Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1665: Sức hấp dẫn của nhân cách phát sáng?

Trần Thanh Hải lắc đầu, đoàn người trực tiếp lướt qua đàn hung thú phía dưới.
Mà khí tức Vương Cấp của Thiên Băng Phượng Vương cũng làm kinh động đến đàn hung thú phía dưới, khiến cho bọn chúng không dám tùy tiện xuất thủ.
Tình hình hiện tại đang khủng hoảng, nhưng thực ra trên không trung thỉnh thoảng vẫn có Ngự Thú Sư bay qua hải vực.
Nhưng nói chung, đại bộ phận quân ngũ cũng sẽ không để ý tới.
Cuối cùng biển cả Sa Hoàng ra lệnh cho bọn chúng, là công phá toàn bộ thế lực nhân loại.
Đối với những Ngự Thú Sư đang chạy trốn, tất nhiên không đáng để bọn chúng truy đuổi.
Một đoàn người tiến lên không có gây nên gợn sóng gì, dễ dàng đi sâu trong vùng biển.
Mà ngay sau khi bọn họ rời đi, vùng biển yên tĩnh đột nhiên dao động dữ dội.
Ào!
Trong nháy mắt nước biển đã bị đẩy ra, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, hung thú tứ phía xung quanh hình như phát giác được cái gì, vội vàng sợ hãi tránh đi.
Chỉ thấy một con sứa đáng sợ cao hàng trăm mét hiện lên, uy áp của Vương Cấp đột nhiên bị đẩy ra!
Mà ở phía trên con sứa, một người nam tử mặc áo khoác xám đang đứng.
Đôi mắt hắn ta u ám, tự mình lẩm bẩm:
- Trần Thư, tội phạm Nam Giang… Trong thời điểm rối ren bây giờ, ngươi còn dám ra mặt?
Khóe miệng người nam tử nhếch lên, hắn ta cầm lấy một con sứa khổng lồ rồi từ từ chìm xuống biển.
Mà những hung thú xung quanh không hề có ý định tấn công nào.
Phải biết rằng cho dù là Thiên Băng Phượng Vương, các hung thú cũng đều lộ ra sát khí trên mặt, không có gì sợ hãi.
Một người nam tử có thể trở nên đặc biệt như vậy, tất nhiên vì danh tính của hắn ta.
Chính là thành viên của Thánh Ngự Hội… cùng hung thú làm bạn!
Nửa ngày nháy mắt trôi qua.
- Số lượng hung thú quá nhiều …
Trần Thư ngồi trên lưng Thiên Băng Phượng Vương, nhìn xuống đại dương vô tận bên dưới.
Mặc dù chính phủ đã cố tình sắp xếp một con đường an toàn, nhưng khắp mọi nơi đều có thể nhìn thấy đủ loại Hung thú.
Chỉ là cấp độ của chúng hơi thấp.
Chưa nói đến Vương cấp hay Hoàng Kim hung thú khá hiếm.
- Bây giờ Hải Dương không cần nghĩ đến nữa, ngay khi đại chiến bắt đầu nó đã hoàn toàn bị thất thủ rồi.
Trần Thanh Hải có chút lo lắng, nói:
- Thế lực Hung thú ở Hải vực công cộng đáng sợ hơn chúng ta tưởng nhiều, theo như điều tra thì có ít nhất một con Thú Hoàng!
- Thú hoàng?
Trần Thư hơi giật mình, nhưng hắn không ngạc nhiên.
Những đòn tấn công của Hung thú trong hải vực công cộng có trật tự, rõ ràng có một thủ lĩnh đang đứng sau điều khiển mọi thứ.
Để có thể ra mệnh lệnh cho Hoàng Kim Quân Vương, chỉ có thể là Thú hoàng.
- Dù sao trước đây cũng từng là lãnh địa của con người …
Lăng Trần nhìn về phía xa rồi tự nói:
- Không ngờ bị chiếm đóng nhanh như vậy.
- Thưa Bộ trưởng, chúng ta thật sự có thể đảo ngược tình thế sao?
Bây giờ Hung thú đang rất mạnh, chúng liên tục phá hủy đất nước này đến nước khác, thậm chí là ba cường quốc nhân loại hàng đầu hiện tại cũng đang mất dần vị thế.
Trước mắt có vẻ như loài người thực sự có chút quá sức rồi.
- Đây không phải là điều chúng ta có thể xem xét nữa.
Trần Thanh Hải lắc đầu và nói:
- Tất cả chỉ có thể làm hết sức rồi nghe theo ý trời thôi.
- Sợ cái gì, chỉ cần còn ta và lão gia tử ở đây, hung thú không đánh vào được!
Trần Thư cười nhếch mép, ánh mắt lóe lên sự tự tin.
Ngay khi nghĩ đến Bạo Tẩu dược tề, Tử Vong dược tề, v.v. do chính mình làm ra,
Hắn ta cảm thấy mình có thể đứng lên lần nữa.
Nếu thực sự chọc tức hắn, chỉ cần trực tiếp ném một lượng lớn thuốc nổ ra, hung thú cũng không chịu đựng nổi.
- Không, ngươi không thể xếp mình ngang hàng với lão gia tử được…
Trần Thanh Hải nhếch miệng, không phải chỉ là tội phạm thông thường sao …
- Ta cũng có thể nắm giữ một nửa thế giới!
Trần Thư không cảm thấy xấu hổ chút nào nói:
- Chính phủ sắp xếp ta và ba người một nhóm chứng minh Hàm Kim Lượng của ta rồi?
- ...
Trần Thanh Hải im lặng một lúc, có vẻ đúng là như vậy.
Coi thường Trần Thư, chẳng phải cũng giống như coi thường chính mình sao…
Lúc này, Lưu Phong liếc nhìn Trần Thư đầy tự tin, nói bằng giọng lạnh nhạt:
- Nhà ngươi đấu địa chỉ, xám chí(1) thiếu lá đơn không phải cũng là thẻ phế sao?
(1)Xám chí (三带一就是三张同点牌 + 一张单牌。例如:三张3+单4): Là 3 lá bài có chung 1 số + 1 lá bài duy nhất. Ví dụ 555 + Q
- ???
Khóe miệng Trần Thư co giật, im lặng ngay lập tức.
Những người còn lại đều bật cười. Họ không ngờ góc nhìn của Lưu Phong lại mới lạ đến vậy. Chẳng trách hắn ta có thể là thầy của tội phạm …
- Được rồi, Trần Thư, đưa huyết nhục Bạch sắc hồ điệp cho ta. –
Trương Đại Lực đang tập trung nấu ăn, cất giọng an ủi hắn:
- Thẻ phế cũng là thẻ, đấu địa chủ không thể chơi được nếu không có ngươi.
- ...
Trần Thư liếc nhìn hắn ta:
- Ngươi thật biết cách an ủi người khác nhỉ …
Cùng lúc đó, hắn ta vứt xác Hắc sắc Hồ điệp ra ngoài, hắn ta không huyết nhục mà ít kiểu này bán cho chính phủ.
Trần Thư đổi chủ đề và nói:
- Ngươi đang nghiên cứu công thức làm món thịt thỏ à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận