Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 176: Vương Thúc! Ngươi đến thu dọn tàn cuộc đi này! (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Tối qua khi chạm trán với bộ đôi Lưu đầu trọc, hắn đã chọn cách bỏ chạy ứng với điều kiện của phương án 2 nên nhận được một bình Tàng Hình Dược Tề.
Trần Thư triệu hồi Slime, đút cho nó thử một chút xem thử hiệu quả thế nào.
Hắn lộ vẻ kinh ngạc, quả nhiên Slime đã thật sự biến mất!
- Ôi mẹ ơi, quá tuyệt vời! Đúng là đồ tốt có khác!
Trần Thư vốn cho rằng nó chỉ là đồ vô dụng, nhưng nào có ngờ hệ thống lại ban thưởng cho hắn một Dược Tề công hiệu đến vậy.
Hai phút sau, cơ thể Slime bỗng biến hình trở lại.
- Ta mới chỉ cho nó uống một phần mười lọ, điều đó có nghĩa là Dược Tề này có thể tàng hình được trong hai mươi phút!
Trần Thư suy tư một lúc lâu rồi cầm lọ Dược Tề lên uống thử một ngụm, quả nhiên cơ thể hắn cũng biến mất.
Trần Thư thu hồi Slime lại rồi chạy như điên về phía con hẻm tối tăm đó.
Thời gian có hạn!
Hắn nhanh chóng tiến về phía cuối con hẻm, hóa ra đây là một tòa nhà nhỏ ba tầng có sân.
Két!
Trần Thư nhẹ nhàng mở cửa, chuẩn bị đi vào trong nhà.
- Này?
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Trần Thư giật bắn mình, hắn bất động tại chỗ, lo sợ bị phát hiện.
- Sao các ngươi không khóa cửa hả?
Tiếng bước chân của một gã đàn ông truyền đến.
Trần Thư thừa lúc hắn ta chưa đến gần thì vội đi vào trong nhà, thoáng nhìn qua thấy có tám người tụ tập trong sân.
Lưu đầu trọc cởi bỏ chiếc áo bông màu hồng phấn, phàn nàn nói:
- Cái thứ này mặc vào chỉ tổ nóng, nóng thật đấy, giống y như mấy kẻ tâm thần.
Một nam tử trung niên lên tiếng:
- Đó chẳng phải là vì ngươi muốn thu hút đám người của Trấn Linh Cục sao?
- Lý Ca này, chúng ta thật sự phải giết người của Trấn Linh Cục sao?
Một tên hoảng hốt lên tiếng hỏi.
Tên nam tử đeo kính nói:
- Chỉ khi nào nước ở thành phố Nam Giang bị khuấy đục thì khi đó mới chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta tẩu thoát.
Cho đến bây giờ, Trấn Linh Cục vẫn cho rằng Lưu đầu trọc chỉ có một tên nên chắc hẳn sẽ không điều động nhiều người đến bắt hắn ta đâu.
Nếu thật sự bị phản công thì Trấn Linh Cục chắc chắn sẽ bị thương vong nặng nề.
- Làm thế nào bây giờ? Cái tên học sinh đào tẩu kia đã biết mặt chúng ta rồi, Trấn Linh Cục sẽ không để cho chúng ta trốn thoát một cách dễ dàng như vậy đâu.
- Chúng ta vẫn còn thời gian mà, lập kế hoạch tẩu thoát trước đã!
Trần Thư ở một bên nghe lén, không nghĩ rằng đám người này lại hung tàn đến vậy.
Hắn nhìn bốn phía nhưng vẫn không thấy bóng dáng hai người Tạ Tố Nam đâu.
Thừa lúc Tàng Hình Dược Tề vẫn còn công hiệu, hắn bèn lẻn vào một căn phòng ở trên tầng ba. Tại căn phòng bên trong cùng của tầng một, hắn tìm thấy hai người Tạ Tố Nam đang nằm bất tỉnh nhân sự .
- Tiện lợi quá đi!
Trần Thư lại triệu hồi Golden Slime, hắn liền mang hết số Tàng Hình Dược Tề còn lại cho nó uống.
- Haiz, đây là muốn ép ta phản công đây mà!
Slime ẩn thân lặng lẽ bước ra ngoài sân.
- Slime! Xoay nào!
Trần Thư không sử dụng tuyệt chiêu phóng to, vì thân hình Slime dài hơn mười mét, nếu không cẩn thận thì có thể sẽ làm sập những tòa nhà nhỏ và gây thương vong cho những dân cư xung quanh.
Hắn vốn dĩ chỉ muốn đánh trả đám người trước mặt thôi.
Chỉ thấy Slime trực tiếp dùng kỹ năng Trùng Chàng, đánh tới tấp về phía đám người đó.
Tên đeo kính tỏ ra phấn khích, trên người hắn ta tỏa ra một năng lượng tích cực, nói rằng.
- Mọi người đừng vội bi quan! Chỉ cần chúng ta dốc toàn tâm toàn lực, chịu khó làm ăn chân chính để hướng đến tập thể hóa, quy mô hóa, dây chuyền hóa và cố gắng cân bằng thu chi trong ba năm, thì chỉ trong vòng năm năm thôi lợi nhuận sẽ tăng gấp đôi và chỉ trong vòng có mười năm chúng ta sẽ huy động được vốn đầu tư để đưa ra thị trường! Rồi chúng ta sẽ có một tương lai hoàn toàn mới…
Ầm!
Ngay lúc hắn ta đang diễn thuyết thì đột nhiên vặn vẹo cơ thể cứ như bị một chiếc xe tải lớn va vào.
Ngay sau đó, hắn ta bị hất văng ra xa rồi đập mạnh vào tường, toàn thân mềm nhũn, co giật liên hồi.
- ?
Cả đám người phía dưới đều sửng sốt, tiết mục gì thế này?
Bỗng có người lên tiếng:
- Lý Ca! Đừng có diễn nữa! Mau đứng dậy tiếp tục bàn về việc đầu tư đi nào!
- Diễn cái rắm ấy! Lòi ruột luôn rồi kìa!
Ai đó đã kịp phản ứng, cảnh giác nhìn xung quanh.
Ầm!
Lại thêm một tiếng động mạnh nữa, một người bị hất văng ra trên không trung, không ngừng nôn ra máu, trông vô cùng đau đớn.
- Có kẻ địch!
Cuối cùng, bọn họ cũng kịp phản ứng lại, ai nấy lập tức triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra.
Đám người trước mắt này chí ít cũng đều là Ngự Thú Sư cấp 8, không chỉ có thực lực mà còn phối hợp với nhau hết sức ăn ý, nếu không thì chúng cũng sẽ không thể tồn tại được ở thành phố Nam Giang lâu đến như vậy.
Một người đứng phía sau Khế Ước Linh thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng ngay lúc này, hắn ta chợt cảm thấy có tiếng gió vù vù phía sau lưng mình, hắn ta lại bay thẳng ra xa.
- Chính là Khế Ước Linh Ẩn Thân! Tất cả đều phản công vô ích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận