Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1520: Cùng là Hoàng Kim, không thể giống nhau được sao? (2)

Khi năm người họ đang đoán thì một trận chiến đã xuất hiện ra ở ngay trước mắt.
Bọn họ không có ý nghĩ muốn đến giúp, chỉ đứng yên xem thôi.
Bây giờ Trần Thư vẫn là tội phạm trên lệnh truy nã của Liên minh Quốc Tế, thân phận của đám Ngự Thú Sư tự do này cũng không rõ, hai bên đánh nhau, bọn họ không cần phải tham gia vào làm gì.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Các kỹ năng tỏa ra ánh sáng ập đến. Trong đó thậm chí còn có uy thế của Hoàng Kim Cấp.
- Ồm ộp.
Đôi mắt to tròn ngây ngốc của Tiểu Hoàng hơi nhắm lại, nó rơi vào trạng thái Thùy Mộng Sát luôn.
Các kỹ năng ập đến, thế nhưng nó còn chẳng bị rách da, nó phòng ngự được một cách rất hoàn hảo.
- Ờm, sao lại thế chứ?
Trong ánh sáng mà quả bom tạo ra, một Hoàng Kim Ngự Thú Sư hơi híp mắt lại, hình như hắn ta nhìn thấy được sự tấn công của mình không có tác dụng gì cả. Khi hắn ta chuẩn bị tấn công thêm một lần nữa thì cơ thể màu vàng trước mắt tự dưng to ra.
Ánh mắt hắn ta đầy vẻ kinh ngạc, sau đó, sắc mặt hắn ta lại thay đổi. Không phải là Slime to lên đâu, nó đang lại gần với tốc độ cực nhanh đấy.
- Uỳnh.
Hắn ta còn chưa kịp phản ứng lại thì bốn con Khế Ước Linh và cả chính hắn ta đã bị cho bay ra chỗ khác rồi.
Ngay lập tức, ngoài con rùa màu tím là hệ phòng ngự ra thì ba con Khế Ước Linh còn lại đều thổ huyết, chúng không chịu được sự tấn công đáng sợ như vậy.
- Mẹ nó chứ, mọi người không phải đều là Hoàng Kim Nhất Tinh sao, cùng là Hoàng Kim Cấp, không thể giống nhau được sao?
Mặt nam nhân đó đầy vẻ sững sờ, ánh mắt đẩy vẻ khó tin.
Thế nhưng, sự tấn công của Trần Thư mới là sự bắt đầu thôi.
Một giây sau đó, ba hỏa trụ có uy lực đáng sợ ập đến, bao trùm lấy ba con Khế Ước Linh đang thổ huyết.
Nam nhân không ra mệnh lệnh gì cả, Khế Ước Linh mở kỹ năng phòng ngự ra theo bản năng. Đồng thời, chúng cũng muốn rời khỏi phạm vi của hỏa trụ.
- Phù phù.
Đôi mắt của Không Gian Thố khẽ động đậy, nó sử dụng Không Gian Cấm Cố, khiến ba con Khế Ước Linh bị khống chế, phải ở yên tại chỗ.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Tử Vong Hỏa Trụ chớp mắt đã khiến kỹ năng phòng ngự bị phá hoại, chớp mắt đã khiến nó bị trọng thương.
Thuộc tính Không Gian của Không Gian Thố tăng lên rất nhiều, thời gian mà Không Gian Cấm Cố duy trì được tăng lên gấp nhiều lần.
Thời gian một phút trôi qua, trong không khí phảng phất mùi thơm của thịt. Còn sức mạnh, hơi thở của ba con Hoàng Kim Khế Ước Linh thì đã biến mất tăm rồi.
- Chết… chết rồi sao?
Mặt nam nhân đó trắng bệch, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc và sợ hãi, tốc độ Khế Ước Linh chết nhanh quá.
- Độ khó tương tự với xiên thịt dê nướng.
Trần Thư vỗ vỗ tay, không ngờ sức chiến đấu của Khế Ước Linh của mình lại đáng sợ đến vậy.
- Tiếp theo là đến ngươi rồi.
Ba con Husky lần lượt hú lên một tiếng rồi ném ra một đống kỹ năng nguyên tố. Tốc độ sử dụng kỹ năng của nó lại tăng lên.
- Uỳnh uỳnh uỳnh.
Kỹ năng nguyên tố đều ập lên lưng con rùa màu tím có tính phòng ngự đó, nhấn chìm luôn con rùa.
Một lát sau, con rùa cũng mất mạng, thi thể của nó rơi xuống.
Còn về Ngự Thú Sư đó, hắn ta cũng bị kỹ năng hóa thành khói bụi rồi.
- Bắt đầu sát sinh thôi.
Trần Thư lẩm bẩm, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên lạnh lùng vô cùng.
Lập tức, ngoài Khế Ước Linh mới ra, ba con Khế Ước Linh còn lại của hắn đều bắt đầu ra sức tấn công.
Tiểu Hoàng dùng cơ thể khổng lồ của mình, phối hợp với Trùng Phong và Cuồng Phong Phi Hành, bắt đầu xông pha khắp nơi giữa bọn Khế Ước Linh.
Bất cứ một con Bạch Ngân Khế Ước Linh nào cũng vừa động vào là đã chết.
Ba con Husky rời khỏi Tiểu Hoàng, nhờ Cẩu Ảnh Mê Tung, chúng liên tụng nhảy nhót trong không trung, sử dụng đủ các thể loại kỹ năng.
Rất nhiều Khế Ước Linh bị giết ngay lập tức, không phản kháng chút nào.
Sức chiến đấu của Không Gian Thố cũng tăng mạnh, nó vác theo củ cà rốt khổng lồ giết khắp bốn phương, đúng là một chiến thần thro vô địch.
- Tiểu Trần, ngươi đang làm gì thế?
Trần Thư đang nằm bên miệng Tiểu Hoàng, nhìn ra bên ngoài.
Năng lượng của bom bây giờ đã hết sạch rồi, chỉ còn lại chút ánh sáng trắng thôi, mọi thứ bắt đầu trở nên rõ ràng rồi.
Tiểu Tinh Linh bay lên trên đầu Trần Thư, đôi mắt linh động đó có chút tò mò.
- Đừng có gọi là Tiểu Trần, gọi là chủ nhân.
Trần Thư bắt lấy Tiểu Tinh Linh, ánh mắt đầy vẻ hài lòng.
Ít nhất thì đến bây giờ, thứ này vẫn là Khế Ước Linh bình thường.
Tiểu Tinh Linh ngoan ngoãn gật đầu, nói.
- Được thôi Tiểu Trần.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không thèm quan tâm đến Tiểu Tinh Linh nữa, hắn chỉ quan sát tình hình trận đấu bên ngoài thôi.
- Ta cũng muốn xem.
Tiểu Tinh Linh cười hi hi, cúi người xuống bên cạnh Trần Thư, nhìn cảnh bên ngoài.
- Bạo lực quá rồi đó.
Tiểu Tinh Linh trợn tròn mắt lên, vừa hay nó nhìn thấy một con Khế Ước Linh bị Không Gian Thố đánh tan xác.
- Ngươi sợ sao?
Trần Thư liếc sang, ánh mắt đầy vẻ không hiểu, ngươi là Khế Ước Linh cơ mà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận