Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1344: Trần Thư vs Ngọc Viên

- Thực ra ta thì đồng ý mà.
Hắn ta tin tưởng Trần Thư, cho dù hắn có danh xưng là tội phạm Nam Giang, nhưng tên này trước giờ chỉ chơi đểu người ngoài thôi.
- Vậy thì thế đi.
Trần Thư gật gật đầu, lựa chọn thứ ba và thứ tư giải thưởng na ná nhau nhưng mà không ra tay thì vẫn là phương án tốt nhất. Hơn nữa Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư, hắn không nắm chắc phần thắng.
Vương Tuyệt hít một hơi thật sâu, cười khổ, nói.
- Vấn đề là nếu ta làm vậy khả năng cao là ta sẽ bị bố ta đánh chết.
- Không đến mức đó chứ.
- Cũng tương đương vậy đấy.
Vương Tuyệt nói.
- Cho dù Vương Viên không phải người tốt, nhưng nói gì thì nói, hắn ta cũng mang họ Vương, bố ta thà đưa tiền cho hắn ta còn hơn.
- Ngươi giải thích với bố ngươi một chút đi, nói là ta chỉ giữ vậy thôi, tiền thì vẫn là của gia đình ngươi.
Trần Thư nói, hắn đúng là chẳng có ý đồ gì với tài sản của Vương Tuyệt cả.
- Anh ơi…
Vương Tuyệt quay đầu lại, nghiêm túc nói.
- Ngươi là tội phạm Nam Giang đấy.
Cho dù thiên phú của Trần Thư cao đến mức khiến người khác phải kinh ngạc, sức chiến đấu cũng đáng sợ, nhưng trong mắt đại đa số người khác, hắn vẫn là một tên tội phạm, không phải người của phe chính nghĩa.
- Không phải chứ…
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói.
- Nhân phẩm của ta mà không đáng tin tưởng á?
- …
Vương Tuyệt im lặng không nói gì, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.
- Được thôi.
Trần Thư vò vò đầu, không tự chuốc nhục nữa.
Hắn thở dài một cái rồi nói.
- Thế thì dùng ta dùng plan D đi.
- Cái gì D cơ?
- Tức là kế hoạch thứ tư ấy.
- …
Miệng Vương Tuyệt khẽ mở, nói cái thứ tiếng gì thế này.
Trần Thư ho nhẹ vài tiếng rồi nói.
- Nếu ta với hắn ta đánh nhau một trận, lại còn thắng nữa thì tin rằng hắn ta sẽ không dám động vào ngươi nữa đâu.
Bây giờ Vương Tuyệt là một trong bốn người mạnh nhất trong Cuộc thi Ngự Thú Thế Giới, rất có danh tiếng thế nhưng hắn ta vẫn chỉ là một Bạch Ngân Cấp thôi, hơn nữa Khế Ước Linh đều là Khế Ước Linh phù trợ.
Vương Viên không sợ gì Vương Tuyệt cả, hơn nữa hắn ta vẫn luôn rất tự phụ, tự cho rằng khi Vương Tuyệt là Hoàng Kim Cấp thì mình đã là Vương Cấp rồi.
Còn về người có quan hệ tốt với Vương Tuyệt, sợ là chỉ có bọn Trần Thư mới chịu đứng sau cổ vũ cho hắn ta thôi.
Tần Thiên và Liễu Phong cho dù mạnh thì cũng chỉ là thầy giáo trong học phủ thôi. Đến khi bọn họ tốt nghiệp thì sợ là chẳng rảnh để mà quan tâm đến họ nữa, bởi vì phải dẫn dắt học sinh của khóa sau.
Nếu không cần phải lo lắng về cường giả của học phủ thì người mà Vương Viên phải kiêng dè chỉ còn Trần Thư thôi.
Thế nhưng Trần Ngư là Bạch Ngân Tam Tinh vẫn không thê thay đổi mục đích của hắn ta, dù sao thì hắn ta cho rằng Trần Thư chỉ là một tên Bạch Ngân Cấp thôi, không thể ảnh hưởng gì nhiều đến hắn ta được, chỉ có danh tiếng thôi.
- Hửm? Cái này thì được nhỉ.
Vương Tuyệt gật đầu liên tục, nói.
- Đại ca, ta nhờ ngươi hết đấy.
- Quả đoán vậy sao?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói.
- Ngươi tin ta đánh được Hoàng Kim Ngự Thú Sư thật sao?
Sức chiến đấu của Husky của hắn rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Hoàng Kim Khế Ước Linh bình thường, thế nhưng Không Gian Thố và Tiểu Hoàng thì vẫn kém hơn nhiều, muốn đánh bại Hoàng Kim Ngự Thú Sư không đễ dàng đâu.
- Không phải lo, Khế Ước Linh của Vương Viên…
Đúng lúc này, Vương Tuyệt đến gần nói gì đó. Mặt Trần Thư vui lên ngay lập tức, hắn ta gật đầu đồng ý.
Hai người họ khoác vai nhau, vừa đi vừa cười, rời khỏi chỗ đó.

Hai người họ về ký túc xá, A Lương và Tiểu Tinh lập tức đến vây xung quanh.
- Lão Vương, ngươi không sao chứ?
A Lương vội vàng hỏi.
- Vậy mà dám có ai trong học phủ dám động vào ngươi sao?
- Có ta ở đây thì làm sao mà xảy ra chuyện gì được.
Trần Thư nhướng vai, nhìn Vương Tuyệt, ra hiệu cho hắn ta bằng ánh mắt.
Vương Tuyệt gật đầu, lập tức lôi điện thoại ra nhắn tin cho Vương Viên.
Khi Vương Viên nhận được tin nhắn, hắn ta đơ ra, thậm chí hắn ta còn thấy có chút nực cười.
Một Bạch Ngân Cấp Tam Tinh mà dám đánh một Hoàng Kim Ngự Thú Sư như hắn ta sao? Đùa kiểu gì hay vậy?
Hắn ta từng xem Trần Thư thi đấu rồi, con Husky đó đúng là mạnh như Hoàng Kim Khế Ước Linh, có thể thực hiện trận chiến vượt cấp, nhưng cũng chỉ đến mức đó thôi.
Hai con Khế Ước Linh kia của Trần Thư đều không quá mạnh, hơn nữa Hoàng Kim Ngự Thú Sư có đến bốn con Khế Ước Linh, đó là ưu thế lớn nhất.
- Hắn ta đồng ý rồi.
Vương Tuyệt nhướng mày, hắn ta thấy rất vui.
- Được.
Trần Thư gật đầu, đảo mắt một vòng rồi lẩm bẩm.
- Ngày mai phải lừa được tên kia tí tiền mới được.
- Đồng ý gì cơ?
A Lương hỏi, hắn ta không hiểu hai người họ đang nói chuyện gì.
- Ngày mai ta sẽ đánh Hoàng Kim Ngự Thú Sư tơi tả.
Trần Thư nhoẻn miệng cười, hắn thấy hơi ngứa tay rồi, hắn chưa bao giờ tỉ thí một cách đường đường chính chính với Hoàng Kim Ngự Thú Sư.
- Ngươi.
A Lương và Tiểu Tinh quay sang nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.
- Tự cống đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận