Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1126: Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá (2)

Đáng tiếc là hắn vẫn luôn ở trong Hoa Hạ học phủ, là đệ nhất học phủ, Ám Tổ lại càng không thể nhúng tay vào, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.
Nhưng không ngờ rằng Trần Thư lại chủ động đi ra!
Nữ nhân kể lại chuyện về Trần Thư, bao gồm cả chuyện hắn tới thăm Lăng Trần, cùng với chuyện ở cửa bệnh viện.
- Chờ một chút!
Sắc mặt viện trưởng biến đổi, mở miệng hỏi:
- Ngươi mới vừa nói hắn ở cửa bệnh viện đọc báo chí sao?
- Có vấn đề gì ư?
Sắc mặt nữ nhân khẽ giật mình, hiển nhiên là có chút khó hiểu, không thấy có vấn đề gì.
- Có khả năng là hắn đang đợi ngươi không?
Viện trưởng hít sâu một hơi, nói:
- Hắn nhận định người thả bom vẫn ở trong bệnh viện nên mới đứng đợi ở cửa ra vào!
- Không thể nào?
Sắc mặt nữ nhân khẽ giật mình, sau đó mới phát giác được có chút không ổn.
- Không có cái rắm!
Trong lòng viện trưởng có dự cảm không lành, mở miệng nói:
- Ngươi mới vừa nói, hắn đã thừa nhận bản thân là tới phụ trách điều tra người, theo lý thuyết thì sẽ điều tra hiện trường hoặc camera giám sát của bệnh viện! Vô duyên vô cớ lại đứng chờ ở cửa bệnh viện làm cái gì?
- Chủ yếu nhất là…
Vẻ mặt viện trưởng nghiêm tức, nói:
- Loại người như hắn sao có thể đọc báo chí được?
- Muốn vũ nhục người ta, phải không?
Đúng lúc này, một thanh âm ngoài cửa truyền tới.
Trần Thư bình tĩnh bước vào, ánh mắt nhìn về phía chín người trước mặt.
- Ngươi?
Trong chốc lát, sắc mặt chín người đều kinh hãi, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi.
- Ngươi thật sự là sinh viên?
Thần sắc viện trưởng chấn động, đối phương đã đứng ở ngoài cửa, vậy mà hắn ta hoàn toàn không để ý tới.
Có thể có được thủ đoạn che giấu như vậy, ít nhất cũng phải là những tên tội phạm hàng đầu quốc tế!
- Không nhận ra sao? Tội phạm Nam Giang!
Trần Thư khẽ mỉm cười, nói:
Vừa dứt lời, hắn ném ra một xấp túi phân Urea.
- Hôm nay tâm trạng ta tốt, chọn một màu mà ngươi thích đi!
- ...
Chín người giật giật khóe miệng, trong mắt hiện lên một chút tuyệt vọng.
Mặc dù bọn họ có thể ám sát Ngự Thú Sư cao cấp, nhưng nếu như đối mặt trực diện, với tư cách là người thường, bọn họ hoàn toàn không có chút phản kháng nào.
Bùm!
Trong chốc lát, một viên đạn Phá Giáp bắn tới cực nhanh, trực tiếp nhắm thẳng vào đầu Trần Thư.
Một con thỏ mập mạp xuất hiện, ngay lập tức sử dụng Không Gian Giam Cầm.
Viên đạn bay tới lại ngừng lại trên không trung, không nhúc nhích chút nào!
Trần Thư duỗi nhẹ hai ngón tay ra, thoải mái kẹp lấy.
- Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá (*)!
(*) Nghĩa là chỉ cần nhanh là có thể phá được bất cứ loại võ công nào trong thiên hạ.
- ...
Chín người bọn họ liếc nhìn, cũng không có thời gian để ý tới bộ dạng làm màu của Trần Thư.
Một giây sau, chín người bọn họ lập tức lao tới cửa sổ gần đó, muốn phá cửa sổ mà ra, trốn thoát khỏi viện dưỡng lão.
- Sao không tự giác vậy?
Trần Thư lắc đầu, nhặt túi phân Urea trên mặt đất lên, đồng thời đưa cho Không Gian Thỏ một xấp.
Năm phút đồng hồ sau.
Thêm chín túi phân Urea gọn gàng trong phòng sinh hoạt dành cho người già.
- Xong!
Trần Thư và Thỏ Không Gian phủi tay, một người một thỏ động tác vô cùng có trật tự.
- Có truyền nhân rồi!
Hắn sờ lên tai thỏ, có kỹ năng Không Gian của nó, hiệu quả trùm người có thể còn cao hơn cả Trần Thư.
- Chỉ đợi đám người kia tự chui đầu vào lưới!
Hắn đi tới lối vào của viện dưỡng lão, im lặng chờ đợi.
Quả nhiên nơi đây là một căn cứ tạm thời của tổ chức Ám Dạ.
Bây giờ tập đoàn Toàn Năng đã bị hủy diệt, đương nhiên sẽ tới chỗ này tập hợp.
Để né tránh đánh rắn động cỏ, hắn không vội thông báo cho người của chính phủ.
Sau nửa tiếng đồng hồ.
Cách viện dưỡng lão hai trăm mét, một nam tử mặc bộ đồ màu đen đi tới.
Hắn ta yên lặng nhìn viện dưỡng lão, thần sắc có chút giật mình, bản năng phát giác được điều gì đó không ổn.
- Không thích hợp…
Hắn ta lẩm bẩm một mình, dứt khoát quay người lại, không hề có chút do dự nào.
- Nghiệt súc, nhìn túi đây!
Một giây sau, khí tức tội ác phủ xuống, trên không trung xuất hiện một túi phân Urea màu xanh lam.
- Cái quái gì thế này?
Sắc mặt hắn ta kinh ngạc, một giây sau liền bị thần quyền của tội phạm trực tiếp làm cho choáng váng.
Với sự trợ giúp của Không Gian Thông Đạo, Trần Thư trực tiếp mang nó trở lại, tiếp tục hành trình câu cá của hắn.
...
Một ngày trôi qua.
- Mười lăm người!
Trần Thư sờ lên cằm, trong mắt có chút hưng phấn.
Hắn nhìn mười lăm túi phân Urea trên mặt đất, lẩm bẩm một mình:
- Gặp gỡ tội phạm ca, xem như các ngươi xui xẻo!
Công năng nhắc nhở của hệ thống khiến cho tổ chức Ám Dạ không có chỗ trốn, kỹ năng giết người mà các ngươi vốn kiêu ngạo cũng trở nên vô dụng.
Xoẹt!
Vào lúc này, túi phân Urea trước mặt hắn đột nhiên mở tung ra, một đoản kiếm sáng loáng đâm ra.
Đoản kiếm đâm về phía đùi phải Trần Thư, nhưng dường như nó đã bị ngăn cản.
Xoẹt!
Người trong túi phản ứng vô cùng nhanh, kéo sang bên phải, túi phân Urea trực tiếp bị xé rách.
Chính là viện trưởng viện dưỡng lão trước, cũng là Số 0 của Ám Tổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận