Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1492: Nam tử hắc y tương đối thần bí (2)

Trần Thư hơi giật mình, còn tưởng là Đại Lực sẽ tiêu luôn chứ.
Đúng lúc này, vẻ mặt của hắn ta khẽ động, dường như đã phát hiện ra điều gì đó mà nhìn về một phương hướng.
Chỉ thấy một thí sinh trung niên vẫn mang vẻ mặt bình thường, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.
Chính là Mộc Thổ đại sư ở phố Mỹ Thực ngày hôm qua!
- Hắn ta đang nhìn mình à?
Trần Thư nhíu mày. Lúc nãy, hắn rõ ràng đã nhận ra mình bị theo dõi, hơn nữa hắn có thể khẳng định chính là người này nhìn mình!
- Không phải là kẻ thù nào đó đấy chứ?
Hắn sờ cằm, trong mắt dần có sát ý:
- Vậy mà lại dám nhìn lén mình à, hay là tối xoẹt cổ tên này luôn cho rồi nhỉ…
Nhưng nếu hắn ám sát thí sinh thì tất nhiên Tứ Đại Vương Cấp sẽ điều tra, đến lúc đó lại thêm một chuyện phiền phức nữa.
Trong mắt Trần Thư có chút rối rắm.
Thời gian thi đấu của vòng thi đấu đầu tiên nhanh chóng kết thúc.
Ngoại trừ hai Hoàng Kim Linh Trù chưa kịp nấu xong ra, chín mươi tám người còn lại đều thành công hoàn thành.
Hai người đó không làm ầm ĩ, vốn dĩ trình độ của bọn họ cũng chỉ đủ dạo qua vòng một mà thôi…
Người dẫn chương trình đi lên phía trước và nói:
- Bây giờ xin mời ban giám khảo đến từ Hiệp hội Linh Trù thế giới của chúng ta lên sân khấu!
Chỉ thấy từ trong đám đông xuất hiện mười lão nhân tóc trắng xoá, bọn họ bước lên thảm đỏ rồi đi đến ghế giám khảo ở hàng trước nhất.
Mười người này đều là những Linh Trù có tư cách lâu năm nhất trên thế giới, mặc dù đã rút lui ra khỏi Linh Trù Giới, nhưng uy vọng của bọn họ vẫn là thứ mà những người còn lại không thể sánh bằng.
Ngoài mười vị giám khảo ra thì còn có các công cụ thông minh tiên tiến nhất dùng để phân tích dinh dưỡng, thành phần,… của các nguyên liệu nấu ăn. Đây cũng là một loại tham khảo để chấm điểm.
Thí sinh đầu tiên, Alan Brown mang món ăn của bản thân lên, mặt mang vẻ mong đợi mà đặt lên chỗ của các giám khảo.
Hắn ta thành thật đứng sang một bên, cung kính như một học sinh, trước mặt mười người này thì bọn họ cũng chỉ là hậu bối mà thôi.
- Món ăn Vương Cấp trung phẩm, Thịt Rồng Hấp Tuyết!
Vẻ mặt mười vị giám khảo khẽ thay đổi, sau đó bọn họ bắt đầu nếm thử, không lâu sau mỗi người đưa ra điểm của mình.
Là Linh Trù cao cấp, chính bản thân bọn họ đều đã là những mỹ thực gia hàng đầu, có thể dễ dàng thưởng thức ra trình độ của các món ăn.
Cuối cùng, Linh Trù đầu tiên lấy được tám mươi tám điểm, về cơ bản đã có thể thuận lợi tiến vào vòng trong.
Các thí sinh phía sau bước lên sân khấu theo thứ tự, có người xúc động, có người thất vọng, cũng có người trông vẫn như thường.
Những Linh Trù hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới giống như những học sinh đang chờ lão sư đến kiểm tra vậy.
Rất nhanh đã đến lượt Trương Đại Lực ra sân!
- Không tệ…
Lão nhân đầu tiên nhìn về phía Trương Đại Lực, không khỏi kinh ngạc đối với tuổi của hắn ta.
Một thí sinh trẻ như vậy quả thực khá hiếm thấy.
Nhưng tán thưởng thì tán thưởng, thành tích cụ thể vẫn phải quyết định dựa trên trình độ.
Một khi đã có ý riêng thì rất có khả năng khiến cho bọn họ thân bại danh liệt. Đến cảnh giới hiện tại của bọn họ, bọn họ đã không còn để ý tiền tài mà chỉ coi trọng thanh danh của chính mình. Đây cũng là lý do tại sao bọn họ có thể làm ban giám khảo được.
- Ồ? Món ăn cấp hoàn mỹ à?
Người đầu tiên chỉ mới nếm thử một miếng là đã đoán ra được phẩm cấp của món ăn ngay.
Trong lúc nhất thời, những người bên cạnh đều có vẻ giật mình, không ngờ mới vòng đầu tiên của trận tranh tài mà đã xuất hiện món ăn cấp hoàn mỹ rồi.
Điều này còn hiếm hơn cả các món ăn Vương Cấp nữa đấy!
- Ta cho chín mươi điểm!
- Không chỉ là món ăn cấp hoàn mỹ mà hơn nữa, Vẫn Hỏa Ngư rất khó chế biến, độ khó của việc nấu món này còn cao hơn cả một bậc, ta cho chín mươi hai điểm!
- Cao như vậy sao? Các ngươi hơi làm quá rồi đấy!
Vị giám khảo thứ ba nhíu mày, sau đó cũng nếm thử một miếng.
Một giây sau, lão ta quả quyết cho số điểm cao là chín mươi tư điểm…
Cuối cùng, món ăn của Đại Lực đạt được chín mươi hai điểm, có thể nói là một món ăn xuất sắc hiếm có.
Mà ngay lúc Cúp Thực Thần đang chấm điểm, tại sân bay thủ đô Nam Thanh Quốc, có một nam tử mặc áo đen hạ cánh.
Ngũ quan của hắn ta trông vẫn còn trẻ, nhưng tóc hai bên thái dương đã hơi trắng khiến cho người khác không thể đoán ra được tuổi thật của hắn ta.
Mà điều quan trọng hơn chính là, cả người hắn ta không có lấy chút cảm giác tồn tại nào cả, giống như chỉ là một cục đá ven đường, là lá rụng có thể nhìn thấy ở bất cứ nơi đâu, cũng không khiến cho một kẻ nào chú ý đến.
Hai mắt của nam tử này đờ đẫn mà lẩm bẩm:
- Trần Thư…
Kết quả đấu vòng loại của Cúp Thực Thần rất nhanh đã được công bố.
Năm mươi người bị loại ngay tại chỗ, thậm chí trong đó có không ít Linh Trù Vương Cấp.
Có lẽ bọn họ muốn giữ lại át chủ bài trong vòng đầu tiên, hoặc có người làm lỗi ngay tại hiện trường mà dẫn đến phẩm cấp của món ăn bị giảm sút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận