Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1720: Ngươi nói xem nên cứu hay không cứu đây?

- Được rồi!
Trần Thư phủi tay, đến trước mặt Kiều Na và nói:
- Ngươi có vấn đề gì không? Ta đặc biệt tới đây để cứu ngươi!
- Đặc biệt?
Thần sắc Kiều Na quái dị, hắn làm sao có thể nói lời này ra khỏi miệng.
Nếu không phải nàng lên tiếng, con hàng này cũng chả thèm nhìn nàng một chút.
- y…
Trần Thư cười khan một tiếng, sau đó nói:
- Có đặc biệt hay không cũng không quan trọng? Quan trọng là có cứu được ngươi hay không?
- …
Kiều Na lắc đầu nói:
- Là lão tổ tông nhờ ngươi xuất thủ phải không.
Trong thâm tâm nàng ta biết rằng liên minh đã trả một cái giá không hề nhỏ để mời Trần Thư giúp đỡ.
Phí xuất hiện của con hàng này cao hơn rất nhiều so với các Vương cấp bình thường!
- Quan trọng nhất là ta thích giúp đỡ người khác thôi.
Trần Thư khẽ cười nói:
- Ta cứu ngươi ra trước!
Nói xong, trên cơ thể Kiều Na xuất hiện một ấn ký không gian, đang định thuấn di thì sương mù xung quanh nàng ta rung chuyển.
Rõ ràng là thuấn di lại không thành công!
- Hả?
Trần Thư nhíu mày, trực tiếp yêu cầu Thỏ Không gian gia tăng cường độ, đồng thời lấy ra một lọ truyền tống dược tề phiên bản cường hóa.
- Vù vù…
Thỏ Không Gian Thỏ tung ra kỹ năng của mình mà chỉ vào Kiều Na.
Trần Thư hơi giật mình, chỉ thấy sương mù màu xanh lá đang lan tràn khắp người Kiều Na, thậm chí có một ít độc khí đã xâm nhập vào.
- Chúng ta không thể miễn cưỡng rời đi sao?
Hắn tự lẩm bẩm, nếu lại tung ra kỹ năng, e rằng sương mù sẽ xâm nhập vào cơ thể ngay lập tức, dù là thần tiên cũng khó cứu nổi Kiều Na.
- Oái…
Kiều Na cau mày, vẻ mặt đầy đau khổ vội vàng nói:
- Sương mù trên người ta … có đầu nguồn, ta đã từng thấy ngay trong hang động.
Gần như vừa nói xong, nàng ta trực tiếp ngủ thiếp đi.
- Đầu nguồn?
Vẻ mặt của Trần Thư giật mình, hắn nhanh chóng nhìn quanh và tìm kiếm toàn bộ hang động, nhưng không phát hiện ra điều gì khả nghi.
- Không thể nào, ta tự mình ra tay, làm sao có thứ gì có thể ẩn dấu được?
Trong mắt hắn ta hiện lên một tia suy ngẫm rồi hắn hạ mệnh lệnh cho Thỏ Không Gian.
Ngay lập tức, hàng trăm dấu ấn không gian xuất hiện ở nhiều vị trí khác nhau trên vách hang, nhưng chúng không biến thành Không Gian Lợi Nhận để ngăn không cho hai lãnh chúa Biến bức ở cửa hang chú ý.
- Lại tới!
Trần Thư lại để cho Thỏ Không Gian ném ra hàng trăm dấu ấn. Nhưng một trong những dấu ấn không xuất hiện trên vách hang, mà lơ lửng giữa không trung.
- Tìm thấy rồi!
Biểu cảm của hắn thay đổi, ngay lập tức điều khiển dấu ấn thành Không Gian Lợi Nhận.
- Ầm!
Một âm thanh lanh lảnh xuất hiện, chỉ thấy không gian bị bóp méo, sau đó một tinh thạch màu trắng xuất hiện rơi xuống.
- Quả nhiên…
Trần Thư nhặt tinh thạch trên mặt đất lên, bên trong nó, một giọt chất lỏng màu xanh lục đang được phong ấn.
- Rõ ràng là dùng Không Linh Thạch làm vật chứa.
- Không gian có thể bị ăn mòn? Cái gì mà nghịch thiên vậy?
Hắn tự lẩm bẩm, biết rằng đây có lẽ là đầu nguồn mà Kiều Na nới tới.
- Vù vù.
Vào lúc này, chất lỏng màu xanh lục phát ra hào quang sáng chói, màn sương xanh trên người Kiều Na khẽ run lên, hiển nhiên nó đã bị cưỡng ép thu nạp vào Không Linh Thạch.
Đồng thời, toàn bộ khí độc trong hang động khổng lồ cũng bị hút vào, không ngừng hòa vào chất lỏng màu xanh lục. Tình cảnh trở nên khả quan hơn.
Theo khí độc truyền vào, độc tính của chất lỏng màu xanh lá cây tăng vọt, Phần bên trong của Không Linh Thạch liên tục bị bóp méo và đang bị ăn mòn nhanh chóng, nhanh chóng bị lấp đầy bởi các vết nứt.
Lý do tại sao Bức Hoàng đặt khí độc khắp nơi trong nhà của mình là để làm suy yếu chất lỏng màu xanh lá cây, cũng như lưu trữ nó bằng Không Linh Thạch. Một lúc sau, toàn bộ sương mù độc hại trong hang lớn đã tan biến.
- Quá nghịch thiên.
Trần Thư tự lẩm bẩm, nhưng nét mặt của hắn hơi thay đổi ngay lập tức, một âm thanh rít lên lờ mờ trong tai hắn.
Hai con Biên Bức Vương cấp tam tinh ở cửa hang có lẽ đã nhận ra rồi!
Trần Thư vội vàng nói:
- Thỏ, ngươi thu hồi nó không?
- …
Thỏ Không Gian nhìn Không Gian Thạch rách nát với ánh mắt như ngươi đang đùa ta đấy à.
Thứ này có thể ăn mòn cả không gian, nó không thể chịu đựng được, thậm chí có thể phá hủy tất cả đồ vật trong không gian của nó.
- Cứ như vậy mà bỏ cuộc sao?
Trong mắt hắn hiện lên vẻ không cam lòng, nhận ra thứ này cũng là bảo vật, có khả năng là Truyền Kỳ cấp.
Để một tội phạm buông tha bảo vật trong tay chả nào đang đòi mạng hắn cả.
Rầm rầm rầm!
Cửa hang truyền đến tiếng hét ầm vang, và con tử sắc Biên Bức đang gần trong gang tấc!
Bộ não của Trần Thư phải chạy cực nhanh, CPU sắp bốc cháy rồi.
Nhưng trong phút chốc, thần sắc hắn chấn động, trong đầu lóe lên ý tưởng, hắn lấy một chai thủy tinh trông khá bình thường ra.
Hắn nhét Không Linh Thạch vào trong chai, nhưng vì thể tích quá lớn nên nó bị kẹt ở miệng chai.
- Đập nát cái này đi!
Thỏ Không Gian quyết đoán ném ra mười đạo Không Gian Ấn Ký, Không Gian Ấn Ký hóa thành lưỡi dao sắc bén, trong nháy mắt chém vỡ Không Linh Thạch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận