Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1293: Đến thành phố Long Vân

Vẻ mặt A Lương và những người khác trông có vẻ trì trệ, trái tim già cằn cỗi cũng đau đớn!
Một giờ sau, Trần Thư thận trọng tiến đến mục tiêu: Thành phố Long Vân!
- Đã mở thủ đoạn phòng ngự rồi sao?
Trần Thư nhìn xuống thành phố Long Vân ở phía dưới, chỉ thấy một cái lồng xuyên thấu màu trắng cực lớn bao phủ toàn bộ thành phố, đề phòng bị hung thú tấn công.
Nhưng bên ngoài vòng bảo hộ khoa học kỹ thuật lại không có chút tung tích nào của hung thú mà thỉnh thoảng chỉ có Ngự Thú Sư của nhân loại đi qua đi lại.
Hiển nhiên, thế cục cũng không nguy cấp như bọn họ nghĩ.
- Hả? Sao trời tự nhiên tối sầm lại vậy?
Nhưng đúng vào lúc này, một tên Ngự Thú Sư ngẩn ra, chỗ hắn ta đang đứng đột nhiên tối sầm lại.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên,đập thẳng vào mắt là hai cái mông màu vàng đang lắc lư.
- Móa nó!
Ngự Thú Sư kinh sợ trong lòng. Vốn hắn ta còn cho rằng là hung thú đến xâm chiếm, kết quả quả cầu màu vàng kia lại bay thẳng vào trong thành phố, trực tiếp bỏ qua hắn ta.
- Tội phạm Nam Giang tới rồi sao?
Hắnta vừa nhìn thấy Slime thì đã lập tức nhận ra thân phận của Trần Thư.
Dõi mắt khắp toàn cầu, không có một Ngự Thú Sư nào có thể một con có Slime nàolớn như vậy, có thể nói Trần Thư là độc nhất vô nhị.
- Nghỉ ngơi chút cái đã.
Trần Thư đeo băng đô của Ngự Long Vệ lên, thành công dẫn bốn người tiến vào thành phố Long Vân.
Trong các thành phố trong tỉnh Long Giang không có một người bình thường nào đang cư trú cả, thế nên diện tích của các thành phố đều không lớn lắm, thậm chí còn kém xa thành phố Nam Giang.
Nhưng điều này cũng khiến phương pháp phòng ngự của thành phố dù có mở ra toàn bộ thì cũng không tốn quá nhiều năng lượng.
- Đây chính là nơi được gọi là thiên đường của Ngự Thú Sư ở tỉnh Long Giang đấy sao?
Năm người Trần Thư cực kỳ tò mò đánh giá cả thành phố cứ như thể kiến trúc và phương tiện thiết bị thường thấy nhất ở đây không phải là ăn mặc ở đi lại, mà là các cửa hàng liên quan đến Ngự Thú Sư.
Điều này cũng không khó hiểu, tỉnh Long Giang ngoại trừ có Long Uyên là nguy hiểm nhất ra thì vẫn tồn tại rất nhiều Dị Không Gian đủ loại cấp bậc ở xung quanh, vì vậy việc kinh doanh Ngự Thú ở đây cũng khá là phát triển.
Không ít Ngự Thú Sư cưỡi Khế Ước Linh đi qua đi lại tấp nập trên đường. Bây giờ đang ở trong thời kỳ đặc biệt, mọi người có thể tùy ý triệu hoán Khế Ước Linh trong thành phố.
Đám người Trần Thư đang phi hành giữa không trung thành phố, người đi đường liên tục ngoái lại nhìn, hiển nhiên mọi người đã nhận ra Khế Ước Linh đặc thù của tội phạm rồi.
- Mọi người cũng bình tĩnh thật ấy…
Trần Thư cũng đang quan sát những người đi đường này, chỉ thấy mỗi một Ngự Thú Sư đều cực kỳ trầm tĩnh, không thấy hốt hoảng chút nào, khác hoàn toàn với dự đoán của hắn.
- Người trà trộn vào trong tỉnh Long Giang đều là các Ngự Thú Sư thích mạo hiểm cả. Hàng năm bọn họ đều phải đối mặt với hung thú, có gì mà phải khiến bọn họ hoảng hốt đâu chứ?
A Lương cũng hiểu sơ lược tình hình của tỉnh Long Giang, hắn ta mở miệng nói.
- Đối với bọn họ mà nói, có thể chẳng qua chỉ là đổi một nơi đi săn mà thôi, trước kia là ở Dị Không Gian, bây giờ là ở Lam Tinh.
- Là như vậy sao…
Trần Thư gật đầu. Thế cục đã tốt hơn so với hắn tưởng tượng khá nhiều rồi, nhưng cũng có thể chỉ bởi vì nơi này là khu vực nguy hiểm cấp hai, không có sinh vật của Long Uyên thôi.
Ngự Thú Sư đi lại trên đường đa phần đều là Bạch Ngân Cấp, thỉnh thoảng mới thấy một vài cường giả Hoàng Kim Cấp.
- Bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
Vương Tuyệt mở miệng hỏi.
- Trực tiếp đi ra ngoài tìm hung thú rồi giết hả?
- Ngươi gấp làm cái gì?
A Lương lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói.
- Chúng ta tới hiệp hội Ngự Thú Sư một chuyến trước đã, tìm hiểu chút tin tức tình báo rồi tính sau.
Mọi người gật đầu đồng ý, sau đó đi vào trong trung tâm thành phố trước.
Một tòa nhà hình tròn đứng sừng sững trong thành phố, phía trên có một tấm biển viết năm chữ Hiệp hội Ngự Thú Sư.
- Khí phái như vậy sao?
Trần Thư thu hồi Tiểu Hoàng lại, nhìn hiệp hội Ngự Thú Sư trước mặt, hắn cảm thán mà nói.
- Thế này ít nhất cũng phải lớn hơn hiệp hội ở thành phố Nam Giang gấp mấy chục lần luôn đó!
A Lương mở miệng nói.
- Trên thực tế, hiệp hội này còn lớn hơn hiệp hội ở kinh đô nữa kìa!
- Có cần phải thế không?
Vương Tuyệt ngẩng đầu nhìn tòa nhà hoành tráng trước mặt.
- Đây phải tốn bao nhiêu kaf tiền cho đủ?
- Đương nhiên là cần thiết rồi!
A Lương nghiêm túc giải thích.
- Bên ngoài mỗi một Dị Không Gian đều có một trấn nhỏ như một điểm tiếp tế, mà tỉnh Long Giang không tồn tại trấn nhỏ như vậy, bởi vì các thành phố cũng tương đương với các trấn nhỏ của Dị Không Gian!
- Điều này khiến cho hiệp hội Ngự Thú Sư của bọn họ cực kỳ bận rộn, thế nên tất nhiên quy mô cũng lớn hơn một chút.
Mọi người bừng tỉnh hiểu ra, xem như đã biết chuyện.
Năm người cùng nhau bước vào hiệp hội Ngự Thú Sư, tìm được nhân viên đại sảnh ở lầu hai.
Nhờ vào băng tay Ngự Long Vệ, Trần Thư lấy được tình báo chi tiết mới nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận