Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 901: Không cần phải tiếp tục lo lắng túi phân không đủ dùng nữa rồi

Đao mổ heo, túi phân, bộ quần áo của bệnh nhân tâm thần, cái nào cũng không giống như thứ mà một người bình thường sẽ mang theo cả…
- Nói thật, Trần Thư!
Cơ Phong cưỡi Thanh Sắc Phượng Điểu mà nói:
- Ta không thực sự tán thành những vũ khí này của ngươi lắm…
Tay phải của Trần Thư giơ lên, trực tiếp ném đao mổ heo ra ngoài.
- !
Thân thể Cơ Phong chấn động, hắn ta lập tức cưỡi Khế Ước Linh trực tiếp chạy trốn.
Con hàng này đã giết nhiều đến điên luôn rồi…
- Ngươi lợi hại thật đấy!
Tạ Tố Nam giơ ngón tay cái lên. Từ trước đến nay cũng chưa từng thấy ai có thể đuổi theo một đám yêu nghiệt để chém giống như hắn cả…
- Cũng chỉ là hành động bình thường thôi, bình thường mà thôi!
Trần Thư thu hồi vũ khí rồi nhặt hết toàn bộ tài liệu Bạch Ngân Lãnh Chúa trên đất lên.
Cộng thêm mười hai phần của hắn nữa thì tổng cộng có ba mươi mốt tài liệu cốt lõi và Ngự Thú Trân Châu, tổng giá trị ước chừng khoảng 400 đến 500 triệu.
Trong lúc hai người đang chia chiến lợi phẩm thì phó đoàn trưởng Chu Uyên lại bay trở về.
Vẻ mặt hắn ta nghiêm túc mà mở miệng hỏi:
- Tiểu tử ngươi vừa mới phát bệnh à?
- Không mà!
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy vô tội mà nhìn lại. Không ngờ có người lại chơi trò mách lẻo đấy…
Chu Uyên lắc đầu mà nói:
- Nghe lời thúc khuyên này, nếu như ngươi thật sự không có việc gì cần làm nữa thì hãy trở về Hoa Hạ Học Phủ của các ngươi đi!
- Vậy thì không được! Khó khăn lắm ta mới được thả ra ngoài hóng gió một lần đấy!
- ?
Khóe miệng Chu Uyên giật giật. Ngươi thật sự đúng là tội phạm mà!
Hắn ta lắc đầu rồi nói:
- Không về cũng được, nhưng tóm lại là không được săn giết Lãnh Chúa nữa đấy!
Trần Thư đang muốn nói gì đó thì trước mắt hắn lại xuất hiện các lựa chọn mới.
【 Phương án 1: Làm vệ sĩ cho những học sinh còn lại để kiếm tiền công! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án 2: Săn giết Phổ Thông Hung Thú để giết thời gian! Phần thưởng hoàn thành: Một viên Ngự Thú Trân Châu cấp cơ sở 】
【 Phương án 3: Không thể giết Lãnh Chúa nên ngươi không thể làm gì khác hơn là đi săn Quân Vương! Phần thưởng hoàn thành: Sách kỹ năng Không Gian Tồn Trữ 】
- Cái phương án này…
Trần Thư ngay lập tức bị thu hút sự chú ý vào đó.
Phần thưởng của phương án 2 quá qua loa lấy lệ nên đương nhiên không cần phải xem xét thêm.
Mà phương án 1… càng không cần phải nghĩ. Hắn đường đường là tội phạm, ai đời lại đi làm vệ sĩ cho người khác được chứ?
- Tiểu tử, ngươi đang nghĩ cái gì đấy?
Vẻ mặt Chu Uyên kỳ quái. Đang nói chuyện với nhau mà tự nhiên lại ngẩn người ra là sao chứ?
- A… Không… Không có gì.
Trong lòng Trần Thư đã hạ quyết định, hắn mở miệng nói:
- Chu thúc, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không tiếp tục giết Lãnh Chúa nữa đâu!
- Thật không?
- Ta thề với nhân cách của ta…
- Thôi dẹp đi nhé!
Khóe miệng Chu Uyên giật giật mà nói:
- Nhớ kỹ đấy, không được động vào Lãnh Chúa nữa!
Hắn ta đang muốn rời khỏi thì hình như lại nhớ đến cái gì đó, thế nên lại nhanh chóng bổ sung:
- Cũng không được dùng bom hạt nhân!
- ...
Trần Thư nhìn Chu Uyên đang rời khỏi rồi rơi vào suy tư.
Hắn đã đi săn hơn hai tháng nhưng lại chưa từng gặp được bất kỳ một dấu hiệu nào của Quân Vương cả.
Nếu có loại tồn tại nguy hiểm này thì chắc chắn bên phía chính phủ cũng sẽ thông báo.
Hơn nữa, Quân Vương sẽ không dễ dàng xuất hiện, nếu không thì cường giả Hoa Quốc đã chạy đến săn giết từ lâu rồi.
- Chắc chắn bây giờ đang ở trong Dị Không Gian!
Trần Thư sờ cằm, chuẩn bị đi sâu vào bên trong Dị Không Gian mà tấn công trực tiếp đại bản doanh của kẻ địch!
Chỉ vừa nghĩ đến chuyện đi săn Bạch Ngân Quân Vương thôi mà hắn đã hưng phấn đến phát run, thậm chí còn nhịn không được mà bật cười he he.
- Hả? Lão Tạ, ngươi làm cái gì đấy?
Trần Thư liếc qua thì đột nhiên thấy Tạ Tố Nam đang rón rén, hình như hắn đang chuẩn bị rời khỏi trước thì phải.
- Ta luôn cảm thấy ngươi đang nghĩ chuyện gì đó không tốt lắm!
Trong lòng Tạ Tố Nam có chút bất an mà nói:
- Sức chiến đấu của ta không mạnh, đừng lôi kéo ta làm chuyện gì với ngươi đấy!
- Ngươi đang nói cái quái gì vậy chứ?
Trần Thư vọt thẳng đến, nắm chặt bả vai của đối phương rồi nói:
- Chúng ta là huynh đệ của nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!
Trong lòng Tạ Tố Nam trầm xuống, quả nhiên là không thể trốn được ư?
Hắn khóc không ra nước mắt mà nói:
- Nhưng ta cũng không được hưởng thụ chút phúc nào mà!
- Phúc lớn sắp đến rồi đấy!
Trần Thư nhếch mép cười rồi hưng phấn mà nói:
- Chúng ta đi làm thịt Quân Vương bên trong Dị Không Gian đi, ngươi thấy sao?
- ?
Tạ Tố Nam mở to hai mắt mà nhìn hắn, ngay sau đó nói:
- Ngươi đây là ác ý tặng đầu người!
Đi giết Bạch Ngân Quân Vương ư, đây không phải là hoàn toàn cho không đấy à?
- Ta không nói đùa đâu.
Trần Thư nói tiếp:
- Chỉ cần ngươi tìm được Bạch Ngân Quân Vương thôi, những việc còn lại cứ giao hết cho ta!
- Ca ruột của ta ơi, ngươi có biết thực lực của Bạch Ngân Quân Vương là như thế nào không hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận