Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 346: Không thể, trường học cho thật sự quá nhiều…

Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn chưa chưa từng thấy học sinh như vậy, quả thực giống như tội phạm, cả ngày chỉ nghĩ tới chuyện lột da của trường học.
Học sinh thời buổi này một chút vinh dự tập thể cũng không có à?
Thẩm Vô Song thong dong mở miệng:
- Chỉ cần ngươi có thể giành được hạng nhất trong tỉnh, vậy thì hai ngàn vạn.
- Đùa à?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, trực tiếp cự tuyệt,
Nếu là thi đấu cá nhân, hắn có thể sẽ đáp ứng.
Nhưng thi đấu đoàn đội là ba người tham gia, lớp học không có người quá mạnh.
Điều này có nghĩa là khi đối mặt với cường địch trên cơ bản toàn là dựa vào một mình hắn chiến đấu.
Nếu đụng phải đoàn thể từ ba con Khế Ước Linh cấp S cấu thành, cho dù là Sử Lai Mỗ cũng không đánh lại.
Sử Lai Mỗ của hắn chỉ là cấp LÀ, toàn là dựa vào các loại dược tề, hệ thống tăng phúc để cường hành đề thăng, nhược điểm của bản thân quá rõ ràng, tốc độ chậm, phương thức công kích đơn nhất.
Muốn đả bại ba con Khế Ước Linh cấp S là quá khó khăn!
Một khi ba con Khế Ước Linh cấp S phối hợp, hắn trên cơ bản sẽ bị áp chế gắt gao.
- Top 10, hai ngàn vạn!
Trần Thư nhượng bộ một bước, nói:
- Lần trước Phương Tư tỷ cũng chỉ giành được hạng mười sáu, Nam Giang Nhị Trung chúng ta không có chiến tích top 10? Ta đã lập kỷ lục rồi.
Những lời này vừa được nói ra, Thẩm Vô Song cũng lâm vào trầm.
- Được!
Một lát sau, Thẩm Vô Song gật đầu.
- Thẩm lão sư.
Hiệu trưởng đánh mắt ra hiệu, trường học đã không có kinh phí giáo dục…
- Vì vinh quang của trường học, ta nhất định toàn lực ứng phó!
Trần Thư lập tức đứng dậy, giống như đang thề, vô cùng trang nghiêm.
Đành chịu thôi, trường học cho thật sự quá nhiều…
- ...
Hai người đồng loạt nghẹn lời, ngươi đúng là giỏi thay đổi sắc mặt.
- Ngươi ra ngoài trước đi, Trần Thư!
Hiệu trưởng lắc đầu, không có biện pháp gì với Trần Thư, đối phương căn bản không để ý tới thân phận hiệu trưởng của hắn.
Nhìn Trần Thư rời khỏi, hiệu trưởng mở miệng nói:
- Thẩm lão sư, liệu có phải quá nhiều không, học kỳ sau sợ rằng không còn tài nguyên gì.
- Không sao, học kỳ sau trường học không cần cho quá nhiều, mỗi gia đình đều sẽ toàn lực chống đỡ cho hài tử của mình.
Thẩm Vô Song mở miệng nói, đào tạo ra học sinh cường đại, chính là trách nhiệm của trường học, gia đình cũng cần trả giá.
- Thẩm lão sư, ngươi đánh giá cao Trần Thư như vậy à?
Hiệu trưởng nhíu mày, cho dù là Trần Thư không tham gia thi đấu, kỳ thật đối với trường học mà nói cũng không có ảnh hưởng gì.
Chỉ cần có thể thi vào đại học, đó mới là sự trợ giúp lớn nhất đối với trường học.
Đối mặt với thi vào đại học, Trần Thư nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Chẳng những liên quan đến trường học, còn liên quan đến một đời người của hắn.
Sở dĩ Thẩm Vô Song đáp ứng, là vì cho Trần Thư nhiệm vụ lịch luyện, đồng thời danh chính ngôn thuận dồn tài nguyên của trường vào hắn.
- Lớp huấn luyện đặc biệt, nếu thực sự có người có thể thi trúng Hoa Hạ Học Phủ, trừ Trần Thư ra không còn có thể là ai khác.
Thẩm Vô Song nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt chắc chắn nói.
- Đã là tuyển thủ hạt giống số một, cho thêm chút tài nguyên cũng không có gì đáng trách!
Một học sinh của Hoa Hạ Học Phủ, ý nghĩa đối với Nam Giang Nhị Trung là không cần nghĩ cũng biết.
Cho dù là những người còn lại đều thi không lý tưởng, vẫn có thể có được sự ủng hộ của bộ giáo dục.
- Hy vọng thật sự có thể thành công!
Hiệu trưởng ngẩn ra, ngay sau đó lại bật cười.
Hy vọng của Nam Giang Nhị Trung không ngờ là đặt lên một học sinh có Khế Ước Linh cấp LÀ.
...
Hai ngày sau, Trần Thư lại thi ba cuộc thi môn văn hóa.
Không có ngoại lệ, vừa nhanh vừa chuẩn, trừ đề ép trục ra, toàn bộ đều làm đúng.
Mà hắn cũng có được phần thưởng, thân thể có thêm đại lượng Ngự Thú Lực, lại cách cấp Hắc Thiết gần thêm một bước.
Nhưng đáp án của đề ép trục thi vào đại học lại không có, chắc là đến khi thi mới xuất hiện.
- Già rồi, ta đúng là mắt mờ…
Lão sư môn văn hóa nhìn thành tích hạng nhất của Trần Thư, một mực lắc đầu than khẽ.
Hắn duyệt người vô số, lúc ấy lập tức cho rằng Trần Thư là loại cặn bã không có lòng cầu tiến.
Kết quả không ngờ là một thiên tài?
Thành tích môn văn hóa của những người còn lại cũng không tồi.
Người kém nhất cũng thi được ba trăm năm mươi điểm, chênh lệch lẫn nhau rất nhỏ.
- Tốt lắm! Hiện giờ kỳ thi tháng hai đã kết thúc!
Thẩm Vô Song bước vào, hắn cũng nhìn thấy sắp xếp thành tích. Trong lòng càng hài lòng với Trần Thư hơn, thành tích môn văn hóa và ngự thú đều xuất chúng, tuyệt đối có khả năng nhất thi trúng Hoa Hạ Học Phủ.
- Đi theo ta tới Ngự Thú Quán!
Thẩm Vô Song dẫn theo mọi người, rời khỏi phòng học.
Rất nhanh, một đám người lại quay lại Ngự Thú Quán đã lâu không tới.
- Hôm nay cần nói với mọi người một chuyện.
Thẩm Vô Song ho khan một tiếng, nói:
- Hiện giờ thi đấu ngự thú của thành phố đã bắt đầu báo danh, Nam Giang Nhị Trung cũng sẽ tham gia!
- Nếu có thể giành được hạng nhất của thành phố, vậy có thể đại biểu cho Nam Giang Thị tham gia thi đấu trên tỉnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận