Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1043: Hỏa Diễm Lãnh Chúa chết không nhắm mắt

- Ta dám chắc chắn rằng bây giờ ở cửa vào của di tích đã chật kín người rồi. Bạn bè có, kẻ thù cũng có.
- Kẻ thù của ta?
Trần Thư nhún vai nói:
- Với quan hệ của ta thì làm gì có kẻ thù nào chứ?
- Không chừng bên ngoài đã treo băng rôn chào mừng rồi đó!
Hắn không quan tâm cho lắm, cho tới bây giờ di tích này cũng không có phần thưởng vật chất hấp dẫn gì cả, không đến mức khiến người ta vây lại giết hắn.
Huống chi Trần Thư hắn còn một lần có thể triệu hồi Truyền Kỳ Cấp, đến Vương Cấp hắn cũng chẳng sợ nữa là.
Ngay lúc bốn người họ trò chuyện, trước mắt Trần Thư xuất hiện lựa chọn mới của hệ thống:
[Lựa chọn thứ nhất: thành thành thật thật chờ cửa ải cuối của di tích mở ra! Phần thưởng hoàn thành: Nhận được danh hiệu Hỏa Sư! Tăng 3% thuộc tính hỏa của Khế Ước Linh]
[Lựa chọn thứ hai: Rời khỏi di tích ngay lập tức, nhanh chân chuẩn bị chạy thoát thân! Phần thưởng hoàn thành: tốc độ Khế Ước Linh tăng thêm 3%]
[Lựa chọn thứ ba: Bước vào trong hỏa diễm phía trước, đánh úp sinh vật cấp độ cuối cùng! Phần thưởng hoàn thành: bao quà nhỏ có Thần Kỳ Dược Tề! Lưu ý: ngươi sẽ được hệ thống bảo vệ khỏi những hỏa diễm xung quanh].
- Ha ha ha~
Trần Thư sờ sờ cằm, thoáng cái đã tập trung vào lựa chọn thứ ba.
Giờ khắc này, hắn thừa nhận mình có chút dao động.
Từ lúc vào di tích đến giờ, hắn cũng không làm gì ghê gớm hết, thật sự là thấy có chút không thoải mái.
- Ngươi lại lên cơn bệnh gì đấy?
Ba người A Lương đang ở xa xa nghe thấy tiếng cười của Trần Thư đều nổi cả da gà.
- Gì mà lên cơn hả?
Trần Thư trở lại như thường, cười nói:
- Ta chuẩn bị trước khi ải cuối cùng đóng cửa rồi!
- Trước?
Vẻ mặt ba người A Lương đều ngơ ngác, không thể hiểu nổi ý của Trần Thư.
- Có nói các ngươi cũng không hiểu được đâu, một đám phàm nhân!
Trần Thư bĩu môi, nói xong liền cất bước đi về biển lửa ở phía trước.
- Chết tiệt, ngươi bị điên rồi hả?
Ba người vội vàng tiến lên ngăn cản. Nếu cứ kiên quyết tiến vào biển lửa này thì cơ chế bảo vệ của di tích cũng vô dụng thôi.
- Không cần lo lắng!
Trần Thư vươn tay thử thăm dò, nháy mắt trên tay bèn xuất hiện một ánh sáng trong suốt, bảo vệ an toàn khỏi ngọn lửa.
- Quả nhiên là có lớp bảo vệ của hệ thống!
Khóe miệng Trần Thư nhếch lên, hắn cười nói:
- Ta đi một chút sẽ trở lại ngay!
Nói xong, hắn thu hồi Khế Ước Linh lại, đi từng bước vô trong biển lửa.
- Bình an vô sự vậy?
Ba người A Lương kinh ngạc, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ.
Hắn quay đầu lại nói:
- Lão Vương, hay là ngươi cũng thử xem?
- Thử cái chết luôn thì sao!
Lão Vương trợn mắt với hắn một cái:
- Chỉ cần tới gần thì máu trong cơ thể ta đã nóng cả lên rồi, ai dám vào chứ!
Tiểu Tinh mở miệng nói:
- Chắc là hắn có thủ pháp đặc biệt gì đó ấy.
Hai người đều gật đầu tỏ ý tán thành. Trần Thư luôn có vẻ vô cùng thần bí.
- Nếu hắn qua được cửa cuối, vậy chúng ta có phần thưởng gì không?
- Chắc là có!
Ba người đều rất mong chờ được hưởng ké điểm thưởng, thế nên liền thành thành thật thật ngồi một xuống tại chỗ.

- Hình như ở hơi xa thì phải.
Trần Thư đã dấn thân ở trong biển lửa, nhưng lại được ánh sáng trắng bảo vệ, tựa như bất khả chiến bại.
Nếu bây giờ hệ thống đột nhiên bị lỗi, trong nháy mắt hắn sẽ biến thành tro ngay…
- Nhanh lên nào!
Hắn khởi động hai chân, đi thẳng về phía trước. Rất nhanh là đã đi được mấy ngàn mét. Cuối cùng hắn cũng thành công chạy ra khỏi biển lửa, đi đến một vùng đất trống rỗng.
- Hửm?
Vẻ mặt Trần Thư kinh sợ, trong mắt lại có vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy biển lửa ở bốn phía xung quanh tụ lại ở phía trước, biến thành hình dáng của một cái đầu khổng lồ, ít nhất cũng phải mười thước.
Cái đầu lửa này không hề có mắt, nhưng Trần Thư vẫn cảm giác được mình bị nhìn chằm chằm.
Mà biểu cảm của cái đầu kia lại tràn đầy vẻ bối rối. Theo lẽ thường mà nói, ba ngày sau cửa ải cuối cùng mới bắt đầu mà…
- Ngươi… xin chào…
Trần Thư bình tĩnh trở lại, sau đó bắt chuyện với cái đầu ở phía trước.
- Grao grao grao!
Cái đầu lửa liên tục gào lên tựa như đang cảnh cáo Trần Thư vậy.
Nó không muốn đẩy lùi Trần Thư mà chỉ muốn nhắc nhở di tích đang có người xông vào!
Nhưng di tích vẫn chẳng phản ứng gì, chỉ thấy những ngọn lửa kia không ngừng tụ lại, cuối cùng hình thành một sinh vật!
- Ta chỉ tới tham quan thôi, không có ác ý gì hết!
Trần Thư mỉm cười thân thiện một chút, ngay sau đó lại đi đến phía sau của đầu lửa.
Hắn có thể nhìn thấy rõ biển lửa phừng phừng phía trước, giống như nối liền với chiếc đầu kia, cùng giúp đỡ nhau ngưng tụ ra thân thể.
- Không cần lo lắng, sẽ nhanh thôi!
Trần Thư nhẹ giọng nói, đồng thời triệu hồi Husky ra.
Grao!
Chiếc đầu lửa kia bắt đầu gào thét, trong lòng cảm thấy nguy hiểm vô cùng lớn.
Con mẹ nó, tên này tới sớm quá, không theo kế hoạch gì cả!
Rầm rầm!
Đúng vào lúc này, hai cái Tử Vong Hỏa Trụ điên cuồng lao tới, nhưng lại tách thành những ngọn lửa nhỏ.
- Chết tiệt! Có thể khống chế được sao?
Trần Thư nhíu mày, Tử Vong Hỏa Trụ chấm dứt mà cũng không hề gây ra cho nó bất kỳ vết thương nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận