn Hoàng Kim Khế Ước Linh của lão nhân gầm lên, trong mắt tràn ngập sát ý.
Ánh mắt của lão ta nhìn về phía Bạch Dương đang bị thương nặng ở một bên rồi nói:
- Ta sẽ giết đồng bọn của ngươi trước vậy!
- Trần Thư, cứu ta!
Vẻ mặt Bạch Dương kinh hãi mà vội vàng la lên.
Trần Thư nhếch mép cười, trong mắt có vẻ kỳ lạ, sau đó nói:
- Đừng sợ, Bạch thiếu! Ta đến giúp ngươi ngay đây!
Một giây sau, trên vai của hắn xuất hiện một khẩu súng phóng tên lửa.
Vút ~
Tên lửa lao tới với tốc độ cực nhanh, trực tiếp nhắm thẳng vào người Bạch Dương!
- Đệt mẹ!
Vẻ mặt Bạch Dương chấn động mãnh liệt, hắn ta không ngờ đến cảnh tượng trước mắt này.
- A!
Mặc dù Khế Ước Linh của hắn ta vẫn ra tay nhưng không thể chặn lại hoàn toàn sức mạnh của tên lửa được.
Trong lúc nhất thời, hắn ta phun ra một miệng máu to, trong mắt tràn ngập oán độc.
- Ngươi!
Hắn ta thật sự vô cùng ngơ ngác. Tuy hai người bọn họ có thù oán nhưng dù gì thì cũng là bạn học với nhau mà.
Theo phán đoán của hắn ta, mặc dù Trần Thư là tội phạm Nam Giang nhưng ít nhất hắn sẽ không làm hại người vô tội, nói không chừng khi nhìn thấy hắn ta bị thương thì còn có thể để hắn ta chui vào trong miệng của Slime để tránh nguy hiểm cũng nên.
Tuy nhiên, tình hình thực tế lại hoàn toàn ngược lại, vậy mà con hàng này lại trực tiếp hạ sát thủ.
Quan trọng nhất chính là, con mẹ nó, chỗ này là ở trên Lam Tinh đấy, ngươi không thể ra tay ở Dị Không Gian được à?
- Bạch thiếu, ta đang giúp ngươi giải thoát đấy chứ!
Vẻ mặt Trần Thư rất kỳ quặc, trong mắt có ý cười hài hước.
- Ngươi… Ngươi nhìn thấu được à?
Bạch Dương nhìn nụ cười của hắn rồi bỗng hỏi một vấn đề không hiểu đầu đuôi ra sao.
- Ngươi nghĩ sao?
Trần Thư nhếch mép cười, sau đó nói:
- Yêu nghiệt to gan! Ta liếc mắt một cái là đã nhìn ra ngươi không phải là người rồi!
- ?
Khóe miệng Bạch Dương giật giật. Đậu má, bây giờ rồi mà ngươi vẫn còn muốn nhục mạ người ta đúng không?
- Rốt cuộc là ta đã làm cái gì hả?
Hắn ta chỉ vào chính mình, trên trán viết đầy dấu chấm hỏi.
- Chỉ với thiên phú của Bạch Dương ngươi mà cũng có thể đột phá đến Bạch Ngân Cấp được à?
Trần Thư trừng mắt nhìn hắn ta rồi nghiêm túc nói:
- Nói không chừng là ngươi đã tu luyện tà công nào đó cũng nên! Hôm nay, Trần Thư ta muốn trảm yêu trừ ma!
Hắn vừa dứt lời thì có một viên Thiên Hỏa Vẫn Thạch vô cùng to lớn rơi xuống.
- Mẹ kiếp! Ngươi phát điên thật đấy à!
Vẻ mặt Bạch Dương đột ngột thay đổi, thật sự không thể nào hiểu được mạch não của Trần Thư.
Con mẹ nó chứ, đây cũng không phải là kiểu phim giả tưởng hay gì đó, trảm yêu trừ ma cái rắm ấy!
Thế này thì không phải thuần túy là phát điên rồi sao?
Gào!
Ba Khế Ước Linh của hắn ta run như cầy sấy, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng.
Vẫn Thạch trên không trung quá đáng sợ, không phải là thứ mà bọn chúng có thể chống lại nổi!
Ngay tích tắc khi Vẫn Thạch sắp rơi xuống, một bức Tường Băng màu xanh lam đột nhiên xuất hiện!
Ầm ầm!
Bức Tường Băng bị phá thành mảnh nhỏ, biến thành vô số vụn băng, nhưng Vẫn Thạch cũng nổ tung, bị chặn lại thành công.
Trần Thư khẽ giật mình, thân thể lảo đảo, suýt chút nữa thì đứng không vững.
Bang bang bang!
Chỉ thấy vẻ mặt Kim Sắc Cự Hùng Hoàng Kim Cấp dữ tợn, đang tiến hành cận chiến với Slime.
Bạn cần đăng nhập để bình luận